Chương 5: Lấy mạng đổi mạng

Nàng và Ngọc Lan được một thuộc hạ dẫn đến phòng hắn. Bên ngoài Triệu Minh đang canh gác. Triệu Minh cũng lần đầu nhìn thấy nàng nên không biết được thân phận nàng. Nhìn sang Ngọc Lan bên cạnh mặc hắc y, tóc buộc cao. Nhìn hai người nàng, y đoán không tầm thường.

Thuộc hạ đi theo nói nhỏ vào tai Triệu Minh. Khi biết nàng là phu nhân đại tướng quân, từ khuôn mặt lạnh lùng chút nghiêm nghị chuyển sang bất ngờ rồi cúi đầu hành lễ. Quả nhiên không tầm thường.

“Thuộc hạ thất trách không nhận ra phu nhân. Xin phu nhân thứ tội”.

Nàng không trách Triệu Minh bọn họ, hôm thành thân chỉ có hắn một mình trở về. Hắn không chấp nhận nàng nên không nói thân phận nàng cho bọn họ cũng là lễ đương nhiên.

“Đứng lên đi. Tướng quân thế nào rồi”?

Triệu Minh đứng lên, sau đó báo tình hình với nàng:

“Thưa phu nhân, tình hình tướng quân bây giờ rất xấu. Lữ đại nhân là quân y đang châm cứu cho ngài ấy bên trong”.

Thấy vậy, nàng mở cửa phòng ra, tiến về phía hắn đang nằm. Nàng nhìn thấy hắn đang nằm trên giường, khuôn mặt hắn tái nhợt, hơi thở hắn chập chờn. Bên cạnh giường là Lữ Phạm, người này chắc là quân y ở đây. Nhìn người có lẽ lớn tuổi hơn hắn.

Lữ Phạm đang dùng châm cứu để ngăn độc phân tán. Nghe tiếng mở cửa, y quay người lại xem thì thấy một nữ tử đi trước sau là Triệu Minh và một người nữ tử khác.

Từ trước đến giờ, lúc khám bệnh Lữ Phạm luôn thích yên tĩnh. Nàng đột nhiên mở cửa đi vào khiến y có chút không vui.

Triệu Minh nhanh chóng giải thích:

“Lữ đại nhân, đây là phu nhân của tướng quân”.

Lữ đại nhân cũng tỏ vẻ bất ngờ nhìn nàng. Hôm nay là ngày gì không biết.

Nàng không quan tâm bọn họ đang nghĩ gì, nàng chỉ quan tâm xem tình hình hắn như nào.

“Tình hình ngài ấy thế nào rồi?”

“Đệ ấy,…”

Chưa kịp nói thì hắn đột nhiên ho ra một ngụm máu. Lữ Phạm nhanh chóng nghiêm túc kiểm tra sau đó cúi đầu, giọng khàn đặc nói:

“Không xong rồi, cổ trùng đã xâm nhập vào tâm mạch rồi. Giờ không có thuốc giải sẽ không kịp nữa”.

Không gian trở nên im phăng phắc.

Nàng biết loại độc này, giờ ngoài hai cách đặc chế thuốc giải và dùng cổ trùng khác mạnh hơn để khắc chế ra thì chỉ còn một cách nữa thôi. Đó là dùng máu thuần dương.

Nhưng người cho máu sẽ bị tổn nguyên khí, nếu bị phản hệ dương khí bị rút đi quá nhiều rất có thể sẽ mất mạng.

Với tình hình hiện tại thì hai cách đó không dùng được vì không tìm được dược liệu và cổ trùng thích hợp. Thuốc giải này chỉ có người hạ độc mới có.

Triệu Minh lo lắng hỏi Lữ Phạm:

“Lữ đại nhân, thật sự không thể cứu đại tướng quân nữa sao”?

Lữ Phạm chỉ thở dài rồi lắc đầu. Nếu có máu thuần dương thì sẽ có hy vọng. Nhưng đó là loại máu hiếm, thiên hạ rộng lớn như vậy biết tìm đâu ra loại máu quý hiếm này.

Nàng biết mình là máu thuần dương, máu nàng không giống người bình thường. Bây giờ hắn đang trong tình thế nguy kịch, chỉ có nàng mới có thể cứu hắn.

