[ Quý X Bâng ] Dưới Cái Bóng Của Ngọc Quý?
"Thuộc Về Bâng!"
Ở một trường học nọ, cứ mỗi sáng thứ Hai, trong ngăn bàn của Quý đều xuất hiện một mảnh giấy nhỏ ghi chữ: "Hôm nay, tao sẽ lấy mọi thứ của mày."
Không ai biết ai đã viết. Quý cũng chẳng thấy ai khả nghi, chỉ biết đồ dùng cá nhân - từ cục tẩy cho đến cây bút yêu thích - dần dần biến mất theo lời nhắn đó.
Một lần, Quý giả vờ ngủ trên bàn để rình, nhưng tất cả những gì cậu thấy là một chiếc khăn tay rơi lướt qua khe cửa lớp, kéo theo tiếng cười khúc khích lạnh lẽo.
Chiếc khăn tay có thêu một cái tên rất nhỏ, rất mờ, gần như không thể đọc được: "Bâng."
Bâng? Cậu học sinh ngồi tận cuối lớp, luôn có vẻ ngoài lãnh đạm và ánh mắt buồn bã, nhưng lạ kì thay - đôi lúc lại nhìn Quý bằng ánh mắt như kẻ săn mồi.
Ngày hôm đó, sau tiết học cuối cùng, Quý phát hiện trong tủ đựng đồ của mình không chỉ thiếu đồ... mà còn có thêm một món: một sợi dây chuyền bằng bạc lạnh ngắt, trên mặt vòng có khắc chữ "Thuộc về Bâng."
Vào buổi chiều, khi Quý đi ngang hành lang tầng 3, cậu nghe tiếng gọi khẽ.
???
"Nếu đã đeo nó rồi... thì đừng hòng chạy khỏi tao."
Quý quay phắt lại, chỉ thấy một cánh cửa khép hờ, bên trong tối đen như mực, và... một mùi hương rất nhẹ, rất ngọt phả ra từ bên trong.
Không kìm được tò mò, Quý đẩy cửa vào - để rồi bị một bàn tay lạnh như băng túm lấy cổ tay, kéo mạnh vào trong.
Giọng cười quen thuộc vang lên bên tai cậu, rất gần.
???
"Từ bây giờ, mỗi bí mật của mày...đều thuộc về tao."
Comments