Chương 2: Ngày đầu làm vợ

Sáng sớm hôm sau, ánh nắng len qua khe rèm, chiếu vào căn phòng rộng lớn nhưng lại lạnh lẽo. Thẩm Vy mở mắt, đôi mắt còn vương lại chút hoảng sợ mơ hồ. Đêm qua, cô đã ngồi lặng suốt mấy tiếng, không dám khóc to, chỉ lặng lẽ rơi nước mắt như một cái bóng bị bỏ rơi.

Bên ngoài cửa sổ là bầu trời xanh, nhưng trong lòng cô, trời vẫn tối.

Không ai gõ cửa. Không ai hỏi han. Cũng không ai nhớ rằng trong căn biệt thự này vừa có thêm một người vào ở.

Thẩm Vy rón rén rời khỏi giường, nhìn quanh căn phòng sang trọng. Nơi đây đẹp hơn bất cứ nơi nào cô từng sống, nhưng lại lạnh lẽo hơn cả căn gác mái nhà bác cả.

Trên bàn có một bộ quần áo đã được chuẩn bị sẵn, đơn giản nhưng đắt tiền. Cô thay vào, rồi bước ra khỏi phòng. Hành lang dài phủ thảm nhung, mỗi bước chân đều nhẹ bẫng, như sợ mình làm phiền đến ai đó.

Tầng trệt, người giúp việc đang dọn dẹp, quản gia đứng nghiêm chỉnh bên cầu thang.

“Thiếu phu nhân.” Ông ta nhìn thấy cô thì khẽ gật đầu, biểu cảm nghiêm túc như đang gặp khách hàng thương gia.

Thiếu phu nhân?

Từ đó khiến cô có chút giật mình.

Thẩm Vy, trở thành thiếu phu nhân của Khương Duật… nhưng dường như cả ngôi nhà này đều biết, cái danh ấy chỉ là hình thức.

“Thiếu gia đang ăn sáng trong phòng ăn.” Quản gia nói, không để cô kịp trả lời đã xoay người dẫn đường.

Phòng ăn rộng, bàn ăn dài phủ khăn trắng. Ở đầu bàn, người đàn ông ngồi đọc tài liệu, thản nhiên nhấp cà phê như đang ở một khách sạn năm sao.

Khương Duật mặc áo sơ mi trắng, tay áo xắn lên lộ ra cổ tay đeo đồng hồ bạc. Mái tóc anh gọn gàng, khuôn mặt điển trai nhưng lạnh lùng đến vô cảm.

Cô đứng đó, không biết nên chào, nên ngồi, hay nên rút lui.

Không khí ngưng đọng vài giây.

“Cô định đứng đó đến bao giờ?” Anh không ngẩng đầu, giọng nói đều đều, nhưng lạnh hơn cả gió sáng sớm.

Thẩm Vy run lên, cúi đầu nhỏ giọng: “Tôi… tôi xin lỗi…”

Cô bước đến chiếc ghế cách xa anh nhất, lặng lẽ ngồi xuống. Trên bàn đã chuẩn bị sẵn bữa sáng, có bánh mì nướng, trứng ốp và sữa. Nhưng cô lại chẳng có tâm trạng nào để ăn.

“Không ăn được hay muốn nhịn đói để gây sự chú ý?” Khương Duật đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc lạnh như nhìn thấu cô.

Cô vội vàng lắc đầu: “Không phải… tôi chỉ… chưa quen thôi.”

Anh cười lạnh, cười mà như không cười. “Tiểu thư nhà họ Nhược mà cũng có lúc chưa quen nổi bánh mì với sữa sao?”

Cô khựng lại.

Lời nói vô tình ấy khiến cô hiểu rõ, anh hoàn toàn không biết người cưới anh tối qua không phải là Nhược Tâm thật sự.

Khương Duật lại cúi đầu xem tài liệu, như thể không có cô tồn tại. Cả bữa sáng, anh không nói thêm một lời. Cô cũng không dám rời đi trước.

Khi anh đứng dậy, giọng nói lạnh nhạt vang lên lần nữa: “Cô không cần phải đóng vai người vợ tận tụy trước mặt tôi. Tôi không quan tâm.”

Cô ngẩng đầu nhìn theo bóng anh rời đi. Dáng người cao lớn, dứt khoát. Cánh cửa phòng khép lại, để lại một mình cô giữa không gian trống trải.