Nàng không nghĩ nhiều nữa, nàng quay ra lấy đao nhỏ trên thắt lưng của Ngọc Lan. Nàng cắn răng, rạch một đường nơi lòng bàn tay. Máu chảy ra, đỏ tươi, nóng hổi.

Cả Ngọc Lan, Triệu Minh, Lữ Phạm đều hốt hoảng nhìn nàng.

Cứu hắn, rất có thể nàng sẽ chết nhưng nàng không quản nhiều như vậy. Nếu nàng chết, hắn sống thì cũng đáng. Thiên hạ này không thể không có hắn được, còn nàng không có cũng chẳng sao.

Nàng bước nhanh về phía giường hắn đang nằm, đưa tay lên, nhẹ nhàng mở miệng hắn ra rồi để từng giọt máu rơi vào miệng hắn.

Ngọc Lan và Triệu Minh nhìn hành động của nàng, họ đang suy nghĩ không biết phu nhân đang muốn làm gì.

Sau đó thân thể hắn bỗng co rút mạnh, rồi khẽ rùng mình. Từ khóe môi, một dòng máu đen phun ra. Không khí bỗng chốc lạnh hẳn.

Lữ Phạm chạy lên xem, thì thào nói:

“Hiệu quả rồi... cổ trùng đang rút lui”.

Triệu Minh và Ngọc Lan đều vui mừng.

Lữ Phạm ngạc nhiên hỏi nàng:

“Máu của phu nhân là máu thuần dương sao? Ngoài dùng thuốc giải và cổ trùng khác để khắc chế thì chỉ có máu thuần dương mới giải được độc huyết tân cổ”.

Nàng không dừng lại, máu nàng vẫn rơi, từng giọt rơi vào miệng hắn. Nàng cười nhẹ trả lời Lữ đại nhân:

“Từ nhỏ, máu của ta đã đặc biệt, không giống người bình thường”.

“Đệ ấy thật may mắn. Nhưng phu nhân, nếu người đã biết rõ cách giải độc này vậy chắc cũng hiểu rõ hậu quả nó. Đây chính là lấy mạng đổi mạng”.

Ngọc Lan lo lắng nhìn nàng.

Nàng biết nhưng nàng phải cứu hắn. Nàng nhẹ nhàng trấn an bọn họ.

“Ta không sao”.

Lữ Phạm không dám nói tiếp nữa mà im lặng nhìn nàng vẫn đang truyền máu cho hắn.

Được một hồi sau, nàng rút tay lại. Nàng nhìn hắn da mặt vốn tím tái giờ đã bắt đầu có sắc hồng trở lại.

Hắn tiếp tục co rút mạnh mẽ rồi máu đen từ miệng hắn không ngừng phun ra. Lữ Phạm khám lại cho hắn.

“Cổ trùng cuối cùng cũng được giải rồi”.

Triệu Minh vui mừng nói:

“Đại tướng quân không sao rồi”.

Nghe vậy, cơ mặt nàng cũng dãn ra và thả lỏng hơn. Sau đó đầu óc bắt đầu choáng váng, nàng ngã xuống bên cạnh, ngực phập phồng yếu ớt. Những tiếng gọi của người xung quanh mờ dần như từ một thế giới khác, nàng dần dần không còn nghe thấy gì nữa như chìm vào một giấc ngủ dài.

