Trong màn sương mù mờ ảo, bóng trắng trước mặt nhạt nhòa lúc ẩn lúc hiện. Có mấy lần anh đứng lại vì chẳng biết phải đi tiếp hướng nào.
Giữa mù sương, một thanh âm lạnh lẽo thấu vào lòng: "Tôiiiii ở đâyyyyyy!!!"
Triệu Cường cứ nhắm theo hướng đó mà đi. Anh đi mãi, đi mãi đến một xóm nhỏ. Gió khuya đung đưa hàng tre kẽo kẹt hai bên đường. Nghe như tiếng ai đó mở cánh cửa gỗ bước qua ngưỡng cửa lúc vừa tàn canh.
Xóm nhỏ này lạ lắm. Hình như anh chưa từng tới đây bao giờ. Nhà cửa thưa thớt, lác đác ẩn mình sau lũy tre. Đi ngang qua từng ngôi nhà, anh thấy trước cửa nhà ai cũng có một cây cau ngọn vút thẳng lên trời cao được trồng cạnh giếng nước. Cách giếng tầm hơn 1 mét, nhà nào cũng có cái vò nước nung bằng đất sét kê lên kệ, chiếc gáo múc nước làm từ vỏ nửa trái dừa khô treo hờ hững cạnh chiếc vò.
Bóng trắng đi vào căn nhà bên phải cuối xóm. Triệu Cường kéo chiếc cổng tre cũ vào trong.
Căn nhà ba gian cũ xây bằng vôi, lợp ngói vảy cá rất giống với các căn còn lại trong xóm. Vẫn giếng nước xách bằng gàu, vẫn cây cau, vò nước và chiếc gáo dừa khô. Anh bước lên bậc tam cấp gian thứ ba theo bóng trắng vào nhà.
Bàn chân anh vừa đặt lên thềm, một đôi chân trắng lòng thòng đung đưa bên gian giữa đập thẳng vào mắt anh. Sở dĩ, lúc đứng ở dưới sân anh không phát hiện, vì ở đây có một tấm liếp đan từ nứa treo rũ trước mái hiên.
Theo ánh sáng chiếc đèn pin, Triệu Cường kinh ngạc tột cùng khi phát hiện thi thể treo lủng lẳng kia không có đầu và tay. Sợi dây thừng thít chặt phần thân, đầu còn lại vắt trên thanh xà ngang mái hiên. Gió đêm thốc vào khiến đôi chân lòng thòng kia bay phất phơ. Lúc này Triệu Cường mới biết, đôi chân ấy chỉ là chiếc quần trắng dài.
Như vậy, bóng trắng vận y phục đồ bà ba đang treo lơ lửng kia chỉ còn phần thân.
Đầu, tay, chân ở đâu?
"Cứu...tôiiiii! Ôi, đau quá!!!" Tiếng kêu cứu, tiếng than đau đớn vọng vào tai anh. Cùng lúc đó, phần thân lòng thòng tan biến chỉ còn mỗi sợi dây thừng buông thõng.
Triệu Cường nén lại cảm xúc nhờn nhợn đang trào lên cổ họng. Anh quật chiếc đèn pin vào vách tường. Trên tường loang lổ chuỗi vết màu nâu nâu, trên chuỗi màu nâu 30 centimet là lỗ thủng hẹp dài 5 centimet. Theo kinh nghiệm phá án của anh...Đó là mũi một thanh đoản dao.
Bên trong nhà chợt có tiếng xoong khua loảng xoảng. Triệu Cường lắng tai nghe.
Không có tiếng bước chân, không có tiếng người nói, chỉ có tiếng mở nắp chum gạo, tiếng gạo đổ vào đáy nồi. Một phút sau có tiếng mở cửa cọt kẹt. Từ trong nhà, một bà cụ đầu tóc bù xù như một người điên tay bê nồi gạo lướt nhanh qua mặt anh xuống bậc tam cấp, ra giếng vo gạo, rồi bước vào gian bếp nhỏ.
Triệu Cường xuống bậc tam cấp nhìn vào bếp. Có ngọn lửa cháy tí tách, bập bùng nhưng không thấy bà cụ nhóm bếp ở đó!
Bà cụ đâu rồi?
Triệu Cường đảo mắt nhìn xung quanh...Không thấy bà đâu nhưng anh nghe tiếng hốt hoảng vọng ra từ trong bếp: "Thanh à!!! Dậy mau!! Có biến thái vào nhà!"
Theo đó, anh nghe cả giọng ma nữ hay về đứng cuối giường anh hằng đêm: "Mẹ à! Cứu connnn!!! Áaaaaaa...."
Tiếng thét xé lòng của ma nữ, tiếng khóc tan vỡ tim gan của bà cụ khi ôm trong tay chiếc quần dài buông thõng đung đưa: "Thanh àaaaaaa!!" Tiếng gọi con thương tâm đau nát lòng, xé tan màn sương giăng bảng lảng, rạch tan màu đen âm u trong thời khắc chuyển giao giữa đêm và ngày.
Tiếng gà đâu đó gáy rộn báo hiệu tàn canh. Triệu Cường đứng bất động giữa sân nhà người ta.
Không biết anh đứng đó bao lâu? Gửi hồn theo tiếng khóc, tiếng gọi con thăm thương đến bao giờ?
Anh chỉ nhận ra nơi mình đang đứng là một căn nhà bỏ hoang lâu ngày khi sau lưng anh có tiếng ai đó hỏi: "Này chàng trai trẻ, cậu đến nhà tôi làm gì?"
Triệu Cường quay người lại.
Á...
Anh thoái lui ra sau năm bước kinh hãi nhìn khối thịt không thân dưới, tóc tai rũ rượi, khuôn mặt đẫm máu, giương đôi mắt đỏ lòm trừng trừng vào anh.
Theo tiếng hét thất thanh của anh, khối thịt tan vào hư không.
Cùng lúc đó, chiếc điện thoại trong túi áo đổ chuông dồn dập.
"Triệu Cường, về Đội ngay!"
Đứng trước thi thể nạn nhân nữ bị cắt lìa đầu, tay, chân nằm trong vũng máu, Triệu Cường kinh hãi tên sát thủ máu lạnh.
"Nạn nhân nữ, 25 tuổi, chết do siết cổ bằng sợi dây thừng, bị hung thủ phân xác ngay sau khi chết 20 phút." Thượng tá Võ Hùng nhận định sơ bộ vụ án: "Tại hiện trường không tìm thấy vật gây án, chỉ thu được mẫu tinh dịch trong âm đạo nạn nhân."
Lại một vụ án giết người máu lạnh hòng che giấu tội ác của kẻ sát nhân.
Từ vụ án này, Triệu Cường sâu chuỗi những gì mình thấy khi đổ đèo Cù Mã và đêm qua.
Tất cả ngẫu nhiên trùng lặp một điểm chung: Thân thể bị phân rời không còn nguyên vẹn.
Rốt cuộc tên ác thú là ai?
Triệu Cường nhìn chằm chằm vào mớ ảnh máu me dán lên bảng.
Updated 24 Episodes
Comments
NT&TN
Rùng gợn quá e ơi , đọc buổi tối phe thật nha, hung thủ này ghê thật có phải cưỡng hiếp xong giết phi tan...
2025-04-25
3
╰❥𝕷𝖊𝖒𝖔𝖓 𝕾𝖜𝖊𝖊𝖙🍋
mừng bác ra try mới, off lúc bác ra try 🙂🙂
2025-04-21
0
Phạm Hà Phương
Tiếp tục dẫn dắt anh đến phá án
2025-04-20
0