CHƯƠNG 3 – KHÓI SƯƠNG SAU ĐÊM ĐỘC QUYỀN

Hạ Tuấn Lâm tỉnh lại trong cơn đau nhức quen mà lạ, giữa một nơi xa lạ… và một con người nguy hiểm hơn bất kỳ ai cậu từng gặp.
Ánh sáng nhạt len qua rèm cửa, chiếu lên bờ vai trần mảnh khảnh đầy dấu vết đỏ tím. Hạ Tuấn Lâm mơ hồ trở mình, cả người như bị xe cán qua – đau rã rời, da thịt chỗ nào cũng nóng rát, nhạy cảm đến mức cử động một chút cũng khiến cậu rên rỉ.
Tấm chăn bị kéo trượt, để lộ vết hôn chằng chịt trên ngực, eo, cổ, và cả bắp đùi trong.
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Ưm...ức..~~~ // đỡ lấy eo //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Thốn chết ông đây rồi!! Sức đã yếu rồi , qua còn dở giọng trêu anh ta làm gì mà h phải khổ như vậy chứ "
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Hạ Tuấn Lâm ơi là Hạ Tuấn Lâm, sao mà mày ngu dữ vậy nè!! " // than thở //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Nhưng dù thân thể đau nhức, nhưng Nghiêm Hạo Tường, đã cắn câu "
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hửm? // chú ý đến chiếc áo sơ mi treo trên giá //
Cậu vươn tay với lấy áo sơ mi trắng vắt trên ghế, không mặc đàng hoàng mà chỉ khoác hờ, cổ áo rủ xuống lộ xương quai xanh quyến rũ, hai chân trần bước xuống sàn gỗ lạnh.
_______
Vừa ra khỏi phòng, mùi cà phê thơm nức tràn vào khứu giác. Phòng khách lớn sáng trưng, đèn chùm phản chiếu lên gương mặt lạnh lùng của người đàn ông ngồi sofa – Nghiêm Hạo Tường.
Hắn mặc áo sơ mi đen, tay cầm tài liệu, mắt lướt qua một hàng chữ. Nghe tiếng chân trần chạm sàn, hắn không ngẩng đầu nhưng giọng vang lên đầy áp lực:
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Không có ai dạy em mặc đồ tử tế khi ra khỏi phòng à? ❄️
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Oáp~~~ // ngáp nhẹ //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// ngồi xuống ghế đối diện, chân vắt lên thành sofa, tay chống cằm, mắt long lanh //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Ngại quá, hôm qua anh bế em lên giường… quên luôn quần áo rồi.
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
//dừng lại nửa giây //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// thấy phản ứng lại càng lấn tới //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hay bây giờ anh tự tay mặc lại cho em đi? Một chiếc quần lót… cũng được.
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
// khép tập tài liệu, chậm rãi đặt xuống bàn, mắt nhíu lại nhìn cậu //
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Đừng có đùa với lửa, Hạ Tuấn Lâm. ❄️
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// nhếch môi, nghiêng đầu chớp mắt.//
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Thế là anh thừa nhận mình đang bị em đốt cháy rồi à?
Bốp!
Chưa kịp phản ứng, Hạo Tường đã đè cậu xuống sofa, một tay bóp cằm, ánh mắt như thú hoang nổi điên.
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Em nghĩ em đang điều khiển được ai, hả?❄️
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
// cúi sát, hơi thở phả lên má cậu //
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Đêm qua ai nằm dưới, ai gọi tôi không ngừng?❄️
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// thở ra một hơi, tay luồn vào tóc hắn, xoa nhẹ nhàng //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hưm...Anh nói vậy em không vui rồi đó~~~
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Anh không thấy em nằm dưới mà vẫn chơi được anh à?
Hạo Tường khựng lại trong tích tắc. Chính là kiểu nghịch ngợm hồ ly này – khiến hắn vừa muốn bóp chết, vừa nghiện tới nghiến răng.
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// Cười càng tươi, ghé môi sát tai hắn, thì thầm //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Thế này nhé, Tam Nhị Thiếu. Em sẽ ở đây. Giường anh, bữa ăn anh, cả cơ thể này… tạm thời là của anh. Nhưng anh phải chịu được em... mỗi ngày đều trêu anh như thế.
