Triệu Cường mở mắt. Khối thịt đỏ lòm ngồi chễm chệ trên phiến đá không còn nữa.
Thú thực, đời anh đã từng gặp người cõi âm nhưng chưa hề thấy qua con ma nào có hình thù xấu xí, gớm ghiếc như vậy. Gặp lần này coi như là mở mang tầm mắt. Anh phủi mông đứng lên.
Bóng trắng ma nữ lại chập chờn trước mặt anh, rồi đi nhanh về phía con đường mòn.
"Cứu tôi, làm ơn cứu tôiiii!"
Tiếng kêu cứu thảm thiết vọng lại. Triệu Cường đi về hướng đó. Men theo con đường nhỏ hẹp, anh đến một con suối. Qua ánh đèn pin, trước mắt anh là một cảnh tượng hãi hùng.
Cạnh bờ suối một chiếc đầu lâu tóc dài che mất mắt mũi chỉ còn cái miệng đỏ lòm mấp máy rên rỉ: "Đau quá, đau quá!"
Dưới suối, một cánh tay trắng trẻo giơ lên: "Anh ơiiiii, em lạnh lắmmmm!!"
Là tiếng gọi hằng đêm ấy!
Triệu Cường như hóa đá. Anh không biết mình đứng đó bao lâu, đến khi trước tầm mắt, cánh tay ấy chìm xuống mất hút trong lòng suối, anh mới sực tỉnh.
Triệu Cường quay lại nhìn đầu lâu, nó cũng không còn ở đó nữa.
Thật không thể tin nổi.
Đến khi về tới đơn vị, ngồi trong cuộc họp rồi, thần trí anh vẫn còn ám ảnh chiếc đầu lâu ma nữ.
"Hôm nay cậu làm sao vậy? Cả cuộc họp cứ như người mất hồn! Đừng nói qua đèo Cù Mã giữa đêm, cậu thấy cô gái nào đó xin quá giang rồi cho người ta lên xe nha! Cánh tài xế chạy cung đường ấy hay thấy một cô mặc áo dài trắng đứng vẫy xe lắm. Nhưng khi đến gần họ chẳng thấy ai cô nào cả!" Thượng tá Võ Hùng, Trưởng Phòng cảnh sát hình sự tỉnh B nhìn gương mặt rắn rỏi đàn em, anh hỏi thêm: "Đồng chí Sơn bảo, cậu khởi hành lúc 22 giờ, sao mãi đến sáng mới về đơn vị?"
Triệu Cường không trả lời câu hỏi của sếp, bởi trong tâm trí anh mãi nghĩ đến một việc khác. Anh không tin cảnh mình thấy đêm qua chỉ là ảo giác.
Lúc sinh thời bà nội anh còn sống, bà hay kể chuyện chỗ cây gạo trong xóm có con ma quanh, hễ đêm khuya ai có việc đi ngang qua đó đều bị nó dẫn đi lòng vòng. Làm biếng thì nó thả cho về sớm, gặp hôm làm siêng nó dẫn người ta đi cả đêm rồi nhét vào hốc cây, lùm tre nào đó. Báo cả làng đi soi pin đi tìm cả đêm.
Bà nói: "Nếu phát hiện mình đi không đúng hướng...con phải dừng lại tè lấy nước tiểu rửa mặt. Ma quanh nó kị mùi đó...sẽ bỏ chạy buông tha cho con!"
Đêm hôm anh đã áp dụng thử. Quả nhiên, trong tích tắc anh phát hiện, nơi mình đang đứng sát một mép đá chênh vênh. Chỉ cần sơ sẩy mũi chân thôi...anh đã rơi tõm xuống con suối cách đó 2m có đầy đá nhọn lởm chởm.
