[ENGLOT] Tổng Tài Ác Ma Và Cô Thư Ký Bị Bỏ Rơi
Chương 1: Cô Thư Ký Mới Và Nỗi Lạnh Của Quyền Lực
Waraha Tower tầng 45.
Ánh đèn LED trắng lạnh chiếu xuống sàn đá cẩm thạch, phản chiếu những bước chân run rẩy của Charlotte Austin. Mỗi bước đi như lạc lõng giữa mê cung kính và thép. Nàng nắm chặt quai túi xách da, mồ hôi tay thấm ướt lớp lót bên trong.
“Cô thư ký tân tuyển duy nhất được đích thân Tổng Giám đốc Waraha triệu kiến ngày đầu tiên đi làm…”
Lời người trợ lý ban nãy vẫn còn văng vẳng bên tai, khiến tim Charlotte thắt lại.
Nàng dừng trước cánh cửa kính dày, hít một hơi thật sâu. Bàn tay run rẩy giơ lên gõ nhè nhẹ hai tiếng. Cửa tự động mở ra, không một âm thanh, chỉ có tiếng giày cao gót vọng lại từ xa vọng vào tâm trí cô như tiếng roi quất khẽ vào tâm can.
Phòng làm việc rộng gấp đôi căn hộ nhỏ Charlotte từng thuê. Mọi thứ ở đây đều hoàn hảo đến mức vô cảm tường xám tro, bàn làm việc kính đen bóng loáng, cửa sổ sát đất nhìn thẳng xuống thành phố đang chìm trong ánh đèn đêm.
Và chính giữa không gian ấy là cô ta.
Engfa Waraha.
Tóc đen suôn dài, vest đen được cắt may sắc nét ôm lấy vóc dáng cao ráo. Cô đang đứng quay lưng về phía Charlotte, ánh đèn hắt xuống khiến bóng dáng ấy dài như chiếc roi da sẵn sàng quật nát bất cứ ai dám bất kính.
Engfa Waraha
“Cô Austin?”
Giọng nói cất lên lạnh và mượt như lụa đen ngâm nước đá.
Charlotte Austin
Charlotte cúi đầu:
“Vâng, là em. Em xin lỗi vì đã đến muộn năm phút, thang máy…”
Engfa quay lại.
Đôi mắt nâu sẫm khóa lấy ánh nhìn Charlotte. Không phẫn nộ, không thông cảm, chỉ là ánh nhìn của kẻ nắm quyền sinh sát, như đang xem xét một món đồ mới nhập kho.
Engfa Waraha
“Ở Waraha Group, năm phút đủ để mất một hợp đồng trị giá cả trăm triệu. Cô nghĩ thời gian của tôi được phép lãng phí vì một chiếc thang máy sao?”
Charlotte nghẹn lời.
Nàng cúi đầu sâu hơn, rồi vội vàng rút tập hồ sơ từ túi xách. Vì quá căng thẳng, tay nàng trượt, tập hồ sơ rơi xuống sàn, giấy tờ bay tung tóe.
Tiếng rơi không lớn, nhưng trong căn phòng im lặng ấy, nó vang như tiếng phá vỡ quy tắc ngầm nào đó.
Engfa không tiến lại giúp. Cô chỉ đứng đó, khoanh tay trước ngực, ánh mắt lạnh lùng quan sát.
Engfa Waraha
“Cô làm thư ký, hay làm học sinh cấp ba vụng về đến thế?”
Charlotte nhặt từng tờ giấy bằng tay run lẩy bẩy. Nàng cắn môi dưới, cố không để nước mắt dâng tràn. Nhưng có một điều là nàng không thấy ghét người phụ nữ trước mặt. Ngược lại một phần trong nàng bị ánh mắt ấy cuốn lấy, mê hoặc bởi quyền lực tuyệt đối, như thể chính nàng đang bị bóp nghẹt một cách không thể cưỡng lại.
Khi nàng đứng lên, Engfa đã bước lại gần. Khoảng cách giữa họ chưa đầy nửa mét.
Charlotte ngẩng lên.
Ánh mắt ấy gần đến mức nàng có thể thấy rõ từng sợi mi dài, ánh kim nơi cổ áo vest và cả một mùi hương lạ cay, lạnh, sắc như kim loại quý.
Engfa Waraha
“Tôi không cần một cô thư ký dễ thương hay lễ phép. Tôi cần một người làm việc đủ nhanh, đủ chính xác, và đủ gan để đứng giữa lằn ranh của tôi và kẻ địch. Nếu cô không phải người đó…”
Engfa Waraha
“Thì ngay từ hôm nay, cô có thể rời khỏi đây.”
Charlotte nuốt nước bọt. Trong một khoảnh khắc rất ngắn, nàng muốn rút lui. Nhưng rồi hình ảnh căn phòng trọ tồi tàn, những lần chạy deadline đến nửa đêm, lời hứa với mẹ tất cả dồn thành một sức mạnh dồn lên đầu lưỡi.
Charlotte Austin
“Em không rời đi.”
Charlotte Austin
“Em sẽ chứng minh chị không cần ai khác ngoài em.”
Một thoáng im lặng.
Rồi, điều bất ngờ xảy ra. Engfa cười khẽ. Rất nhẹ, như gió thổi qua đá lạnh. Nhưng đó là lần đầu tiên cô thư ký nhỏ thấy người phụ nữ ấy cười.
Engfa Waraha
“Tốt. Đến sáu giờ sáng mai, tôi muốn báo cáo tài chính quý hai hoàn chỉnh và không sai một con số.”
Charlotte Austin
“Em hiểu.”
Engfa quay đi, đôi chân sải dài bước ra khỏi phòng. Nhưng trước khi cánh cửa đóng lại, cô nói vọng một câu, không quay đầu:
Engfa Waraha
“Từ giờ đến sáng, cô là người của tôi.”
Charlotte đứng lặng, lồng ngực đập thình thịch, cảm giác vừa bị kéo vào một ván cờ mà nàng không biết mình là quân cờ hay con mồi.
Nàng chầm chậm ngồi xuống bàn, bắt đầu gõ những dòng số liệu đầu tiên, trong khi ánh đèn trắng phía trên vẫn soi xuống dáng người nhỏ bé của nàng giữa biển bóng đêm.
Và trong lòng nàng một điều gì đó vừa bắt đầu.
Comments