Thẩm Vy siết chặt tay, đầu ngón tay trắng bệch.

Cô không trách anh.

Anh ghét cô, khinh thường cô… cũng là điều dễ hiểu. Dù sao thì trong mắt anh, cô cũng chỉ là một cô gái được nhà họ Nhược gả tới vì lợi ích, thậm chí còn chẳng có đủ tư cách bước vào thế giới của anh.

Cô về phòng, tự dặn lòng không được khóc. Mọi chuyện đã bắt đầu rồi, dù có trốn tránh thế nào, cô cũng không thể quay về quá khứ.

Tối đó, Khương Duật không về.

Ngày thứ hai, thứ ba, cũng không có tin tức gì từ anh.

Cả căn biệt thự như một cỗ máy vận hành tự động. Người giúp việc không ai dám bắt chuyện. Cô trở thành cái bóng lặng lẽ, không tên tuổi, không địa vị.

Có lần cô đứng trước phòng sách, nghe thấy mấy người hầu nói chuyện với nhau.

“Thiếu gia không thích phụ nữ ở gần. Cô ta… e rằng sớm muộn cũng bị đuổi thôi.”

Cô không phản bác, cũng không giận.

Đêm về, cô thường ngồi nơi ban công, nhìn ánh đèn xa xa của thành phố. Cô nghĩ về ba mẹ, những người đã rời bỏ cô từ khi còn nhỏ. Cô tự hỏi nếu họ còn sống, liệu cô có phải chịu những tháng ngày thế này không?

Cho đến một hôm, khi Thẩm Vy đang tưới hoa trong vườn, cô nghe thấy tiếng xe dừng lại.

Cô nhìn lên, tim đập mạnh khi thấy Khương Duật bước xuống.

Anh vừa đi công tác về. Vẫn là ánh mắt lạnh lùng, vẫn là gương mặt không biểu cảm.

Cô muốn chào, nhưng chưa kịp mở lời, anh đã lạnh nhạt nói với quản gia: “Sắp xếp lại phòng khách. Có khách tối nay.”

“Vâng, thiếu gia.”

Khương Duật quay sang liếc nhìn cô, ánh mắt thoáng hiện vẻ châm chọc. “Tốt nhất đừng xuất hiện khi tôi có việc. Tôi không thích bị làm phiền.”

Cô mím môi, gật đầu. “Tôi hiểu.”

Anh nhướng mày, cười nhạt. “Thật không ngờ tiểu thư nhà họ Nhược lại biết nghe lời như vậy.”

Thẩm Vy đứng lặng, không biết phải trả lời thế nào.

Tối hôm đó, Khương Duật tiếp khách, một vài người đàn ông trong giới thương trường, ngôn từ sắc bén, bàn chuyện hàng trăm triệu như chuyện thường nhật.

Cô chỉ lặng lẽ ngồi trong phòng, ôm một quyển sách mà không đọc được chữ nào.

Cô không biết mình sẽ sống như thế này đến bao giờ.

Cô chỉ biết, từ giây phút đặt chân vào nhà họ Khương, cô đã không còn là Thẩm Vy tự do nữa.

Cô là “vợ ” của Khương Duật.

Một cái tên, một thân phận, nhưng lại chẳng có lấy một vị trí trong lòng anh.

Hot

Comments

Huệ Hoa

Huệ Hoa

nu9 mạnh mẽ lên,miễn Khương tổng k có nyc là dk

2025-05-05

34

Hoa Oải Hương

Hoa Oải Hương

sau này Khương Dật yêu rồi thì tính cách sẽ thây đổi thế nào nhỉ, có mặt dày vô sỉ, lưu manh như mấy ông tổng tài kia ko nhỉ.

