Phu Quân Trở Về

Phu Quân Trở Về

Chương 1: Về kinh thành

"Phụ thân, mẫu thân! Hai người đừng lo cho con nhé. Con nhất định sẽ sống thật tốt. Sau này có thời gian, nữ nhi sẽ lại về thăm hai người".

Chu Tiểu Mãn quỳ trước mộ của cha mẹ mình nói lời từ biệt với họ. Năm nàng mười tuổi, phụ thân nàng bị bệnh mà qua đời. Năm năm sau, mẫu thân cũng theo bước người đi, để lại nàng cô quạnh giữa thế gian. Thấm thoắt, nàng đã mười tám tuổi, mẫu thân cũng khuất núi được ba năm

Hôm nay từ biệt, nàng sẽ lên kinh thành để thành thân với một người xa lạ mà nàng chưa từng gặp.

Nhớ lại ngày hôm qua, khi nàng đang phơi đám thảo dược trước sân, bỗng thấy một cỗ xe ngựa dừng trước cửa. Nàng vội vàng chạy ra, chỉ thấy hai tùy tùng cung kính đứng cạnh xe, rồi một phu nhân trung niên ăn mặc chỉnh tề từ trên xe bước xuống. Nhìn y phục tinh xảo và khí độ trầm ổn của họ, nàng biết ngay đó là người từ kinh thành tới

Về sau đôi ba lời nói nàng mới biết đó là phu nhân của Tiết đại tướng quân – Tiết Hàn vang danh một thời. Cũng là người được cha nàng cứu vào năm đó, năm còn chiến tranh, thiên hạ loạn lạc.

Quả thật năm đó đã xảy ra rất nhiều chuyện, nàng không nhớ được hết do tuổi còn nhỏ. Chỉ nhớ phụ thân và vị đại tướng quân đấy có mối quan hệ rất thân thiết. Trước lúc lâm trung, nàng còn nhớ mẫu thân nàng đã nói với nàng rằng: “Sau khi mẫu thân đi, con hãy cầm lệnh bài này đến Tiết phủ ở kinh thành, họ sẽ chăm sóc và bảo vệ con”.

Thế nhưng, nàng đã không làm theo di ngôn của mẫu thân, cũng không rời bỏ quê nhà như người mong muốn. Chu Tiểu Mãn ở lại trong căn nhà cũ, ngày ngày nghiên cứu y thư, chế thuốc, nối tiếp chí nguyện của phụ mẫu, trở thành một lang y cứu người.

Nơi đây, dân làng yêu thương nàng như ruột thịt, chăm sóc nàng từng chút một, để nàng biết rằng, giữa cõi đời nhiễu nhương này, vẫn còn vô vàn điều tốt đẹp

Chỉ là nàng không ngờ, người tính không bằng trời tính. Nàng không đi tìm họ thì bọn họ lại chủ động đến tìm nàng. Họ nói muốn đền đáp ân tình năm xưa nhà nàng đã trao. Sau khi thiên hạ thái bình, họ vẫn luôn cho người nghe ngóng tin tức về gia đình nàng nhưng vẫn bạc ân vô tính. Cho đến tháng trước mới có được thông tin gia phụ và gia mẫu đều mất, chỉ còn một mình nàng còn sống tại vùng quê phía Tây.

Cũng thật trớ trêu thay, nay cảnh còn người mất.

Sau khi nghe được lý do nàng lên kinh thành là thành thân. Ban đầu nàng không đồng ý. Người nàng chưa từng gặp, sao có thể dễ dàng trao gửi cả cuộc đời?

Nhưng nghe xong lời của vị phu nhân đó thì dù nàng không muốn cũng phải về kinh thành cùng họ.

Bởi vì đó là di nguyện cuối cùng của phụ mẫu nàng, cũng là hôn ước năm đó phụ mẫu nàng và người cố nhân lập ra. Nhớ lại lời mẫu thân nói, nàng mới chợt hiểu hóa ra lời của mẫu thân là có ý này. Nghĩ theo hướng khác, đây cũng coi như một cách phụ mẫu nàng dùng để bảo vệ nàng quãng đời còn lại.

Từ khi lớn lên, đây là lần đầu nàng được đặt chân đến kinh thành. Đây là thành Khải Thiên cũng là Đông Hà hoàng thành.

