[RhyCap]: Đứa Con Nuôi Của Nguyễn Gia

[RhyCap]: Đứa Con Nuôi Của Nguyễn Gia

Chương 1

Vào một ngày mùa hạ oi ả, cơn mưa kéo đến như trút nước, lấn át đi cái nóng nực của ánh mặt trời
Trên vỉa hè nhỏ nơi con đường vắng vẻ, tiếng khóc của một đứa trẻ vang lên
Tiếng khóc ấy thảm thiết, tuyệt vọng, hệt như màu xám của bầu trời hôm ấy
Tưởng như em sẽ bị bỏ đói đến chết, nhưng thật may mắn, có một thành viên của đội tình nguyện đang thực hiện dự án trồng cây gần đó đã phát hiện ra
NVP
NVP
Ở hướng này! Có một đứa bé đang khóc, nằm trong thùng carton ở đây!! /vẫy tay ra hiệu cho mọi người/
Những người khác lần lượt chạy tới, nhanh chóng và cẩn thận bế em ra khỏi chiếc thùng cũ kĩ và chật hẹp ấy
Tiếng khóc lúc ấy cũng nhỏ dần, yếu dần...
NVP
NVP
Nhanh lên! Cho em ấy tới bệnh viện đi! Tôi sẽ chuẩn bị xe. /chạy đi/
Một số thành viên khác thao tác sơ cứu ban đầu cho em để giữ lấy mạng sống cho sinh linh nhỏ bé ấy
NVP
NVP
Ai lại nhẫn tâm bỏ rơi đứa bé này ở lại đây chứ... /nhìn em đầy thương xót/
Chiếc xe đã tới, tiếng còi xe vang lên
NVP
NVP
Lên đi mọi người, nhanh còn kịp!
Các chị tình nguyện viên bế em lên xe và cùng nhau lên đường tới bệnh viện
Từ y tá tới các bác sĩ đều tất bật chuẩn bị để cứu em, tiếng chỉ đạo rồi tới tìm kiếm các dụng cụ, thiết bị khác
Thân nhiệt em nhỏ đang nóng dần lên, lồng ngực nhỏ nhấp nhô vì thở nhanh. Đôi môi chúm chím như bông hoa đang úa tàn, khô khốc và thiếu nước
Bác sĩ
Bác sĩ
Mang nước muối sinh lý cho tôi. /tập trung/
Bác sĩ
Bác sĩ
/vệ sinh mũi và miệng cho em/
Sau một lúc lâu, đứa trẻ ấy cũng có được những giây phút bình yên sau khoảnh khắc sinh tử ấy
Em đang nằm ngủ trong chiếc nôi nhỏ rất ngoan, nhịp thở đã bình ổn trở lại
Các anh chị tình nguyện viên luôn thay nhau túc trực chăm sóc em trong một tuần
Cùng với đó, họ không ngừng cố gắng tìm kiếm gia đình của em bằng mọi cách, nhưng đều vô ích
NVP
NVP
Chúng ta không tìm được tung tích gia đình của em ấy...
NVP
NVP
Nhưng chúng ta cũng không thể bỏ em ấy lại đây được. Sẽ không ai có thể chăm sóc được đâu...
NVP
NVP
Tôi nghĩ là, chúng ta nên đem em ấy tới trại trẻ mồ côi trong thành phố.
NVP
NVP
Em ấy còn quá nhỏ, còn thiếu thốn rất nhiều cái. Liệu như vậy có ổn không?
NVP
NVP
Chúng ta không còn cách nào khác đâu...
NVP
NVP
Đó là cách duy nhất rồi.
Sau những ngày ở bệnh viện đó, em đã được đưa tới trại trẻ mồ côi
Cuộc sống mới của em bắt đầu từ đó
Em lớn lên cùng với các bạn, các anh chị có cùng cảnh ngộ giống như mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhìn mọi người khóc vì tủi thân/
Trái tim nhỏ bé ấy đang tự học cách yêu thương
Sự đồng cảm sâu sắc ấy làm đôi mắt long lanh của em bỗng chốc ướt đẫm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức... /khóc nấc/
Em nghe cô kể, hồi ấy, em còn là một đứa trẻ sơ sinh còn đỏ hỏn
Chiếc giường của em là một thùng carton cũ kĩ, chật hẹp và ẩm ướt dưới tán cây
Bên cạnh em là một mẩu giấy đã bị nhàu nát vì nước mưa, ghi rõ ba chữ "Hoàng Đức Duy"
Cái tên ấy thật đẹp, cũng như tâm hồn và con người em vậy
Là một tờ giấy trắng, ngây thơ và hồn nhiên. Sự trong trẻo như một tia sáng giữa cuộc sống tối tăm của bản thân
---
Tới một ngày, em nhìn mọi người đều được nhận nuôi, đều có một gia đình có ba, có mẹ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đứng ở cửa, vẫy tay/
Từng người, từng người một đều được ba và mẹ dắt tay cùng đi
Em cũng muốn có một người cha, người mẹ sẽ dắt tay mình như vậy
---
Tại dinh thự của Nguyễn Gia...
Ba
Ba
Vợ ơi, mình chuẩn bị đi chưa? /đeo đồng hồ/
Mẹ
Mẹ
