[Tanjiro X Kanao / Tankana] Hoa Mắt Tím Trong Gió Núi.
Chương 3: Ánh trăng soi sáng trên má ai.
Bầu trời nhuộm sắc đen kịt, như chiếc áo choàng mềm mại của đêm ôm trọn lấy Điệp Phủ. Trong sân, hàng chục chiếc đèn lồng giấy treo lơ lửng tỏa sáng rực rỡ. Hương hoa trà quyện trong gió hòa cùng tiếng suối róc rách từ vườn sau khiến khung cảnh như một giấc mộng.
Dưới ánh trăng tròn, mọi người đã tụ họp đông đủ. Shinobu ngồi bên bàn lớn, duyên dáng trong bộ kimono màu tím hoa oải hương. Nezuko ngồi cạnh anh trai, đôi mắt đỏ rực long lanh như sao đêm, say mê nhìn những chiếc bánh dẻo đủ màu sắc trước mặt.
Kochou Shinobu.
//rót trà, nhẹ giọng, mắt liếc qua Tanjiro và Kanao ngồi gần nhau ở góc sân// Hai em ấy trông hợp nhau thật đấy. Đúng không, Aoi?
Kazaki Aoi.
//thở dài, nhưng khoé môi cong nhẹ// Vâng... Dù ban đầu em cứ tưởng chị Kanao sẽ chẳng bao giờ mở lòng với ai.
Kochou Shinobu.
//mắt khẽ híp lại, giọng vừa đùa vừa thật// Thì giờ có một người đủ cứng đầu để phá vỡ lớp vỏ ấy rồi.
Ở góc sân, Tanjiro và Kanao đang ngồi cùng Nezuko. Trên bàn tre tre thấp là những chiếc bánh dẻo hình thỏ, ly trà nóng và vài chiếc đèn lồng nhỏ thắp sáng lấp lánh.
Kamado Tanjiro.
//đẩy nhẹ dĩa bánh về phía Kanao, mỉm cười// Cậu thử cái này đi. Nhân đậu đỏ, ngọt vừa lắm.
Tsuyuri Kanao.
//khẽ gật, đưa tay cầm bánh, ánh mắt vẫn nhìn Tanjiro thay vì nhìn bánh// Tớ sẽ thử… nếu cậu cũng ăn một miếng.
Kamado Tanjiro.
//ngạc nhiên, rồi bật cười, gật đầu nhanh nhẹn// Tớ không khách sáo đâu nha.
Nezuko nhìn hai người, rồi cười tủm tỉm, đưa tay ra hiệu bằng ngón tay cái với Tanjiro.
Kamado Tanjiro.
//xoa đầu em gái, giọng ấm áp// Anh biết rồi, anh biết rồi. Em đừng trêu nữa.
Từ xa, Zenitsu lò dò lại gần, tay cầm một bó pháo hoa nhỏ.
Agastuma Zenitsu.
//cười gian, ghé sát Tanjiro thì thầm// Tớ lấy trộm được ít pháo nè! Tí nữa bọn mình đốt nha? Có Kanao nữa, lãng mạn cực luôn!
Kamado Tanjiro.
//ngượng đỏ mặt, đẩy Zenitsu ra nhẹ nhàng// Zenitsu! Không phải giờ để nói mấy cái đó đâu!
Agastuma Zenitsu.
//kêu toáng lên// Ôi trời, cậu đỏ mặt kìa! Thú nhận đi, cậu thích Kanao đúng không?!
Tsuyuri Kanao.
//tay cầm bánh dừng lại giữa không trung, mắt mở to, má ửng nhẹ// ...
Kamado Tanjiro.
//tay quơ loạn, lắp bắp// Tớ-tớ không-! Zenitsu!!
Tiếng cười vang khắp sân. Ngay cả Inosuke cũng bật cười, dù mặt vẫn giấu sau chiếc mặt nạ lợn rừng.
Hashibira Inosuke.
//vỗ đùi, gào lên// HAHA! Tanjiro bị bắt bài! Lũ ngốc các ngươi thật thú vị!
Agastuma Zenitsu.
//nhảy tới chỗ Nezuko, gào to// NEZUKO-CHAN, EM NGHE RÕ CHỨ?! ANH CỦA EM ĐÃ LỚN RỒI!
Kamado Nezuko.
//nhìn Zenitsu bằng ánh mắt ngơ ngác, rồi… lắc đầu thở dài// ...
Kamado Tanjiro.
//che mặt, thở dài// Tớ không biết cậu lấy năng lượng đâu ra nữa, Zenitsu.
Đêm cứ thế trôi qua trong tiếng cười giòn tan và ánh đèn lung linh. Một lúc sau, nhóm pháo hoa nhỏ được đem ra sân cỏ.
Tanjiro và Kanao đứng cạnh nhau, mỗi người cầm một que pháo sáng. Ánh lửa nhỏ cháy xèo xèo trên đầu que, tỏa sáng nhè nhẹ, phản chiếu lên đôi mắt tím và đỏ của họ.
Kamado Tanjiro.
//nhìn pháo hoa, rồi nghiêng mặt nhìn Kanao, giọng thấp nhưng đầy chân thành// Tớ rất vui vì cậu đã nói nhiều hơn trước đây.
Tsuyuri Kanao.
//giữ ánh nhìn nơi tia sáng, thì thầm// Tớ cũng ngạc nhiên… khi mình lại muốn nói ra mọi thứ.
Kamado Tanjiro.
//đưa mắt sang cô, ánh trăng chiếu lên nửa mặt cậu, làm lộ nét dịu dàng sâu sắc trong đôi mắt đỏ// Có thể… vì cậu đang sống, chứ không chỉ tồn tại nữa.
Tsuyuri Kanao.
//tim đập mạnh, mắt khẽ run, quay sang nhìn cậu, môi mấp máy// Tớ... nghĩ là vì có cậu.
Giây phút ấy, giữa ánh sáng của pháo hoa, giữa tiếng cười và tiếng gió, thời gian dường như ngừng lại. Tanjiro ngây người nhìn cô, đôi má đỏ ửng, nhưng không né tránh. Tay cậu siết chặt que pháo, rồi dịu lại.
Kamado Tanjiro.
//hơi khom người về phía trước, giọng nhẹ như gió lướt qua cỏ// Nếu cậu muốn… tớ sẽ luôn ở cạnh.
Tsuyuri Kanao.
//khẽ mỉm cười, đôi mắt sáng rực dưới ánh pháo// Vậy… đừng biến mất.
Từ xa, pháo lớn được đốt, nổ tung trên bầu trời. Ánh sáng rực rỡ chiếu xuống khắp phủ, phản chiếu trong mắt những người trẻ mang trong tim nhiều mất mát nhưng cũng chất đầy hy vọng.
Comments