CHƯƠNG 2 : LÀ VỢ, NHƯNG KHÔNG ĐƯỢC SINH CON CHO CHÀNG.

_______________________
Trong những ngày trời trở lạnh, sương mỏng giăng quá bậc thềm phủ Trần, Thanh Pháp nằm thiêm thiếp bên giường, tay ôm chặt chiếc chăn lụa đã sờn mép.
Chàng chưa từng hỏi nàng có lạnh không. Cũng chẳng từng đặt tay lên trán nàng khi nàng họ khan giữa đêm
.
Con Thắm hớt hải chạy vào, giọng the thé
Con Thắm
Con Thắm
Cô ơi, cô ăn chút cháo đi kẻo lạnh bụng! Cháo mẹ hai nấu đó!
Bà Hai từ ngoài bước vào, tay cầm tô cháo nghĩ ngút khói
Bà hai
Bà hai
Con nhỏ này gầy quá trời rồi. Cứ nằm mãi thế này, lỡ ra...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
//gượng dậy, giọng yếu như sương đầu ngỏ//
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Không sao, con chỉ hơi mỏi thôi...
Tý Lác
Tý Lác
//Đứng thập thò ngoài cửa, lí nhí//
Tý Lác
Tý Lác
Cô Hai... Ờ... Con nghe... Nghe người trong phủ nói...
Bà hai
Bà hai
//Cau mày//
Bà hai
Bà hai
Nói gì?
Tý Lác cuối đầu thắp hơn
Tý Lác
Tý Lác
Rằng cô Hai... Có thai...
Con Thắm
Con Thắm
//Ngẩn người//
Bà hai
Bà hai
//Đánh rơi cái muỗng xuống đất//
Bà hai
Bà hai
//Thì thầm,giọng run// Có thiệt không con
Thanh Pháp không nói. Nàng nhìn ra cửa sổ, nơi ánh nắng mờ mịt đang xuyên qua kẽ lá, và khẽ đặt tay lên bụng mình. Một cái chạm nhẹ mà run rẩy.
Nàng chưa kịp vui, phủ Trần đã xôn xao.
.
Tin nàng mang thai đến tai phu nhân lớn chẳng qua một tách trà chiều .
Phu nhân lớn đặt chén trà xuống, nhìn chồng. Khẽ hỏi
Tuyết Giao ( mẹ)
Tuyết Giao ( mẹ)
Ông nghĩ... Đứa trẻ đó là của nó thật sao?
Hàn Tịch (cha)
Hàn Tịch (cha)
//Cau mày// Bà đừng hồ đồ
Phu nhân lớn gằn giọng.
Tuyết Giao ( mẹ)
Tuyết Giao ( mẹ)
Nhưng nó mang thai khi thằng Dương còn chẳng thèm ngó tới nó! Ông không thấy sao?
Ba Dương im lặng, ánh mắt sắc lạnh nhìn ra sân trước. Mưa đã bắt đầu lất phất. Trong lòng ông cũng vậy
.
Ở thư phòng, Đăng Dương ngồi trầm ngâm bên án thư. Bản sớ dở dang, chữ chưa ráo mực, mà lòng đã như có gió. Tâm Như nhẹ nhàng bước vào, đặt tách trà xuống.
Trần Tâm Như (em út)
Trần Tâm Như (em út)
Cô ấy có thai thật đó, Đăng Dương...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Ngẩng đầu, ánh mắt tối lại//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vậy à...
Trần Tâm Như (em út)
Trần Tâm Như (em út)
Người trong phủ nói... đứa trẻ không chắc là của anh
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Siết chặt tay// Cô ấy không phải loại người như thế.
Trần Tâm Như (em út)
Trần Tâm Như (em út)
//Cười buồn// Nhưng anh chưa từng tin cô ấy mà, phải không?
Nàng vẫn ở lại, dù biết lòng mình không chạm được vào trái tim chàng.
.
Tối hôm đó, Thanh Pháp bị gọi đến chánh điện.
Phu nhân lớn không nhìn nàng. Giọng bà lạnh như gió đồng.
Tuyết Giao ( mẹ)
Tuyết Giao ( mẹ)
Nếu con sinh đứa nhỏ ra, mà không giống Dương, thì đừng trách ta tàn nhẫn.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
//Rưng rưng// Mẹ...