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Em đang thử thách giới hạn của tôi? ❄️
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Không. Em đang xem… đến khi nào anh không kìm được, sẽ bóp nát em bằng chính sự điên cuồng mà anh giấu trong mắt.
______
Nửa đêm. Nghiêm Hạo Tường trở vào phòng. Hạ Tuấn Lâm đang ngủ trên giường, áo mỏng xộc xệch, một chân thò ra khỏi chăn.
Hắn đứng nhìn rất lâu
Ánh mắt hắn tối lại. Hơi thở chậm rãi, bàn tay nắm chặt mép giường.
Muốn ăn đến điên cuồng… nhưng không được để con hồ ly này biết mình đang dính bẫy.
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Nghiêm Hạo Tường - Hắn
Ngủ đi, hồ ly nhỏ… Tôi sẽ bóp nát đôi cánh của em từng chút một.❄️ // vuốt nhẹ khuôn mặt cậu //
_________
Ngày mới lại đến :
Hạ Tuấn Lâm uể oải từ phòng ngủ bước ra, tóc còn rối, môi vẫn sưng hồng, cổ áo lộ mấy dấu hôn đỏ nhạt – dấu tích trận mây mưa đêm hôm trc chưa kịp tan. Cậu vừa ngáp vừa mở tủ lạnh tìm nước, mắt còn lim dim, tay cầm đại chai sữa.
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Em có thể chú ý hình tượng một chút được không?
Giọng trầm dịu dàng vang lên từ phòng khách, kéo theo mùi trà hoa nhài thoang thoảng.
Tuấn Lâm quay đầu lại, mắt sáng bừng.
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Người này là Đinh Trình Hâm sao? Là anh trai ruột của nguyên chủ? "
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Âu maii gọt , đẹp giữ thần vậy troiii , trong nguyên tác miêu tả cậu ấy là bạch nguyệt quang trong lòng bao người "
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Nhưng tiếc...lại có chủ rồi " // khóc ròng //
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Sao lại đơ ra nhìn anh như vậy chứ? Mặt anh dính gì sao? // ngại ngùng kiểm tra lại trang phục //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
A..không...không có , em không nghĩ anh lại đến đây thôi
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// chân trần chạy xuống chỗ Y đang ngồi //
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Từ từ thôi , bất cẩn lại bị thương bây giờ // lo lắng //
Y vẫn là bộ dáng quen thuộc: sơ mi trắng,khí chất ôn nhu, nhã nhặn. Nhưng ẩn sau nụ cười dịu dàng đó là một sự mệt mỏi mơ hồ.
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Anh tới từ khi nào vậy // ngồi xuống cạnh Y //
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Vừa vào cổng đã bị vệ sĩ kiểm tra ba vòng.
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
// thản nhiên đáp, tay rót trà vào tách. //
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Anh nghe nói hôm qua em gả vào Nghiêm gia, sao không gọi cho anh một tiếng?
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Gọi cho anh để anh khóc sao? Em sợ nhìn thấy anh cầm khăn giấy chạy từ Mã gia sang khóc tiễn em như tiễn con gả đi
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
// bật cười //
Nụ cười mềm mại nhưng khóe môi lại thoáng đượm chút buồn
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Nhưng ít ra cũng nên để anh biết… Đêm đầu tiên, có bị gì không?
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// rùng mình , ôm vai //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Cũng tàm tạm, có hơi... đau chút, nhưng trải nghiệm đáng giá.
Y nhìn cậu, ánh mắt như muốn dạy dỗ.
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// bật cười, rồi nghiêng đầu nhìn Y //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Còn anh thì sao? Cuộc sống làm Mã Đại Thiếu Phu Nhân thế nào?
Y hơi ngẩn ra, ánh mắt trôi về phía xa. Một lát sau, y khẽ đáp:
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Nhạt như nước ốc. Mã Gia Kỳ… là người quá lý trí. Anh ấy biết rõ khi nào cần dịu dàng, khi nào nên giữ khoảng cách. Cưới nhau ba năm, mỗi ngày đều đúng giờ, đúng lễ nghĩa. Không hờn ghen, không giận dỗi, không ấm lạnh.
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Ba năm mà vẫn khách khí như phòng khách sạn?