Phong cảnh nơi phồn hoa náo nhiệt này khác xa với vùng quê yên bình mà nàng từng gắn bó. Phố xá đông đúc, lầu son gác tía nối tiếp nhau, tiếng rao hàng, tiếng xe ngựa hòa quyện, ồn ào mà sinh động.

Nàng khẽ siết chặt vạt áo, vừa tò mò ngắm nhìn vừa không khỏi thầm lo lắng cho số phận mình ở chốn xa lạ này.

Sau một thời gian cuối cùng cũng về đến kinh thành. Đứng trước cổng Tiết phủ, nàng có chút hồi hộp, chút lo lắng. Con đường này một khi đã đi là sẽ không quay đầu được nữa.

“Tiểu Mãn, đừng sợ. Sau này Tiết phủ sẽ là nhà của con. Nào chúng ta vào thôi”. Lão Phu nhân ân cần nắm tay Tiểu Mãn bước vào phủ.

Nàng được các tỳ nữ đưa đi xem một vòng quanh phủ. Nàng cảm thán phủ này thật lớn và rộng, nếu nàng một mình đi có khi sẽ không tìm được đường về mất.

Buổi tối dùng bữa xong, do đi đường cả ngày mệt mỏi nên nàng trở về phòng đã lên giường nằm ngủ.

Sáng hôm sau, đang ngủ nàng nghe thấy tiếng gọi bên ngoài cửa:

“ Chu tiểu thư, Chu tiểu thư mau dậy thôi”

Nàng chạy ra mở cửa, nàng nhìn thấy một tiểu cô nương xinh xắn, nhìn chắc nàng ấy nhỏ tuổi hơn nàng.

“ Ngươi là…”

“ Nô tỳ là Ngọc Lan. Sau này nô tỳ sẽ hầu hạ bên người”.

“ Sáng sớm như vậy, gọi ta có việc gì không?”. Tiểu Mãn hỏi Ngọc Lan.

Ngọc Lan tươi cười nói với nàng:

“ Lão phu nhân bảo nô tỳ sang gọi người đi dùng bữa sáng”.

“ Được, ngươi ra ngoài trước đi”.

Tiểu Mãn tân trang lại bản thân rồi ra ngoài theo tỳ nữ đến phòng dùng bữa sáng. Nói thật thì nàng không quen với việc người hầu kẻ hạ như thế này. Nàng cảm thấy như mất đi tự do nhưng cuộc sống của những nhà quyền quý chính là như vậy.

Dùng bữa xong, Lão phu nhân nói với nàng:

“Lễ thành thân ba ngày sau sẽ được cử hành, trang phục và những thứ khác ta cũng đã chuẩn bị xong rồi. Mấy ngày nay con cứ yên tâm ở trong phủ. Cần gì thì cứ bảo hạ nhân đi mua, đừng lo lắng”.

Nàng mỉm cười gật đầu lại với lão phu nhân.

Nói không lo lắng là dối lòng. Chuyện hôn nhân đại sự là chuyện trọng đại, quan trọng. Nếu may mắn thì hạnh phúc viên mãn, nếu không thì sẽ là hố sâu của bóng tối, cả đời sẽ không nhìn thấy ánh sáng.

Hot

Comments

Hiền

Hiền

.

2025-06-18

1

tớ là Zuni.

tớ là Zuni.

.