Chồng chờ em một chút nha. /sắp xếp đồ vào vali/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ba với mẹ đi công tác nữa ạ? /đứng ở cửa, ôm con rái cá bông/
Ba
Ba
Ừm, ba mẹ phải đi tận một tuần cơ. Con ở nhà nhớ nghe lời người lớn nhé. Lúc về ba mua quà cho. /xoa đầu hắn/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ây! Con là người lớn rồi mà, sao con phải nghe lời người khác nữa!? /sờ mái tóc đã bị rối của mình/
Mẹ
Mẹ
Ông tướng ở nhà không được quậy phá đâu nha! Có chuyện gì nhớ gọi ba mẹ đấy. /nhìn hắn, cười/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vânggg. /dài giọng/
Kể cả không có ba, không có mẹ hắn ở nhà thì hắn vẫn cứ như bị cấm cung vậy
Sẽ luôn luôn có tay chân, có tai mắt khắp nơi theo dõi nhất cử nhất động của hắn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đi lên trên phòng/
Chiều hôm ấy, ông nội của hắn đến
Là một người đàn ông với gương mặt lãnh đạm, chòm râu bạc ở cằm
Đôi mắt luôn sắc bén như lưỡi dao khiến cho mọi người đều phải kính nể
Ông là người đứng đầu của dòng tộc, là ông nội của hắn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"ông nội!"
Trưởng dòng họ
Trưởng dòng họ
Quang Anh đâu rồi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ, con ở trên tầng ạ! Ông chờ con một chút! /nói vọng từ trên xuống/
Trưởng dòng họ
Trưởng dòng họ
Ừm. /ngồi ở sofa trong phòng khách/
Trưởng dòng họ
Trưởng dòng họ
/tự rót trà/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/chỉn chu lại rồi đi xuống dưới nhà/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con chào ông ạ. /cúi đầu/
Trưởng dòng họ
Trưởng dòng họ
Ba mẹ lại đi công tác rồi à? /nhấp môi/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vâng ạ. Ba mẹ đi từ sáng sớm rồi ạ. /ngồi đối diện ông/
Trưởng dòng họ
Trưởng dòng họ
Ở nhà một mình thì phải tự kỉ luật bản thân. Tự giác học hành, luyện tập chăm chỉ vào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Lần nào gặp hắn, ông không ngơi nghỉ nhắc nhở hắn phải trở thành một người thật tài giỏi
Bởi vì trong dòng tộc, hắn là đứa cháu cả, là đứa cháu đích tôn của ông
Nên ông đang muốn rèn luyện hắn trở thành người thừa kế vị trí quý giá nhất
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhớ lại lời ba mẹ dặn/
"Ông nội có nhắc tới chuyện thừa kế, con không được chấp nhận, bất kể là ông có dùng mọi cách để bắt ép con!"
"Con phải từ chối thừa kế tài sản!"
"..."
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vâng, cảm ơn ông đã nhắc nhở ạ.
Trưởng dòng họ
Trưởng dòng họ
Vì ta muốn con chính là người thừa kế gia sản và vị trí của ta. /đặt ly trà xuống bàn/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Về chuyện đấy, con xin phép từ chối ạ.
Sự khước từ của hắn làm cho ông bực bội, nhưng không thể hiện ra bên ngoài
Trưởng dòng họ
Trưởng dòng họ
... Con cứ từ từ suy nghĩ về việc đó. Thời gian của con cũng còn dài lắm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
... Vâng ạ
Bằng mặt nhưng không bằng lòng
Một phần vì ba mẹ khuyên hắn không được chấp nhận, nhưng cũng từ chính bản thân cũng chẳng muốn bị ràng buộc bởi áp lực này
Thừa kế tài sản của cả dòng tộc, những người thân khác sẽ nhìn hắn với một ánh mắt khác
Hắn cũng phần nào hiểu được ông nội đang vạch sẵn hướng đi cho mình, nhưng hắn tuyệt nhiên không muốn dựa dẫm vào ai cả
Tự do tự tại
Ngông cuồng và ngạo nghễ
Còn hơn là làm một chú chim phượng hoàng bị nhốt trong lồng để được trưng bày
---
Những người bạn của em rời đi, em càng khép mình hơn với mọi người
Cả ngày lầm lì, chẳng hé nửa lời với ai