2025-06-14

3

Người dùng mạng 2g

Người dùng mạng 2g

phải đói cỡ nào mới cần cái bàn dài như thế

2025-05-29

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Gả thay
2 Chương 2: Ngày đầu làm vợ
3 Chương 3: Cánh chim nhỏ tự do
4 Chương 4: Công việc
5 Chương 5: Bữa tiệc tại hồ bơi
6 Chương 6: Khi tảng băng khẽ động
7 Chương 7: Sự quan tâm không thể tin nổi
8 Chương 8: Tin nhắn nặc danh
9 Chương 9: Ánh mắt trong bóng tối
10 Chương 10: Bữa tiệc thượng lưu
11 Chương 11: Người phụ nữ của tôi, ai dám động
12 Chương 12: Anh đến vì em
13 Chương 13: Ghen
14 Chương 14: Ngượng ngùng
15 Chương 15: Say
16 Chương 16: Dịu dàng
17 Chương 17: Càng muốn thoát, càng trói chặt
18 Chương 18: Đêm thuộc về anh
19 Chương 19: Trêu chọc
20 Chương 20: Vợ tôi đúng là ngọt đến nghiện
21 Chương 21: Thân mật
22 Chương 22: Chung phòng
23 Chương 23: Đụng mặt
24 Chương 24: Quá khứ
25 Chương 25: Nhớ anh
26 Chương 26: Ám muội
27 Chương 27: Sóng trào
28 Chương 28: Chuẩn bị
29 Chương 29: Đi mua sắm
30 Chương 30: Xem phim cùng nhau
31 Chương 31: Ra mắt
32 Chương 32: Dù em có là ai
33 Chương 33: Không đồng ý
34 Chương 34: Làm khó
35 Chương 35: Không chỉ là vợ
36 Chương 36: Đi chơi
37 Chương 37: Sự thật
38 Chương 38: Quay về
39 Chương 39: Trốn tránh anh
40 Chương 40: Quyết định
41 Chương 41: Kế hoạch
42 Chương 42: Rời đi
43 Chương 43: Cuộc sống mới
44 Chương 44: Giận dữ
45 Chương 45: Mùi hoa trên đồi gió
46 Chương 46: Tháng ngày dịu dàng
47 Chương 47: Nhớ em
48 Chương 48: Lo lắng không yên
49 Chương 49: Sự tĩnh lặng
50 Chương 50: Lén lút
51 Chương 51: Xáo động
52 Chương 52: Quay về hang cọp
53 Chương 53: Chiếm đoạt
54 Chương 54: Cuồng nhiệt
55 Chương 55: Giam cầm
56 Chương 56: Xảy ra chuyện
57 Chương 57: Trống rỗng
58 Chương 58: Đau
59 Chương 59: Vắng lặng
60 Chương 60: Âm thầm
61 Chương 61: Ghét anh
62 Chương 62: Đừng làm tổn thương em
63 Chương 63: Lạnh lùng
64 Chương 64: Trộm
65 Chương 65: Điều kiện
66 Chương 66: Phục hồi tiệm hoa
67 Chương 67: Dịu dàng
68 Chương 68: Đêm ngọt ngào
69 Chương 69: Thuốc tránh thai
70 Chương 70: Ấm áp
71 Chương 71: Dù là thế nào vẫn luôn ở bên em
72 Chương 72: Chuyện năm xưa sáng tỏ
73 Chương 73: Tha thứ
74 Chương 74: Lời nói dối ngọt ngào
75 Chương 75: Nhẹ lòng
76 Chương 76: Xin lỗi cậu Giai Giai
77 Chương 77: Vy Vy, em càng ngày càng giỏi
78 Chương 78: Sự bất lực của Khương Duật
79 Chương 79: Chồng ơi, anh đừng giận em nữa mà
80 Chương 80: Em biết lỗi rồi
81 Chương 81: Tụ tập
82 Chương 82: Hôn anh
83 Chương 83: Chủ động
84 Chương 84: Chìm đắm
85 Chương 85: Nịnh chồng
86 Chương 86: Trở lại tiệm hoa
87 Chương 87: Lo lắng cho anh
88 Chương 88: Thưởng cho vợ
89 Chương 89: Đến trễ
90 Chương 90: Đi du lịch
91 Chương 91: Nơi em từng sống
92 Chương 92: Bữa ăn đơn giản
93 Chương 93: Tiết kiệm nước
94 Chương 94: Dụ dỗ
95 Chương 95: Đến bệnh viện
96 Chương 96: Doạ sảy
97 Chương 97: Mèo con vụng về
98 Chương 98: Vui mừng
99 Chương 99: Dịu dàng
100 Chương 100: Chăm sóc
101 Chương 101: Hạ sinh một trai, một gái
102 Chương 102: Tổ ấm