2025-05-14

0

Lia Chu

Lia Chu

Hi cả nhà ❤

2025-04-19

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Về kinh thành
2 Chương 2: Gả vào Tiết phủ
3 Chương 3: Chàng ấy đi rồi
4 Chương 4: Vì chàng, ta có thể
5 Chương 5: Lấy mạng đổi mạng
6 Chương 6: Chàng ấy nghi ngờ nàng
7 Chương 7: Sự thật phơi bày
8 Chương 8: Hy vọng sống nhỏ nhoi
9 chương 9: Trở về
10 Chương 10: Sóng ngầm năm đó
11 Chương 11: Tỉnh mộng
12 Chương 12: Gió đổi hướng
13 Chương 13: Gió ấm mùa thu
14 Chương 14: Trêu chọc
15 Chương 15: Trương Phi Loan
16 Chương 16: Bóng đêm ở thành An Tây
17 Chương 17: Lần đầu chung phòng
18 Chương 18: Triệu kiến
19 Chương 19: Đến huyện Hà Trấn
20 Chương 20: Căn bệnh lạ
21 Chương 21: Dư Giai Ninh
22 Chương 22: Một chút rung động
23 Chương 23: Lộ diện thân phận
24 Chương 24: Mặt nạ huyện lệnh
25 Chương 25: Cái chết bí ẩn
26 Chương 26: Phu nhân của ta
27 Chương 27: Về Khải Thiên
28 Chương 28: Thân phận của Lữ Phạm
29 Chương 29: Gió đông không hiểu lòng người
30 Chương 30: Yến nguyệt hòa âm
31 Chương 31: Nụ hôn nhẹ thoáng qua
32 Chương 32: Tuyết rơi rồi
33 Chương 33: Gió nổi lên giữa trời tuyết
34 Chương 34: Trước ngày xuất chinh
35 Chương 35: Một nụ hôn. Thiếp đợi chàng (1)
36 Chương 36: Một nụ hôn. Thiếp đợi chàng (2)
37 Chương 37: Tuyết đỏ biên thành
38 Chương 38: Người hóa bóng tuyết. Không thể trở về
39 Chương 39: Gió vẫn thổi về phía Nam
40 Chương 40: Xuân về nhưng người không về
41 Chương 41: Lời từ biệt đã sớm được chuẩn bị
42 Chương 42: Mười dặm tiễn đưa. Một đời ly biệt
43 Chương 43: Can đảm một lần
44 Chương 44: Ngày đại hôn
45 Chương 45: Chúc người tân hôn vui vẻ
46 Chương 46: Người cũ gặp lại nhau
47 Chương 47: Vết mực mờ trong thư khố cũ
48 Chương 48: Pháo hoa rực sáng. Nguyện ước bay xa
49 Chương 49: Gió xuân không thổi về nơi ấy
50 Chương 50: Ánh sáng sự thật
51 Chương 51: Vết chỉ dẫn
52 Chương 52: Hành trình Yên Vân
53 Chương 53: U Tịch Hương
54 Chương 54: Tàn lưu huyết chỉ (1)
55 Chương 55: Tàn lưu huyết chỉ (2)
56 Chương 56: Tàn lưu huyết chỉ (3)
57 Chương 57: Tàn lưu huyết chỉ (4)
58 Chương 58: Tàn lưu huyết chỉ (5)
59 Chương 59: Tàn lưu huyết chỉ (6)
60 Chương 60: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (7)
61 Chương 61: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (8)
62 Chương 62: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (9)
63 Thông báo
64 Chương 63: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (10)
65 Chương 64: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (11)
66 Chương 65: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (12)
67 Chương 66: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (13)
68 Chương 67: Tàn lưu huyết chỉ. dạ phủ kim tâm (14)
69 Chương 68: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (15)
70 Chương 69: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (16)
71 Chương 70: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (17)
72 Chương 71: Tương phùng
73 Chương 72: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (18)
74 Chương 73: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (19)
75 Chương 74: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (kết)
76 Chương 75: Gió lay bài vị, người khuất an lòng
77 Chương 76: Hẹn một ngày nắng lên
78 Chương 77: Tạm biệt
79 Chương 78: Bản vẽ tro tàn
80 Chương 79: Thiên hạ vô tranh
81 Chương 80: Người đã thất hứa
82 Chương 81: Bóng giai nhân
83 Chương 82: Giữa muôn người, lại là nàng
84 Chương 83: Cuối cùng cũng tìm thấy nàng
85 Chương 84: Nguyện ước cùng người
86 Chương 85: Kết lữ đồng tâm, bạch thủ vong niên (Hoàn)
87 Chương 86: Ngoại truyện 1
88 Chương 87: Ngoại truyện 2 (kết thúc viên mãn)
89 Lời cảm ơn của tác giả