Hot

Comments

Lia Chu

Lia Chu

Thương Tiểu Mãn quá ❤

2025-04-21

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Về kinh thành
2 Chương 2: Gả vào Tiết phủ
3 Chương 3: Chàng ấy đi rồi
4 Chương 4: Vì chàng, ta có thể
5 Chương 5: Lấy mạng đổi mạng
6 Chương 6: Chàng ấy nghi ngờ nàng
7 Chương 7: Sự thật phơi bày
8 Chương 8: Hy vọng sống nhỏ nhoi
9 chương 9: Trở về
10 Chương 10: Sóng ngầm năm đó
11 Chương 11: Tỉnh mộng
12 Chương 12: Gió đổi hướng
13 Chương 13: Gió ấm mùa thu
14 Chương 14: Trêu chọc
15 Chương 15: Trương Phi Loan
16 Chương 16: Bóng đêm ở thành An Tây
17 Chương 17: Lần đầu chung phòng
18 Chương 18: Triệu kiến
19 Chương 19: Đến huyện Hà Trấn
20 Chương 20: Căn bệnh lạ
21 Chương 21: Dư Giai Ninh
22 Chương 22: Một chút rung động
23 Chương 23: Lộ diện thân phận
24 Chương 24: Mặt nạ huyện lệnh
25 Chương 25: Cái chết bí ẩn
26 Chương 26: Phu nhân của ta
27 Chương 27: Về Khải Thiên
28 Chương 28: Thân phận của Lữ Phạm
29 Chương 29: Gió đông không hiểu lòng người
30 Chương 30: Yến nguyệt hòa âm
31 Chương 31: Nụ hôn nhẹ thoáng qua
32 Chương 32: Tuyết rơi rồi
33 Chương 33: Gió nổi lên giữa trời tuyết
34 Chương 34: Trước ngày xuất chinh
35 Chương 35: Một nụ hôn. Thiếp đợi chàng (1)
36 Chương 36: Một nụ hôn. Thiếp đợi chàng (2)
37 Chương 37: Tuyết đỏ biên thành
38 Chương 38: Người hóa bóng tuyết. Không thể trở về
39 Chương 39: Gió vẫn thổi về phía Nam
40 Chương 40: Xuân về nhưng người không về
41 Chương 41: Lời từ biệt đã sớm được chuẩn bị
42 Chương 42: Mười dặm tiễn đưa. Một đời ly biệt
43 Chương 43: Can đảm một lần
44 Chương 44: Ngày đại hôn
45 Chương 45: Chúc người tân hôn vui vẻ
46 Chương 46: Người cũ gặp lại nhau
47 Chương 47: Vết mực mờ trong thư khố cũ
48 Chương 48: Pháo hoa rực sáng. Nguyện ước bay xa
49 Chương 49: Gió xuân không thổi về nơi ấy
50 Chương 50: Ánh sáng sự thật
51 Chương 51: Vết chỉ dẫn
52 Chương 52: Hành trình Yên Vân
53 Chương 53: U Tịch Hương
54 Chương 54: Tàn lưu huyết chỉ (1)
55 Chương 55: Tàn lưu huyết chỉ (2)
56 Chương 56: Tàn lưu huyết chỉ (3)
57 Chương 57: Tàn lưu huyết chỉ (4)
58 Chương 58: Tàn lưu huyết chỉ (5)
59 Chương 59: Tàn lưu huyết chỉ (6)
60 Chương 60: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (7)
61 Chương 61: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (8)
62 Chương 62: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (9)
63 Thông báo
64 Chương 63: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (10)
65 Chương 64: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (11)
66 Chương 65: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (12)
67 Chương 66: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (13)
68 Chương 67: Tàn lưu huyết chỉ. dạ phủ kim tâm (14)
69 Chương 68: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (15)
70 Chương 69: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (16)
71 Chương 70: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (17)
72 Chương 71: Tương phùng
73 Chương 72: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (18)
74 Chương 73: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (19)
75 Chương 74: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (kết)
76 Chương 75: Gió lay bài vị, người khuất an lòng
77 Chương 76: Hẹn một ngày nắng lên
78 Chương 77: Tạm biệt
79 Chương 78: Bản vẽ tro tàn
80 Chương 79: Thiên hạ vô tranh
81 Chương 80: Người đã thất hứa
82 Chương 81: Bóng giai nhân
83 Chương 82: Giữa muôn người, lại là nàng
84 Chương 83: Cuối cùng cũng tìm thấy nàng
85 Chương 84: Nguyện ước cùng người
86 Chương 85: Kết lữ đồng tâm, bạch thủ vong niên (Hoàn)
87 Chương 86: Ngoại truyện 1
88 Chương 87: Ngoại truyện 2 (kết thúc viên mãn)
89 Lời cảm ơn của tác giả