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// cau mày //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Đinh Ca à… Em nói thật, nếu là em, em trốn đi lâu rồi!
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Anh không có gan đó // khẽ cười //
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Vả lại, anh ấy cũng chưa từng tệ với anh. Chỉ là… quá lạnh nhạt
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// bỗng nghiêng đầu, cười gian tà //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
vậy có khi nào… anh cho hắn hơi ấm quá nhiều, nên anh ta mới nghĩ không cần phải giữ?
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Ý em là gì? // nhíu mày //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// chống cằm, cười như một chú hồ ly đang ngậm hạt hạnh nhân //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Lạnh thì thêm lửa, khách khí thì thêm chút giấm. Anh thử để anh Mã nhà anh thấy anh… trò chuyện thân mật với một người đàn ông khác xem. Đảm bảo tên đó bứt dây thần kinh lý trí liền.
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Làm vậy để làm gì? // ngạc nhiên //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Để nhìn anh ta chạy tới giữ anh, mà lần đầu tiên quên mất bản mặt vô cảm kia!
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// cười toe toét, rồi giả bộ giọng Mã Gia Kỳ trầm lạnh //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Vợ tôi không được cười với người khác
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
// phì cười, nhưng vẫn lắc đầu //
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Em chỉ biết nghĩ bậy.
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Không bậy đâu~~~
Tuấn Lâm vừa dứt lời, ngoài cổng đã vang tiếng bước chân vội vã.
Rầm!
Cửa mở bật ra.
Mã Gia Kỳ bước vào, gương mặt lạnh tanh thường ngày đã biến mất. Áo vest chưa kịp gài nút, cà vạt lệch một bên. Mắt gã lướt thẳng đến hai người đang ngồi sát nhau trên sofa, giọng trầm trầm mà khản đặc:
Mã Gia Kỳ - Gã
Mã Gia Kỳ - Gã
Hai người đang nói gì?❄️
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
À… em chỉ đang kể cho Đinh Ca một số chuyện về đêm tân hôn đáng nhớ của em thôi mà
Mã Gia Kỳ - Gã
Mã Gia Kỳ - Gã
// nheo mắt , gằn giọng khó chịu //
Mã Gia Kỳ - Gã
Mã Gia Kỳ - Gã
Hạ Tuấn Lâm!!! ❄️
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Ơ kìa, sao lại gọi cả tên thế~~ // chớp chớp mắt giả ngây thơ // Em chỉ muốn Đinh Ca của em… sống một cuộc đời đỡ nhạt hơn thôi.
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Gia...Gia Kỳ , chuyện không phải như anh nghĩ , thật ra...A- // bị kéo lại //
Y đỏ mặt, định giải thích, nhưng chưa kịp mở lời thì Mã Gia Kỳ đã bước tới, kéo y đứng dậy, ôm chặt vào lòng. Gã nhìn thẳng vào Hạ Tuấn Lâm, ánh mắt lạnh băng:
Mã Gia Kỳ - Gã
Mã Gia Kỳ - Gã
// miết nhẹ eo Y //
Đinh Trình Hâm - Y
Đinh Trình Hâm - Y
Ưm...// giật mình vội che miệng //
Mã Gia Kỳ - Gã
Mã Gia Kỳ - Gã
Cậu còn dạy vợ tôi một câu, tôi đốt sạch Nghiêm gia. ❄️
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// giơ tay đầu hàng // Dạy một câu, đổi lại được Mã tổng đích thân giữ vợ, em dâu như em thấy lời quá.
Mã Gia Kỳ - Gã
Mã Gia Kỳ - Gã
Hừm!! Không có quy củ ❄️ // kéo Y đi //
Đinh Trình Hâm bị kéo ra cửa, vẫn còn mặt đỏ tới mang tai.
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Đinh Ca, sau này có chuyện gì… nhớ kể em nghe nha, em cho thêm một thìa tiêu vào! // cười tít mắt //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Hừm...cặp đôi gà bông này có vẻ thú vị à nha , sau này phải chơi thêm lần nữa mới được!! "
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Nhất định phải chọc tên họ Mã kia tức xì khói đầu , khiến hắn dính Đinh Trình Hâm 24/24 kh dám lơ là dù chỉ 1 giây "
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
// đắc trí ngồi xuống tiếp tục uống trà ăn bánh ngon lành //
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
Hạ Tuấn Lâm - Cậu
" Coi bộ , cuộc sống sau này thú zị roii đây " // vui vẻ //
Hot