Phu nhân lớn quay đi
Tuyết Giao ( mẹ)
Tuyết Giao ( mẹ)
Đừng gọi ta là mẹ. Ta đã chọn một người khác. Là con gái nhà họ Lâm. Nó sẽ vào phủ làm thiếp trong vòng một tháng tới.
Thanh Pháp đứng lặng. Tim nàng như bị ai bóp nghẹn.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
"Ta là vợ. Mà không được quyền sinh con cho chàng sao?"
.
Nửa đêm, nàng ngồi nơi hiên, tay vuốt nhẹ lên tấm áo mỏng. Tý lén lút mang cho nàng bình nước ấm, mặt cúi gằm. Nhưng ngay khi nàng vừa quay lưng, nó đã lập tức quay về phòng phu nhân lớn, rỉ tai
Tý Lác
Tý Lác
Cô Hai chắc chắn có thai thật rồi. Con nghe chính miệng bà Hai với con Thắm nói.
Tuyết Giao ( mẹ)
Tuyết Giao ( mẹ)
//Siết chặt tay// Tiếp tục để mắt đến nó.
Tý Lác
Tý Lác
//Cúi đầu// Dạ. Con chỉ sợ đứa nhỏ không phải của thiếu gia...
Phu nhân lớn nhìn về phía ánh đèn le lói từ gian phòng phía xa, ánh mắt nặng nề.
Tuyết Giao ( mẹ)
Tuyết Giao ( mẹ)
Đừng để chuyện này đến tai bá quan. Danh dự phủ Trần không thể bị bôi nhọ.
.
Một tuần sau.
Đăng Dương cuối cùng cũng bước vào phòng nàng.
Lần đầu tiên kể từ đêm thành thân.
Nàng đang ngủ. Tay vẫn đặt lên bụng như sợ mất đi thứ duy nhất thuộc về mình.
Chàng ngồi xuống bên mép giường. Ánh mắt chạm vào gò má gầy gò, cánh tay xanh xao, và đôi môi khô khốc kia. Lòng chợt đau nhói.
Chàng ngồi xuống bên mép giường. Ánh mắt chạm vào gò má gầy gò, cánh tay xanh xao, và đôi môi khô khốc kia. Lòng chợt đau nhói.
Chàng chạm nhẹ lên tay nàng. Nhẹ đến mức như sợ làm nàng tỉnh giấc.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//Khẽ thì thầm// Pháp...
Lần đầu tiên trong đời, chàng gọi tên nàng.
Như gọi lại chính mình. Trong muộn màng.
_______________________
Chapter
1 CHƯƠNG 1: GẢ ĐỂ GẦN CHÀNG
2 CHƯƠNG 2 : LÀ VỢ, NHƯNG KHÔNG ĐƯỢC SINH CON CHO CHÀNG.
3 CHƯƠNG 3: MỘT GIẤC MỘNG DÀI, MỘT MIỀN ĐẤT MỚI
4 CHƯƠNG 4: GIÓ LỊCH SỬ, MÁU VÀ NƯỚC MẮT
5 CHƯƠNG 5: GIÓ NỔI TRÊN NỀN SỬ CŨ
6 CHƯƠNG 6: MƯU ĐỒ BẤT THÀNH
7 CHƯƠNG 7: GIÓ THỔI NGƯỢC DÒNG
8 CHƯƠNG 8: VẾT MÁU TRÊN VẠT ÁO GẤM
9 CHƯƠNG 9: LÁ CỜ BAY NGƯỢC
10 CHƯƠNG 10: GIÔNG TỐ SAU RÈM NHUNG
11 CHƯƠNG 11: KHÓC DƯỚI TRĂNG TÀ
12 CHƯƠNG 12: BÓNG TỐI TRONG LỄ TẾ TỔ