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Về kinh thành
2
Chương 2: Gả vào Tiết phủ
3
Chương 3: Chàng ấy đi rồi
4
Chương 4: Vì chàng, ta có thể
5
Chương 5: Lấy mạng đổi mạng
6
Chương 6: Chàng ấy nghi ngờ nàng
7
Chương 7: Sự thật phơi bày
8
Chương 8: Hy vọng sống nhỏ nhoi
9
chương 9: Trở về
10
Chương 10: Sóng ngầm năm đó
11
Chương 11: Tỉnh mộng
12
Chương 12: Gió đổi hướng
13
Chương 13: Gió ấm mùa thu
14
Chương 14: Trêu chọc
15
Chương 15: Trương Phi Loan
16
Chương 16: Bóng đêm ở thành An Tây
17
Chương 17: Lần đầu chung phòng
18
Chương 18: Triệu kiến
19
Chương 19: Đến huyện Hà Trấn
20
Chương 20: Căn bệnh lạ
21
Chương 21: Dư Giai Ninh
22
Chương 22: Một chút rung động
23
Chương 23: Lộ diện thân phận
24
Chương 24: Mặt nạ huyện lệnh
25
Chương 25: Cái chết bí ẩn
26
Chương 26: Phu nhân của ta
27
Chương 27: Về Khải Thiên
28
Chương 28: Thân phận của Lữ Phạm
29
Chương 29: Gió đông không hiểu lòng người
30
Chương 30: Yến nguyệt hòa âm
31
Chương 31: Nụ hôn nhẹ thoáng qua
32
Chương 32: Tuyết rơi rồi
33
Chương 33: Gió nổi lên giữa trời tuyết
34
Chương 34: Trước ngày xuất chinh
35
Chương 35: Một nụ hôn. Thiếp đợi chàng (1)
36
Chương 36: Một nụ hôn. Thiếp đợi chàng (2)
37
Chương 37: Tuyết đỏ biên thành
38
Chương 38: Người hóa bóng tuyết. Không thể trở về
39
Chương 39: Gió vẫn thổi về phía Nam
40
Chương 40: Xuân về nhưng người không về
41
Chương 41: Lời từ biệt đã sớm được chuẩn bị
42
Chương 42: Mười dặm tiễn đưa. Một đời ly biệt
43
Chương 43: Can đảm một lần
44
Chương 44: Ngày đại hôn
45
Chương 45: Chúc người tân hôn vui vẻ
46
Chương 46: Người cũ gặp lại nhau
47
Chương 47: Vết mực mờ trong thư khố cũ
48
Chương 48: Pháo hoa rực sáng. Nguyện ước bay xa
49
Chương 49: Gió xuân không thổi về nơi ấy
50
Chương 50: Ánh sáng sự thật
51
Chương 51: Vết chỉ dẫn
52
Chương 52: Hành trình Yên Vân
53
Chương 53: U Tịch Hương
54
Chương 54: Tàn lưu huyết chỉ (1)
55
Chương 55: Tàn lưu huyết chỉ (2)
56
Chương 56: Tàn lưu huyết chỉ (3)
57
Chương 57: Tàn lưu huyết chỉ (4)
58
Chương 58: Tàn lưu huyết chỉ (5)
59
Chương 59: Tàn lưu huyết chỉ (6)
60
Chương 60: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (7)
61
Chương 61: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (8)
62
Chương 62: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (9)
63
Thông báo
64
Chương 63: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (10)
65
Chương 64: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (11)
66
Chương 65: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (12)
67
Chương 66: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (13)
68
Chương 67: Tàn lưu huyết chỉ. dạ phủ kim tâm (14)
69
Chương 68: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (15)
70
Chương 69: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (16)
71
Chương 70: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (17)
72
Chương 71: Tương phùng
73
Chương 72: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (18)
74
Chương 73: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (19)
75
Chương 74: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (kết)
76
Chương 75: Gió lay bài vị, người khuất an lòng
77
Chương 76: Hẹn một ngày nắng lên
78
Chương 77: Tạm biệt
79
Chương 78: Bản vẽ tro tàn
80
Chương 79: Thiên hạ vô tranh
81
Chương 80: Người đã thất hứa
82
Chương 81: Bóng giai nhân
83
Chương 82: Giữa muôn người, lại là nàng
84
Chương 83: Cuối cùng cũng tìm thấy nàng
85
Chương 84: Nguyện ước cùng người
86
Chương 85: Kết lữ đồng tâm, bạch thủ vong niên (Hoàn)
87
Chương 86: Ngoại truyện 1
88
Chương 87: Ngoại truyện 2 (kết thúc viên mãn)
89
Lời cảm ơn của tác giả

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play