Comments

Azih_Xin~

Azih_Xin~

thuiii chơi như bé là suýt liệt ròi đoáa/Facepalm/

2025-08-05

8

WenHan

WenHan

Sao bộ nào cx cho cái cửa kết hôn vs mặt đất z

2025-08-03

3

jennya

jennya

sum mờ xuân khoai à chin chẩu 😏😏😏😏😏

2025-08-04

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 – Xuyên Rồi! Và Tôi Là… Pháo Hôi?!
2 CHƯƠNG 2 – “Đêm Động Phòng "
3 CHƯƠNG 3 – KHÓI SƯƠNG SAU ĐÊM ĐỘC QUYỀN
4 CHƯƠNG 4 – VỠ MẶT LẠNH, NỨT TIM LẠNH
5 Chương 5: Người Đến Từ Luân Đôn
6 Chương 6 – Dỗ dành đêm khuya & Lửa súng lúc rạng sáng
7 Chương 7 :Duyên số hay trêu số phận?
8 Chương 8 : Bánh trứng ngọt - Bàn chuyện
9 Chương 9 : Kỉ Niệm Nho Nhỏ~~
10 Chương 10 : Hậu Đêm Xuân
11 Chương 11 : Trốn Đi Chơi!?
12 Chương 12 : Cậu ta là ai?
13 Chương 13 : Trải lòng
14 Chương 14 : Giận hờn
15 Chương 15 : Giải thích - Làm hoà
16 Chương 16 : Bàn chuyện
17 Giải thích một số vấn đề
18 Chương 17 – Bằng Chứng Không Đứng Đắn
19 Chương 18: Xiên Nướng, Bia Lạnh, Và Một Chút Mập Mờ
20 Chương 19: Anh Cũng Biết Đau
21 Chương 20 : Người cũ không rủ cũng đến
22 Chương 21: Áp Lực Và An Ủi
23 Chương 22: Gặp Lại Anh Bảo Vệ Tôi
24 Chương 23: Kiếp Nạn Tình Cũ
25 Chương 24: Nụ Cười Của Kẻ Chiến Thắng
26 Chương 25: Đau Mới Nhớ!!
27 Chương 26: Vợ Giận Thì Phải Dỗ
28 Chương 27: Một Đứa Con, Một Lời Hứa
29 Chương 28: Thăm Bệnh
30 Chương 29: Chỉ Khi Nghĩ Đến Anh, Tôi Mới Thấy An Toàn
31 Chương 30: Tấm Thiệp Màu Đen
32 Chương 31 – Sau Tấm Thiệp
33 Chương 32: Sóng Ngầm Trong Nhà Chính
34 Chương 33: Món Nợ Năm Xưa
35 Chương 34: Người Đứng Sau Tấm Màn Đen
36 Chương 35: Tội Lỗi Năm Ấy
37 Chương 36: Máu Rơi Trên Tấm Thảm Trắng
38 Chương 37: Chúng Ta Về Nhà, Được Không?
39 Chương 38: Em Sợ, Xin Đừng Bỏ Em Một Mình
40 Chương 39: Ván Cờ Cuối Cùng
41 Chương 40: Rượu Đắng, Lời Thật
42 Chương 41: Cảm Xúc Không Tên
43 Chương 42: Làm Sao Biết Mình Đã Yêu?
44 Chương 43: Chẳng Phải Là Đột Nhiên, Chỉ Là Không Kìm Được Nữa
45 Chương 44: Kết hôn!?
46 Chương 45: Tay Nắm Tay, Lòng Vẫn Còn Run
47 Chương 46: Một Đêm Của Những Lời Chưa Kịp Nói
48 Chương 47: Đêm trốn ngủ, sáng trốn tội
49 Chương 48: Món Quà Bất Ngờ Trong Ngày Sinh Nhật
50 Chương 49: Lại Một Lần Đẩy Anh Ra Xa
51 Chương 50: Yêu một người theo cách họ không cần
52 Chương 51: Lặng Thinh Trong Lồng Ngực
53 Chương 52: Lý Do Ở Lại
54 Chương 53: Em Không Muốn Mất Anh
55 Chương 54: Hứa Với Em, Một Đời Một Kiếp
56 Chương 55: Đêm Dành Riêng Cho Chúng Ta
57 Chương 56: Chuyến Bay Rời Xa Và Một Bữa Tối Ấm Áp