Các cô, các chị hỏi gì cũng chỉ gật và lắc đầu
NVP
NVP
Hôm nay Duy muốn ăn gì nè? /lại gần em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
... /chỉ nhìn chị, rồi quay đi/
NVP
NVP
Ờm, vậy thì chị làm cơm rang cho ăn nhé?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
... /gật đầu/
NVP
NVP
"thằng bé ngày càng lầm lì, ít nói..."
NVP
NVP
"do tủi thân sao?"
Không ai biết, nhưng cũng không đủ điều kiện để cho em đi khám tâm lý
Cứ như vậy, cho tới năm em 6 tuổi...
Giấc mơ của em đã trở thành sự thật
Em sẽ có ba, có mẹ, có một mái ấm thực sự
Ba
Ba
Xin chào, chúng tôi muốn làm thủ tục nhận con nuôi. /bước vào/
NVP
NVP
Vâng ạ, hai người vào trong đi ạ. /dẫn lối/
Mẹ
Mẹ
/đi theo sau chồng/
Mẹ
Mẹ
/nhìn thấy em ngồi lủi thủi một mình trước cửa phòng trên hành lang/
Mẹ
Mẹ
Ơ, cậu bé? /lại gần/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
? /ngước nhìn/
Mẹ
Mẹ
Sao con lại ngồi một mình ở đây mà không đi chơi với các bạn? /quỳ gối/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
... /quay đi/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/lắc đầu/
Mẹ
Mẹ
/nhìn chồng đang làm thủ tục nhận nuôi/
Mẹ
Mẹ
Con có muốn về nhà với cô không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật đầu/
Mẹ
Mẹ
/dang tay ra bế em lên/
Mẹ
Mẹ
Tí nữa mình cùng về nhé?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật đầu/
Mẹ
Mẹ
Chồng ơi!
Ba
Ba
Hửm? /cầm tập biên bản ra/
Ba
Ba
Ái chà, xinh trai thế.
Mẹ
Mẹ
Đương nhiên, mắt em chọn mà! /bế em ra ô tô trước/
Một lúc sau, chiếc xe lăn bánh trở về nhà
Mẹ
Mẹ
Con thích ăn món gì? /xoa đầu em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Mẹ
Mẹ
Có thích ăn bánh không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật đầu/
Ba
Ba
Có khi Quang Anh còn khó nuôi hơn cả Duy đấy.
Mẹ
Mẹ
Chắc thế ha. /cười/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Quang Anh?"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai thế?
Mẹ
Mẹ
Con không được nói trống không thế. /nhéo nhẹ má em/
Mẹ
Mẹ
'Quang Anh là ai thế ạ?'
Mẹ
Mẹ
Như thế mới đúng chứ.
Mẹ
Mẹ
Nói lại cho đúng nè.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là ai thế ạ?
Mẹ
Mẹ
Là anh trai của con đấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh trai...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật đầu/
Chiếc xe đi qua cánh cổng dinh thự
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đứng nhìn từ cửa sổ phòng ngủ/
Mẹ
Mẹ
/bước xuống, dắt theo cả em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nắm tay mẹ, đi theo/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"hửm? Ai vậy???"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đi xuống dưới nhà/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhìn thấy hắn/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
???
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai vậy ạ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ba? Mẹ?
Ba
Ba
Kể từ giờ trở đi, Duy sẽ là thành viên trong gia đình mình
Ba
Ba
Đây là em trai con
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em trai??? /khó hiểu, nghiêng đầu nhìn em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
... /gật đầu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tại sao con phải nhận thằng nhãi này là em trai con??? /khoanh tay trước ngực/
END
Hot

Comments

Cọng lông chân của Jsol

Cọng lông chân của Jsol

Tưởng tượng ra thấy đánh iu vc

2025-05-02

1

bảo hàn ✩

bảo hàn ✩

Troi oi thươnggg

2025-04-16

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play