103 Ngoại truyện: Một đời là chưa đủ
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: Gả thay
2
Chương 2: Ngày đầu làm vợ
3
Chương 3: Cánh chim nhỏ tự do
4
Chương 4: Công việc
5
Chương 5: Bữa tiệc tại hồ bơi
6
Chương 6: Khi tảng băng khẽ động
7
Chương 7: Sự quan tâm không thể tin nổi
8
Chương 8: Tin nhắn nặc danh
9
Chương 9: Ánh mắt trong bóng tối
10
Chương 10: Bữa tiệc thượng lưu
11
Chương 11: Người phụ nữ của tôi, ai dám động
12
Chương 12: Anh đến vì em
13
Chương 13: Ghen
14
Chương 14: Ngượng ngùng
15
Chương 15: Say
16
Chương 16: Dịu dàng
17
Chương 17: Càng muốn thoát, càng trói chặt
18
Chương 18: Đêm thuộc về anh
19
Chương 19: Trêu chọc
20
Chương 20: Vợ tôi đúng là ngọt đến nghiện
21
Chương 21: Thân mật
22
Chương 22: Chung phòng
23
Chương 23: Đụng mặt
24
Chương 24: Quá khứ
25
Chương 25: Nhớ anh
26
Chương 26: Ám muội
27
Chương 27: Sóng trào
28
Chương 28: Chuẩn bị
29
Chương 29: Đi mua sắm
30
Chương 30: Xem phim cùng nhau
31
Chương 31: Ra mắt
32
Chương 32: Dù em có là ai
33
Chương 33: Không đồng ý
34
Chương 34: Làm khó
35
Chương 35: Không chỉ là vợ
36
Chương 36: Đi chơi
37
Chương 37: Sự thật
38
Chương 38: Quay về
39
Chương 39: Trốn tránh anh
40
Chương 40: Quyết định
41
Chương 41: Kế hoạch
42
Chương 42: Rời đi
43
Chương 43: Cuộc sống mới
44
Chương 44: Giận dữ
45
Chương 45: Mùi hoa trên đồi gió
46
Chương 46: Tháng ngày dịu dàng
47
Chương 47: Nhớ em
48
Chương 48: Lo lắng không yên
49
Chương 49: Sự tĩnh lặng
50
Chương 50: Lén lút
51
Chương 51: Xáo động
52
Chương 52: Quay về hang cọp
53
Chương 53: Chiếm đoạt
54
Chương 54: Cuồng nhiệt
55
Chương 55: Giam cầm
56
Chương 56: Xảy ra chuyện
57
Chương 57: Trống rỗng
58
Chương 58: Đau
59
Chương 59: Vắng lặng
60
Chương 60: Âm thầm
61
Chương 61: Ghét anh
62
Chương 62: Đừng làm tổn thương em
63
Chương 63: Lạnh lùng
64
Chương 64: Trộm
65
Chương 65: Điều kiện
66
Chương 66: Phục hồi tiệm hoa
67
Chương 67: Dịu dàng
68
Chương 68: Đêm ngọt ngào
69
Chương 69: Thuốc tránh thai
70
Chương 70: Ấm áp
71
Chương 71: Dù là thế nào vẫn luôn ở bên em
72
Chương 72: Chuyện năm xưa sáng tỏ
73
Chương 73: Tha thứ
74
Chương 74: Lời nói dối ngọt ngào
75
Chương 75: Nhẹ lòng
76
Chương 76: Xin lỗi cậu Giai Giai
77
Chương 77: Vy Vy, em càng ngày càng giỏi
78
Chương 78: Sự bất lực của Khương Duật
79
Chương 79: Chồng ơi, anh đừng giận em nữa mà
80
Chương 80: Em biết lỗi rồi
81
Chương 81: Tụ tập
82
Chương 82: Hôn anh
83
Chương 83: Chủ động
84
Chương 84: Chìm đắm
85
Chương 85: Nịnh chồng
86
Chương 86: Trở lại tiệm hoa
87
Chương 87: Lo lắng cho anh
88
Chương 88: Thưởng cho vợ
89
Chương 89: Đến trễ
90
Chương 90: Đi du lịch
91
Chương 91: Nơi em từng sống
92
Chương 92: Bữa ăn đơn giản
93
Chương 93: Tiết kiệm nước
94
Chương 94: Dụ dỗ
95
Chương 95: Đến bệnh viện
96
Chương 96: Doạ sảy
97
Chương 97: Mèo con vụng về
98
Chương 98: Vui mừng
99
Chương 99: Dịu dàng
100
Chương 100: Chăm sóc
101
Chương 101: Hạ sinh một trai, một gái
102
Chương 102: Tổ ấm
103
Ngoại truyện: Một đời là chưa đủ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play