[ENGLOT] Blouse Trắng Và Răng Nanh Yêu Em Là Tội Lỗi Của Tôi
Chương 1: Trăng Đỏ Và Mùi Máu Ngọt
Tiếng tru vang lên giữa rừng đêm, vọng xa đầy hoang dại và đáng sợ. Ánh trăng đỏ như máu rọi xuyên qua từng tán cây, chiếu lên mặt đất lạnh giá lấm tấm sương đêm.
Engfa Waraha mười tám tuổi, thiên tài trẻ nhất của hội nghiên cứu Y Sinh Quốc tế, cháu gái viện trưởng Nightshade lảo đảo chạy giữa rừng với cánh tay đầy máu. Lũ sói hoang phía sau đang rít lên từng hồi, mùi máu cô dường như càng khiến chúng kích động.
Engfa Waraha
“Mình sẽ chết ở đây thật sao” Engfa cắn môi, nước mắt lăn dài.
Bàn chân trượt qua đất đá, cô ngã dúi về phía trước. Một cú va mạnh khiến đầu gối rách toạc. Nhưng thứ khiến tim cô đóng băng là tiếng gầm cực gần phía sau.
Đúng lúc đó bóng đen xé gió lao đến như thần chết.
Một tiếng “phập” nặng nề vang lên. Máu bắn tung tóe. Con sói khựng lại giữa không trung rồi rơi xuống, cổ họng bị xé toạc bằng một đường sắc bén như dao mổ.
Khi Engfa ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo blouse trắng, gương mặt lạnh như băng tuyết Bắc Âu, đôi mắt xám bạc phản chiếu ánh trăng đỏ.
Người ấy dẫm lên xác con sói, một tay cầm lưỡi dao y tế thấm máu, một tay chìa ra với cô.
Charlotte Austin
“Không muốn chết thì đứng dậy.”
Giọng nói khàn, trầm thấp nhưng cực kỳ quyến rũ như tiếng dương cầm cất lên trong nhà xác.
Engfa nhìn bàn tay đầy vết máu ấy và lần đầu tiên trong đời, tim cô đập lệch một nhịp.
Engfa Waraha
“Cô ấy là bác sĩ? Ở đây? Giữa rừng hoang?”
Engfa thều thào hỏi khi được người phụ nữ cõng trên lưng, băng qua rừng tối như một bóng ma.
Charlotte Austin
“Charlotte Austin.”
Charlotte Austin
“Bác sĩ phẫu thuật chính của bệnh viện Nightshade. Cô có thể gọi tôi là Charlotte.”
Cái tên ấy cứ vang vẳng mãi trong đầu Engfa như câu thần chú, như bản án treo lơ lửng giữa sống và chết. Charlotte lạnh lùng, đẹp như tượng tạc nhưng ánh mắt cô ấy khi giết sói không giống con người.
Và Engfa không biết rằng Charlotte đang kiềm chế đến điên loạn.
Mùi máu của cô gái này quá ngọt.
Ngọt đến mức cả 200 năm tồn tại, Charlotte chưa từng muốn hút máu ai như vậy. Không phải vì đói, mà là vì nghiện.
Nhưng nàng không làm. Không thể.
Thay vì cắn cổ Engfa, Charlotte chỉ rút ra một lọ máu trong túi áo blouse, ngửa cổ uống ừng ực và nhắm chặt mắt, tự cào rách lòng bàn tay để giữ tỉnh táo.
Charlotte Austin
“Nguy hiểm quá, cô bé này…”
Lần đầu tiên sau hơn hai thế kỷ một ma cà rồng cổ đại như nàng, lại sợ chính mình.
Tác giả
Truyện mới nha mấy bà 💖🫶🏻
Comments
Englot611611
Đã bác sĩ phẫu thuật r còn ma cà rồng, thử thách phết
2025-05-11
1
Vợ p'Fa
ê bìa xịn nha
2025-05-16
1