13 CHƯƠNG 13: HƯƠNG TRẦM GIỮA GIÔNG GIÓ
14 CHƯƠNG 14: TÀN TRO GIỮA MÀN ĐÊM
15 CHƯƠNG 15: ĐÊM DÀI KHÔNG BÌNH YÊN
16 50 NĂM NGÀY GIẢI PHÓNG MIỀN NAM THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC
17 CHƯƠNG 16: GIÓ CUỐI THÁNG TƯ
18 CHƯƠNG 17: ÁNH MẮT TRAO NHAU
19 CHƯƠNG 18: SAU CƠN GIÓ LÀ MẶT TRỜI - ĐÊM NGỌT NGÀO TRONG VÒNG TAY
20 CHƯƠNG 19: THÁNG NGÀY BÌNH YÊN SAU CƠN GIÔNG
21 CHƯƠNG 20: VƯỜN NHÀ PHỦ TRẦN
22 CHƯƠNG 21: VƯỜN HOA, CON CÁ VÀ NGƯỜI THƯƠNG
23 CHƯƠNG 22: HƯƠNG HOA VÀ BÌNH YÊN
24 CHƯƠNG 23: MÙA TRĂNG NGHIÊNG BÊN VƯỜN CỔ THỤ
25 CHƯƠNG 24: GIÓ THÁNG SÁU THỔI QUA VƯỜN CỔNG SAU
26 CHƯƠNG 25: MÙA HOA BƯỞI NỞ TRẮNG TRONG LÒNG NGƯỜI
27 CHƯƠNG 26: VỀ QUÊ
28 CHƯƠNG 27: ĐÊM TRẮNG Ở PHỦ TRẦN
29 CHƯƠNG 28: NGÀY TRỞ LẠI
30 CHƯƠNG 29: MỘT CHUYẾN ĐI SÀI THÀNH
31 #
Chapter

Updated 31 Episodes

1
CHƯƠNG 1: GẢ ĐỂ GẦN CHÀNG
2
CHƯƠNG 2 : LÀ VỢ, NHƯNG KHÔNG ĐƯỢC SINH CON CHO CHÀNG.
3
CHƯƠNG 3: MỘT GIẤC MỘNG DÀI, MỘT MIỀN ĐẤT MỚI
4
CHƯƠNG 4: GIÓ LỊCH SỬ, MÁU VÀ NƯỚC MẮT
5
CHƯƠNG 5: GIÓ NỔI TRÊN NỀN SỬ CŨ
6
CHƯƠNG 6: MƯU ĐỒ BẤT THÀNH
7
CHƯƠNG 7: GIÓ THỔI NGƯỢC DÒNG
8
CHƯƠNG 8: VẾT MÁU TRÊN VẠT ÁO GẤM
9
CHƯƠNG 9: LÁ CỜ BAY NGƯỢC
10
CHƯƠNG 10: GIÔNG TỐ SAU RÈM NHUNG
11
CHƯƠNG 11: KHÓC DƯỚI TRĂNG TÀ
12
CHƯƠNG 12: BÓNG TỐI TRONG LỄ TẾ TỔ
13
CHƯƠNG 13: HƯƠNG TRẦM GIỮA GIÔNG GIÓ
14
CHƯƠNG 14: TÀN TRO GIỮA MÀN ĐÊM
15
CHƯƠNG 15: ĐÊM DÀI KHÔNG BÌNH YÊN
16
50 NĂM NGÀY GIẢI PHÓNG MIỀN NAM THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC
17
CHƯƠNG 16: GIÓ CUỐI THÁNG TƯ
18
CHƯƠNG 17: ÁNH MẮT TRAO NHAU
19
CHƯƠNG 18: SAU CƠN GIÓ LÀ MẶT TRỜI - ĐÊM NGỌT NGÀO TRONG VÒNG TAY
20
CHƯƠNG 19: THÁNG NGÀY BÌNH YÊN SAU CƠN GIÔNG
21
CHƯƠNG 20: VƯỜN NHÀ PHỦ TRẦN
22
CHƯƠNG 21: VƯỜN HOA, CON CÁ VÀ NGƯỜI THƯƠNG
23
CHƯƠNG 22: HƯƠNG HOA VÀ BÌNH YÊN
24
CHƯƠNG 23: MÙA TRĂNG NGHIÊNG BÊN VƯỜN CỔ THỤ
25
CHƯƠNG 24: GIÓ THÁNG SÁU THỔI QUA VƯỜN CỔNG SAU
26
CHƯƠNG 25: MÙA HOA BƯỞI NỞ TRẮNG TRONG LÒNG NGƯỜI
27
CHƯƠNG 26: VỀ QUÊ
28
CHƯƠNG 27: ĐÊM TRẮNG Ở PHỦ TRẦN
29
CHƯƠNG 28: NGÀY TRỞ LẠI
30
CHƯƠNG 29: MỘT CHUYẾN ĐI SÀI THÀNH
31
#

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play