58 Chương 57: Cơn Ác Mộng
59 Chương 58: Bí Mật Sau Cuộc Hôn Nhân
60 Chương 59:Tấm Màn Được Vén Một Góc
61 Chương 60: Người Biết Kẻ Không Hay
62 Chương 61: Gió Biển Không Lạnh, Chỉ Có Trái Tim Người Run Rẩy
63 Chương 62: Chỉ Mình Em Biết
64 Chương 63: Chiếc Vòng Lam Ngọc
65 Chương 64: Nơi Kết Thúc Của Một Tình Yêu
66 Chương 65: Dưới Vực
67 Chương 66: Giam Cầm Trong Lời Hứa Cũ
68 Chương 67: Tin Giấu
69 Chương 68: "Em Về Rồi Đây"
70 Chương 69: Không Thể Tha Thứ
71 Chương 70: Đụng Vào Con Tôi Thử Xem
72 Chương 71: Ký Ức Trong Ánh Chiều
73 Chương 72: Bóng Tối Sau Cánh Cửa Kính
74 Chương 73: Hồ ly tinh!!?
75 Chương 74: Tình Sâu Chẳng Thắng Ý Trời
76 Chương 75: Bóng Lưng Không Thể Nắm Giữ
77 Chương 76: Tái Xuất!!
78 Chương 77: Tro Tàn Của Một Lời Hứa
79 Chương 78: Ngọn Lửa Trong Đêm
80 Chương 79: Kẻ Thống Trị Trở Về
81 Chương 80: Nghi Kỵ
82 Chương 81: Gặp lại nữ chính
83 Chương 82: Khoảnh Khắc
84 Chương 83: Người Bình An, Người Lặng Câm
85 Chương 84: "Con Giống Cha, Nhưng Lòng Lại Như Em"
86 Chương 85: Cơn Sốt Nặng
87 Chương 86: Quyết Định Trở Về
88 Chương 87: Cuộc Gọi Trong Nước Mắt
89 Chương 88: Định Mệnh
90 Chương 89: Đoàn Tụ
91 Chương 90: Ly Hôn!!?
92 Chương 91: Lười Quá Đại Đại Đi
93 Chương 92: Vị Trí Không Còn Thuộc Về Em
94 Chương 93: Cơn Khát Tình (1)
95 Chương 94: Cơn Khát Tình (2)
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1 – Xuyên Rồi! Và Tôi Là… Pháo Hôi?!
2
CHƯƠNG 2 – “Đêm Động Phòng "
3
CHƯƠNG 3 – KHÓI SƯƠNG SAU ĐÊM ĐỘC QUYỀN
4
CHƯƠNG 4 – VỠ MẶT LẠNH, NỨT TIM LẠNH
5
Chương 5: Người Đến Từ Luân Đôn
6
Chương 6 – Dỗ dành đêm khuya & Lửa súng lúc rạng sáng
7
Chương 7 :Duyên số hay trêu số phận?
8
Chương 8 : Bánh trứng ngọt - Bàn chuyện
9
Chương 9 : Kỉ Niệm Nho Nhỏ~~
10
Chương 10 : Hậu Đêm Xuân
11
Chương 11 : Trốn Đi Chơi!?
12
Chương 12 : Cậu ta là ai?
13
Chương 13 : Trải lòng
14
Chương 14 : Giận hờn
15
Chương 15 : Giải thích - Làm hoà
16
Chương 16 : Bàn chuyện
17
Giải thích một số vấn đề
18
Chương 17 – Bằng Chứng Không Đứng Đắn
19
Chương 18: Xiên Nướng, Bia Lạnh, Và Một Chút Mập Mờ
20
Chương 19: Anh Cũng Biết Đau
21
Chương 20 : Người cũ không rủ cũng đến
22
Chương 21: Áp Lực Và An Ủi
23
Chương 22: Gặp Lại Anh Bảo Vệ Tôi
24
Chương 23: Kiếp Nạn Tình Cũ
25
Chương 24: Nụ Cười Của Kẻ Chiến Thắng
26
Chương 25: Đau Mới Nhớ!!
27
Chương 26: Vợ Giận Thì Phải Dỗ
28
Chương 27: Một Đứa Con, Một Lời Hứa
29
Chương 28: Thăm Bệnh
30
Chương 29: Chỉ Khi Nghĩ Đến Anh, Tôi Mới Thấy An Toàn
31
