Chương 2: Cậu ấy nói “chỉ là tình dục”, sao lại ôm tôi lâu như vậy?

Dương Bác Văn trở về phòng lúc nửa đêm. Người cậu nồng mùi thuốc lá pha rượu, mắt lờ đờ và đầu óc quay mòng mòng. Trên áo còn vương một vết son mờ — của ai đó hôn bừa trong quán bar, cậu cũng không nhớ rõ.
Khi cậu đẩy cửa phòng, ánh đèn vàng đã tắt. Nhưng trên giường tầng hai, một dáng người quen thuộc vẫn còn nằm im, bóng lưng dài và thẳng, hơi thở đều đều.
Tả Kỳ Hàm chưa đi.
Chết tiệt.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Haizzz…”
Bác Văn thở dài. Cậu ngã vật xuống giường dưới, tay vẫn còn run run vì cơn say chưa tan hẳn. Trong đầu cậu là hình ảnh Dịch Hằng ngồi ăn bánh kem cùng Kỳ Hàm, rồi cùng nhau cười, cùng nhau học nhóm, và rồi… có thể cũng làm tình như cậu từng làm.
Chỉ là, không phải với cậu.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Về rồi à?”
Giọng Tả Kỳ Hàm vang lên từ giường trên, khàn và mệt. Cậu ta chưa ngủ.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Ừ.”
Bác Văn đáp, cộc lốc.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Đi với ai?”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Gái lạ trong bar, chắc tên là Mây hay Mít gì đấy. Hỏi làm gì?”
Tả Kỳ Hàm không nói gì. Một lúc sau, hắn trèo xuống. Áo thun rộng thùng thình, quần thể thao tụt hông, tóc rối nhẹ. Không phải kiểu hấp dẫn kiểu gọn gàng, mà là cái hấp dẫn của một người không cần cố gắng.
Hắn ngồi xuống giường dưới, kế bên Bác Văn.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Lúc nãy cậu ghen à?”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Với ai?”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Với Trần Dịch Hằng.”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Cậu bị điên à?”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Ha.”
Tả Kỳ Hàm bật cười, cúi xuống, tay luồn vào trong áo cậu như bản năng.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Mỗi lần cậu tức giận là cơ thể cậu nóng hơn. Tôi thích vậy.”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Tránh ra.”
Bác Văn bắt lấy tay hắn, nhưng sức lực của cậu chẳng đủ làm gì trong tình trạng này.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Đừng chạm vào tôi như thể cậu yêu tôi.”
Lời vừa dứt, Tả Kỳ Hàm như khựng lại. Nhưng rồi hắn vẫn cúi xuống, môi dán lên cổ cậu, thì thầm:
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“…”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Tôi không yêu cậu. Tôi chỉ nghiện cậu thôi.”
Rồi hắn đè cậu xuống, bắt đầu hôn cậu như cách một kẻ nghiện thuốc lá hôn điếu cuối cùng trong đêm lạnh. Bác Văn thở dốc, vừa ghét vừa khao khát cái cảm giác này.
Quần áo bị xé ra như vô nghĩa, tiếng thở và rên xen lẫn. Không dịu dàng. Không tình tứ. Chỉ là bản năng.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Nhẹ—“
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Muốn nhẹ thì tìm người khác.”
Một cú đẩy mạnh, thô, cậu rít lên vì đau nhưng vẫn không ngăn cản. Không phải vì cậu thích bị làm đau. Mà vì cậu muốn giữ người này lại, bằng mọi cách.
Cậu siết chặt vai Kỳ Hàm, móng tay cắm vào da.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Tôi ghét cậu. Tôi thật sự ghét cậu…”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Ừ. Vậy đừng rên tên tôi nữa.”
Cả căn phòng ngập mùi tình dục. Cậu bị vắt kiệt, đau đến co quắp lại, nhưng sau tất cả, người đó lại ôm cậu từ phía sau.
Không phải để yêu. Mà như thể đang giữ lại một phần quen thuộc nào đó.
Im lặng.
Mấy phút trôi qua.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Kỳ Hàm…”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Gì?”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Cậu thích Trần Dịch Hằng, đúng không?”
Lần này, không có câu trả lời. Chỉ có cái siết tay nhẹ nơi eo.
Một cái siết thay cho lời thú nhận. Một cái siết khiến Bác Văn cắn răng đến bật máu.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Vậy đừng ngủ với tôi nữa.”
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Không được. Tôi quen cơ thể cậu rồi.”
Giọng hắn rất bình thản, như đang nói chuyện học hành. Dễ sợ là Bác Văn cũng quen luôn cái kiểu này — cái kiểu dùng nhau để khỏa lấp chỗ trống, dù biết người kia không thuộc về mình.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Haha—“
Bác Văn im lặng, rồi phá lên cười.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Mẹ kiếp. Hai thằng ngu dính nhau… Một thằng thì yêu người khác, một thằng thì bị yêu kiểu nghiện.”
Tả Kỳ Hàm cười theo.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Haha—“
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
“Chúng ta đúng là đôi bạn cùng tiến… xuống địa ngục.”
Sáng hôm sau.
Bác Văn tỉnh dậy một mình. Tả Kỳ Hàm đã rời đi. Cạnh gối có một hộp sữa đậu nành và một miếng bánh mì đã để nguội.
Cậu nhìn hộp sữa, cười khẩy.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Ha.”
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
“Đụ nhau xong, tặng sữa bù đạm à?”
Rồi cậu uống hết, như một thằng khát khô cả họng.
—————————
Hot

Comments

tổng tài mắc bệnh trầm cảm

tổng tài mắc bệnh trầm cảm

khổ thân vợ em về đây vs em đi vợ ơi em ko như hàm đâu em tốt hơn hàm á

2025-05-19

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play