3: Quán Poirot

" Tự nhiên toi bị mê cha con nhà này ý nên là...."
"....:>>>>"
_____________
Trước sự rối rắm về ngôn ngữ, Ran – với trái tim ấm áp như thường lệ – liếc sang William, thấy ông ta đang đứng lặng, tay ôm bụng, ánh mắt đầy... sát khí pha lẫn đói khát.
Mori Ran
Mori Ran
Chú ấy... có vẻ đói. // Thì thầm với Sonoko //
Suzuki Sonoko
Suzuki Sonoko
Ừ, nhìn như zombie đứng canh tủ lạnh ấy.
Mori Ran
Mori Ran
Hay dẫn họ đến Poirot đi. Gần đây thôi, với lại Amuro-san biết nói tiếng Anh một chút.
---
- 5 phút sau -
Quán cà phê nhỏ bên góc phố mang phong cách châu Âu – Poirot – hiện ra giữa dòng xe tấp nập. Bên ngoài treo bảng “Chào mừng quý khách”, cửa kính sạch bong phản chiếu hoàng hôn nhẹ rơi.
Micheal Afton/Mike
Micheal Afton/Mike
// Liếc nhìn xung quanh // Chỗ này nhìn ổn áp phết... không có đầu máy nhảy ra giết tôi chứ?
William Afton
William Afton
// Cau mày // Tao đói. Và tao Không quan tâm cái gì nhảy ra.
Ran đẩy cửa, một chiếc chuông nhỏ leng keng vang lên.
???
???
いらっしゃいませ。 (Chào mừng quý khách.) // 1 giọng nam nhẹ nhàng vang lên từ sau quầy //
Amuro Tooru – mái tóc vàng, tạp dề gọn gàng, nụ cười chuyên nghiệp – bước ra. Khi thấy Ran và Sonoko, anh gật đầu chào, nhưng đôi mắt liếc ngay đến hai người đàn ông lạ đứng phía sau họ.
Amuro Toru
Amuro Toru
Ran-san, Sonoko-san… bạn mới của 2 em à?
Mori Ran
Mori Ran
// Gật đầu + lúng túng // Họ là người nước ngoài. Hình như bị lạc và không hiểu tiếng Nhật.
Suzuki Sonoko
Suzuki Sonoko
Em nghĩ một người trong số họ đang rất đói...// cười nhẹ và chỉ về phía William //
William Afton
William Afton
// Nhìn menu như muốn cắn tờ giấy //
Amuro Toru
Amuro Toru
// mỉm cười rồi chuyển sang tiếng Anh đơn giản // Welcome. Do you... need help?
Micheal Afton/Mike
Micheal Afton/Mike
// Thở phào nhẹ nhõm // Yes! Thank God someone speaks English.
William Afton
William Afton
// Chen vào // Food. I need food. No talking.
Amuro Toru
Amuro Toru
// Bật cười nhẹ + gật đầu // Of course. Please, sit.
---
Ít phút sau, họ ngồi xuống một bàn gần cửa sổ. Ran và Sonoko gọi trà, Mike chọn đại sandwich kèm coca, còn William thì...
William Afton
William Afton
Give me something edible without translating the menu. ( Cho tôi thứ gì đó có thể ăn được mà không cần dịch menu )
Amuro hiểu ý, mang ra một suất đặc biệt trong ngày – bò hầm với bánh mì nướng. Vừa đặt đĩa xuống, anh lặng lẽ quan sát hai người đàn ông: một trẻ, một già, ăn mặc kỳ lạ, ánh mắt phòng bị.
Amuro Toru
Amuro Toru
" Cậu ta nhìn như mới thoát khỏi... chiến tranh.” // Thầm nghĩ khi nhìn Micheal //
Micheal Afton/Mike
Micheal Afton/Mike
// Ăn một miếng + suýt rơi nước mắt // Chúa ơi... tôi nhớ mùi vị con người rồi.
William Afton
William Afton
// Gật gù // Tao chưa từng nghĩ Nhật Bản có thể làm đồ ăn như thế này.
Amuro Toru
Amuro Toru
// Nhẹ nhàng lên tiếng // You two... visiting Japan?
Mike gật đầu, định trả lời “not really” thì William chen vào:
William Afton
William Afton
We were teleported here.
Amuro Toru
Amuro Toru
...Excuse me?
Micheal Afton/Mike
Micheal Afton/Mike
// Đá chân William dưới bàn // Ý ông ấy là… chúng tôi bị… lạc hành trình.
William Afton
William Afton
// Nhún vai // Tao chỉ nói sự thật. Không ai tin kệ họ.
Amuro nheo mắt rất nhẹ – thoáng chốc thôi – nhưng rồi anh cười:
Amuro Toru
Amuro Toru
I see. Strange visitors. Well, welcome to Japan anyway.
_____________
Hot

Comments

(dark angle💀)🖤ST_MeoMeo

(dark angle💀)🖤ST_MeoMeo

thì...cx đúng mà... do thk will lm đoá :))

2025-07-23

1

haga kasima

haga kasima

chiến tranh người máy đó anh:)))

2025-06-10

7

Venti sai đẹp chiêuuuu 💓💓💓

Venti sai đẹp chiêuuuu 💓💓💓

tình cha con đẹp 😙😙😘😘

2025-06-29

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play