Dưới Ánh Mắt Anh, Ánh Nhìn Của Em. Tần Triệt X Lâm An Nhiên
Buổi học đầu tiên, ánh mắt lạ.
Trường Đại học Tâm lý sáng nay có chút xôn xao. Một giảng viên mới xuất hiện. Lạnh lùng, kín tiếng, không ai biết nhiều về anh - chỉ biết tên: Tần Triệt.
[08:04 AM – Trong lớp học]
Lâm An Nhiên
Em xin lỗi... em đến trễ.
*Đứng giữa lớp, tay còn cầm ô ướt mưa, mắt không dám ngước lên*
Lâm An Nhiên
Dạ... Lâm An Nhiên. Sinh viên năm hai khoa Tâm lý.
Tần Triệt
Lần sau đừng để tôi phải nhớ mặt em theo cách này nữa.
Lớp học vẫn im lặng. Không khí có gì đó nặng nề. An Nhiên đi về chỗ, trái tim đập nhanh. Cô lén nhìn lên bục giảng. Người đàn ông ấy... như thể bước ra từ giấc mơ.
[Sau giờ học - Tại thư viện]
Lâm An Nhiên
*Mở điện thoại, thông báo từ hệ thống sinh viên bật sáng*
Tần Triệt
“Giảng viên Tần Triệt: Gửi bài tập phân tích tình huống tâm lý buổi sáng.”
Lâm An Nhiên
Dạ... thầy ơi, bài đó là về tình huống nào ạ? Sáng nay em chưa rõ nội dung bài.
*nhắn tin cho Tần Triệt*
Tần Triệt
Tình huống “Im lặng khi đối diện tổn thương” Tôi có nói.
Lâm An Nhiên
*Chần chừ vài giây*
Em xin lỗi, em bị lỡ mất đoạn đó... Em sẽ làm và gửi sớm nhất ạ.
Tần Triệt
Trước 8h sáng mai. Viết tay, nộp file ảnh.
Tần Triệt
Tôi không nhận văn mẫu.
An Nhiên nhìn màn hình một lúc. Tin nhắn dứt khoát, gọn gàng, như chính con người thầy ấy. Nhưng tại sao...lại khiến tim mình khó chịu như vậy?
Lâm An Nhiên
*soạn xong bài tập, gửi đi*
Em đã hoàn thành. Dù hơi muộn, mong thầy thông cảm.
Tần Triệt
Em viết tốt hơn tôi nghĩ. Nhưng còn non.
Tần Triệt
Chỉnh cảm xúc lại. Em dễ bị cuốn bởi cảm thương, mà quên phân tích.
Lâm An Nhiên
*Đọc tin nhắn, khựng lại*
Vâng, em sẽ rút kinh nghiệm ạ...
Phía bên kia không trả lời nữa. Nhưng cái tên “Tần Triệt” vẫn nằm ngay đầu danh sách cuộc trò chuyện. Đêm đó, An Nhiên cứ trằn trọc mãi.
Comments