Trở lại con đường cũ, anh không còn thấy phiến đá nào nằm cạnh gốc cây thông già. Cũng chẳng thấy con đường mòn nào dẫn từ bìa rừng vào nơi anh đứng như đầu đêm. Anh nhắm mắt định thần nhớ lại hướng mình vào đến khi gặp cây thông. Rồi theo trí nhớ mơ hồ ra khỏi cánh rừng già.
Càng nghĩ anh càng nghi.
"Dạ sếp, anh công tác lâu, có khi nào anh nghe vụ tai nạn nào ở đèo Cù Mã mà thi thể nạn nhân không còn nguyên vẹn không?"
Thượng tá Võ Hùng nhìn chăm chú Triệu Cường. Đột nhiên hỏi câu như vậy...anh tin chắc chắn có liên quan đến việc cậu ta về muộn.
"Cậu phát hiện gì khả nghi ở đèo Cù Mã à?"
"Không chắc lắm nên em mới hỏi anh!"
Đôi mày lưỡi kiếm Võ Hùng nhíu lại, đôi mắt chim ưng nhìn về một chốn nào đó trong quá khứ.
"Tai nạn ở đèo Cù Mã năm nào chẳng có. Con đèo đó một bên là đồi núi vách đá chọc thẳng trời, một bên là vực thẳm, làn đường hẹp. Các vụ tai nạn liên tiếp xảy ra, đa số xe đều rơi xuống vực ngay khúc cua cong.
Tại khúc cua tử thần ấy, nếu tài xế không làm chủ tốc độ chạy ẩu hoặc lấn làn va quẹt với xe khác là rơi tỏm xuống vực ngay.
Rớt xuống đó rồi người mạng lớn thì sống, người hết số thì đi. Nhưng đa phần thi thể tìm thấy không ai là mất đầu hay tay chân gì cả. Nó chỉ bẹp dí hay nát như tương thôi."
Hình ảnh mà anh mơ hồ bắt gặp đêm qua, cho thấy đây không phải là tai nạn xe thông thường.
"Ngoài mấy vụ xe khách ra, có trường hợp nào khác không?"
"Có chứ! Phượt thủ chạy ẩu, xe máy cố luồn lách vượt xe lớn, va nhau rồi ngã ra đó hay bị hắt văng xuống vực. Nói chung là rất nhiều. Nếu cậu muốn tìm hiểu, phục vụ việc tra án có thế sang Phòng Cảnh sát giao thông gặp anh Hải xin tư liệu!"
Cả buổi chiều, Triệu Cường ngồi ở Phòng Cảnh sát giao thông xem cả núi tư liệu cũng chưa phát hiện trường hợp nào nạn nhân bị phân rời cơ thể.
2 giờ sáng.
"Anh ơi! Em lạnh lắmmmm...!!!"
Triệu Cường lại giật mình tỉnh giấc.Trong ánh đèn đêm nhạt nhòa ở phòng ngủ, Triệu Cường lại thấy cái bóng trắng hiện về.
"Rốt cuộc cô muốn tôi giúp gì?"
Trong dư âm, anh nghe văng vẳng: "Tôi chết thật oan uổnggg..." Cái bóng trắng nhìn anh, rồi lặng lẽ rời đi. Khi ra đến cửa thì dừng lại.
Triệu Cường xuống giường, vớ lấy chiếc khoác dạ đi theo...
Updated 24 Episodes
Comments
Phạm Nhung
xin lũi bếu ơi, c xin dừng tại c2🥲
2025-04-28
1
NT&TN
Càng đọc càng nổi da gà e trai ơi nhưng truyện e lại kịch tính hồi hộp như vậy nên c tò mò k thể bỏ cuộc được phải đọc thôi, để xem cô gái ấy chết như thế mà sao cơ thể lại 2 nơi như thế, c lại bảo mình chết oan oannn nửa chứ. Cùng hóng xem diễn biến tiếp theo nè
2025-04-19
5
Nguyễn Hồng Duyên
Chúc mừng tác giả ra truyện mới nhé.😘😘😘
2025-04-18
1