Chương 30: Tấm Thiệp Màu Đen
32
Chương 31 – Sau Tấm Thiệp
33
Chương 32: Sóng Ngầm Trong Nhà Chính
34
Chương 33: Món Nợ Năm Xưa
35
Chương 34: Người Đứng Sau Tấm Màn Đen
36
Chương 35: Tội Lỗi Năm Ấy
37
Chương 36: Máu Rơi Trên Tấm Thảm Trắng
38
Chương 37: Chúng Ta Về Nhà, Được Không?
39
Chương 38: Em Sợ, Xin Đừng Bỏ Em Một Mình
40
Chương 39: Ván Cờ Cuối Cùng
41
Chương 40: Rượu Đắng, Lời Thật
42
Chương 41: Cảm Xúc Không Tên
43
Chương 42: Làm Sao Biết Mình Đã Yêu?
44
Chương 43: Chẳng Phải Là Đột Nhiên, Chỉ Là Không Kìm Được Nữa
45
Chương 44: Kết hôn!?
46
Chương 45: Tay Nắm Tay, Lòng Vẫn Còn Run
47
Chương 46: Một Đêm Của Những Lời Chưa Kịp Nói
48
Chương 47: Đêm trốn ngủ, sáng trốn tội
49
Chương 48: Món Quà Bất Ngờ Trong Ngày Sinh Nhật
50
Chương 49: Lại Một Lần Đẩy Anh Ra Xa
51
Chương 50: Yêu một người theo cách họ không cần
52
Chương 51: Lặng Thinh Trong Lồng Ngực
53
Chương 52: Lý Do Ở Lại
54
Chương 53: Em Không Muốn Mất Anh
55
Chương 54: Hứa Với Em, Một Đời Một Kiếp
56
Chương 55: Đêm Dành Riêng Cho Chúng Ta
57
Chương 56: Chuyến Bay Rời Xa Và Một Bữa Tối Ấm Áp
58
Chương 57: Cơn Ác Mộng
59
Chương 58: Bí Mật Sau Cuộc Hôn Nhân
60
Chương 59:Tấm Màn Được Vén Một Góc
61
Chương 60: Người Biết Kẻ Không Hay
62
Chương 61: Gió Biển Không Lạnh, Chỉ Có Trái Tim Người Run Rẩy
63
Chương 62: Chỉ Mình Em Biết
64
Chương 63: Chiếc Vòng Lam Ngọc
65
Chương 64: Nơi Kết Thúc Của Một Tình Yêu
66
Chương 65: Dưới Vực
67
Chương 66: Giam Cầm Trong Lời Hứa Cũ
68
Chương 67: Tin Giấu
69
Chương 68: "Em Về Rồi Đây"
70
Chương 69: Không Thể Tha Thứ
71
Chương 70: Đụng Vào Con Tôi Thử Xem
72
Chương 71: Ký Ức Trong Ánh Chiều
73
Chương 72: Bóng Tối Sau Cánh Cửa Kính
74
Chương 73: Hồ ly tinh!!?
75
Chương 74: Tình Sâu Chẳng Thắng Ý Trời
76
Chương 75: Bóng Lưng Không Thể Nắm Giữ
77
Chương 76: Tái Xuất!!
78
Chương 77: Tro Tàn Của Một Lời Hứa
79
Chương 78: Ngọn Lửa Trong Đêm
80
Chương 79: Kẻ Thống Trị Trở Về
81
Chương 80: Nghi Kỵ
82
Chương 81: Gặp lại nữ chính
83
Chương 82: Khoảnh Khắc
84
Chương 83: Người Bình An, Người Lặng Câm
85
Chương 84: "Con Giống Cha, Nhưng Lòng Lại Như Em"
86
Chương 85: Cơn Sốt Nặng
87
Chương 86: Quyết Định Trở Về
88
Chương 87: Cuộc Gọi Trong Nước Mắt
89
Chương 88: Định Mệnh
90
Chương 89: Đoàn Tụ
91
Chương 90: Ly Hôn!!?
92
Chương 91: Lười Quá Đại Đại Đi
93
Chương 92: Vị Trí Không Còn Thuộc Về Em
94
Chương 93: Cơn Khát Tình (1)
95
Chương 94: Cơn Khát Tình (2)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play