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Về kinh thành
2
Chương 2: Gả vào Tiết phủ
3
Chương 3: Chàng ấy đi rồi
4
Chương 4: Vì chàng, ta có thể
5
Chương 5: Lấy mạng đổi mạng
6
Chương 6: Chàng ấy nghi ngờ nàng
7
Chương 7: Sự thật phơi bày
8
Chương 8: Hy vọng sống nhỏ nhoi
9
chương 9: Trở về
10
Chương 10: Sóng ngầm năm đó
11
Chương 11: Tỉnh mộng
12
Chương 12: Gió đổi hướng
13
Chương 13: Gió ấm mùa thu
14
Chương 14: Trêu chọc
15
Chương 15: Trương Phi Loan
16
Chương 16: Bóng đêm ở thành An Tây
17
Chương 17: Lần đầu chung phòng
18
Chương 18: Triệu kiến
19
Chương 19: Đến huyện Hà Trấn
20
Chương 20: Căn bệnh lạ
21
Chương 21: Dư Giai Ninh
22
Chương 22: Một chút rung động
23
Chương 23: Lộ diện thân phận
24
Chương 24: Mặt nạ huyện lệnh
25
Chương 25: Cái chết bí ẩn
26
Chương 26: Phu nhân của ta
27
Chương 27: Về Khải Thiên
28
Chương 28: Thân phận của Lữ Phạm
29
Chương 29: Gió đông không hiểu lòng người
30
Chương 30: Yến nguyệt hòa âm
31
Chương 31: Nụ hôn nhẹ thoáng qua
32
Chương 32: Tuyết rơi rồi
33
Chương 33: Gió nổi lên giữa trời tuyết
34
Chương 34: Trước ngày xuất chinh
35
Chương 35: Một nụ hôn. Thiếp đợi chàng (1)
36
Chương 36: Một nụ hôn. Thiếp đợi chàng (2)
37
Chương 37: Tuyết đỏ biên thành
38
Chương 38: Người hóa bóng tuyết. Không thể trở về
39
Chương 39: Gió vẫn thổi về phía Nam
40
Chương 40: Xuân về nhưng người không về
41
Chương 41: Lời từ biệt đã sớm được chuẩn bị
42
Chương 42: Mười dặm tiễn đưa. Một đời ly biệt
43
Chương 43: Can đảm một lần
44
Chương 44: Ngày đại hôn
45
Chương 45: Chúc người tân hôn vui vẻ
46
Chương 46: Người cũ gặp lại nhau
47
Chương 47: Vết mực mờ trong thư khố cũ
48
Chương 48: Pháo hoa rực sáng. Nguyện ước bay xa
49
Chương 49: Gió xuân không thổi về nơi ấy
50
Chương 50: Ánh sáng sự thật
51
Chương 51: Vết chỉ dẫn
52
Chương 52: Hành trình Yên Vân
53
Chương 53: U Tịch Hương
54
Chương 54: Tàn lưu huyết chỉ (1)
55
Chương 55: Tàn lưu huyết chỉ (2)
56
Chương 56: Tàn lưu huyết chỉ (3)
57
Chương 57: Tàn lưu huyết chỉ (4)
58
Chương 58: Tàn lưu huyết chỉ (5)
59
Chương 59: Tàn lưu huyết chỉ (6)
60
Chương 60: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (7)
61
Chương 61: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (8)
62
Chương 62: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (9)
63
Thông báo
64
Chương 63: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (10)
65
Chương 64: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (11)
66
Chương 65: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (12)
67
Chương 66: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (13)
68
Chương 67: Tàn lưu huyết chỉ. dạ phủ kim tâm (14)
69
Chương 68: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (15)
70
Chương 69: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (16)
71
Chương 70: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (17)
72
Chương 71: Tương phùng
73
Chương 72: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (18)
74
Chương 73: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (19)
75
Chương 74: Tàn lưu huyết chỉ. Dạ phủ kim tâm (kết)
76
Chương 75: Gió lay bài vị, người khuất an lòng
77
Chương 76: Hẹn một ngày nắng lên
78
Chương 77: Tạm biệt
79
Chương 78: Bản vẽ tro tàn
80
Chương 79: Thiên hạ vô tranh
81
Chương 80: Người đã thất hứa
82
Chương 81: Bóng giai nhân
83
Chương 82: Giữa muôn người, lại là nàng
84
Chương 83: Cuối cùng cũng tìm thấy nàng
85
Chương 84: Nguyện ước cùng người
86
Chương 85: Kết lữ đồng tâm, bạch thủ vong niên (Hoàn)
87
Chương 86: Ngoại truyện 1
88
Chương 87: Ngoại truyện 2 (kết thúc viên mãn)
89
Lời cảm ơn của tác giả

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play