[FREENBECKY] NƯỚC MẮT QUÝ GIÁ

[FREENBECKY] NƯỚC MẮT QUÝ GIÁ

Cô ta là ai?

Chiều cuối tuần, trung tâm thương mại tấp nập tiếng người. Cô và nàng vừa đi ngang qua gian hàng thời trang, tay vẫn còn đan vào nhau, tiếng cười nhẹ xen trong ánh nhìn dịu dàng của cô
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Chị vào nhà vệ sinh một chút nha, đừng chạy lung tung đấy nhóc con *xoa đầu nàng rồi cười khẽ*
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*bĩu môi* Ai là nhóc con chứ? Chị đi nhanh nhanh đó, em chờ ở đây!
Cô mỉm cười rời đi
Nàng đứng chờ, ngắm nhìn đôi giày màu kem trong tủ kính thì bỗng sững người
Phía cuối hành lang, một dáng người quen thuộc bước ngang qua là Tom
Anh ta không đi một mình. Tay đang choàng qua eo một cô gái lạ, cười nói thân mật, gương mặt anh ta ánh lên sự dịu dàng mà nàng từng biết… nhưng chưa bao giờ là dành cho ai khác ngoài nàng cho đến giờ phút này
Nàng sững sờ, rồi nhanh chóng bước theo họ
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Tom? *giọng nàng run lên, tim đập mạnh như sắp rơi khỏi lồng ngực*
Hắn quay lại
Trong khoảnh khắc, mắt hắn hơi khựng lại khi thấy nàng nhưng chỉ trong giây lát, sự khó chịu hiện rõ trong ánh nhìn
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Becky? Gì nữa đây?
Cô gái đi cùng cười khẩy, liếc nàng từ đầu đến chân rồi thì thầm đủ để nàng nghe thấy
Hana (Ả)
Hana (Ả)
Cô ta là cái người ‘ngây thơ’ mà anh kể hôm trước à?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*cắn môi, cố kìm nén* Cô ta là ai?
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
*bật cười lạnh* Là ai thì liên quan gì đến em?
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Tom, em là bạn gái anh! Em và anh… còn chưa chia tay mà anh...
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Bạn gái? *nhướng mày, cười khinh bạc*
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Becky, đừng ngây thơ nữa! Tôi chán cô lắm rồi!
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*chết lặng*
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Lúc đầu tôi còn nghĩ cô dễ thương nhưng càng ngày cô càng phiền phức! Yếu đuối, ủy mị, bám dính như đứa trẻ con. Tôi chán ngấy rồi!
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Anh… Nếu anh muốn chia tay… sao không nói với em tử tế? *thở gấp, giọng nghẹn lại*
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Bởi vì tôi không cần phải xin phép cô *gằn giọng, từng chữ như dao cứa*
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Và làm ơn, đừng có làm loạn lên bằng mấy trò trẻ con của cô nữa không ai thương hại cô đâu!
Hana (Ả)
Hana (Ả)
*mỉm cười, khoác tay hắn chặt hơn* Tội nghiệp thật... Không những không hiểu chuyện, còn mặt dày bám theo
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
*lùi một bước, nước mắt bắt đầu ứa ra* Anh từng hứa sẽ bảo vệ em… anh nói chỉ cần em chờ thêm một năm…
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Những lời đó à? Đơn giản là nói cho có... Cô tưởng tôi yêu cô thật lòng sao?
Nàng giơ tay lên, định gạt đi dòng nước mắt vừa trào ra thì...
Chát!
Một cái tát bất ngờ giáng thẳng vào má nàng. Mọi người xung quanh ngoái lại, vài tiếng xì xào vang lên
Hắn chính là người ra tay
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Cô thôi cái bộ mặt đáng thương đó đi! *rít lên*
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Tôi ghét nhất là kiểu giả vờ ngây thơ yếu đuối để người ta thương hại!
Nàng đứng chết lặng, một bên má đau rát, tim như bị bóp nghẹt
Tom (Hắn)
Tom (Hắn)
Nếu còn chút tự trọng thì quay đầu và biến khỏi cuộc đời tôi
Nàng không nói gì nữa. Chỉ quay đi, chạy thật nhanh khỏi đám đông, khỏi tiếng xì xào, khỏi cái thế giới vừa sụp đổ trong vài phút ngắn ngủi
Mà không biết rằng… một người vẫn đang hối hả tìm nàng giữa biển người
Cơn mưa tầm tã kéo dài không dứt
Ánh đèn xe phản chiếu trên mặt đường loang loáng nước. Cô phóng xe dọc các con phố, lòng rối như tơ vò
Điện thoại gọi đến lần thứ hai mươi ba vẫn không ai bắt máy
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Becky… em đang ở đâu vậy?
Khi quay trở lại từ nhà vệ sinh và không thấy nàng đâu, cô tưởng nàng chỉ ra ngoài một chút. Nhưng rồi năm phút… mười phút… nửa tiếng… đến một tiếng, vẫn không thấy bóng dáng quen thuộc ấy trở lại
Cô điên cuồng tìm quanh trung tâm thương mại, rồi lao ra đường, gọi liên tục không ngừng. Cô không biết nàng đi đâu, cũng không hiểu chuyện gì đã xảy ra
Đêm buông
Mưa lớn hơn, lạnh hơn
Cô đánh liều lái xe về phía bờ sông, nơi mà nàng từng lén nói nhỏ
“Nơi đó yên tĩnh lắm… khi em buồn, em hay trốn ở đó…”
Xe vừa dừng lại, tim cô như ngừng đập một nhịp
Dưới tán cây run rẩy gần mép nước, nàng ngồi thu mình lại như thể cả thế giới quay lưng với nàng
Tóc nàng rũ rượi, người ướt sũng, ánh mắt trống rỗng
Cô bước chậm đến, tim thắt lại. Cô không nói lớn, sợ làm nàng thêm buồn
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Freen Sarocha Chankimha (Cô)
Becky… là em đúng không?
Nàng giật mình quay đầu. Vừa thấy cô, đôi mắt đỏ hoe ấy run lên, rồi dâng trào như vỡ bờ
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Becky Rebecca Patricia Armstrong (Nàng)
Chị… Freen…

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play