[ FNaF X Conan ] Micheal Afton And William Afton
4: Vết Máu Trong Căn Bếp
Buổi chiều trôi qua chậm rãi.
Ran và Sonoko đã rời đi, để lại hai cha con Afton ngồi lại trong quán Poirot với vị cà phê nóng và ánh nắng mờ nhạt qua cửa kính.
Mike ngồi tựa lưng vào ghế, ánh mắt không nhìn ai, chỉ dán vào mặt bàn gỗ nhẵn bóng. Bóng anh đổ dài lên tấm kính, như bóng ma quá khứ không buông tha.
William thì khác. Dù vẻ ngoài bình tĩnh, nhưng đôi mắt vàng nhạt ấy vẫn không giấu nổi sự chán nản cùng chút bất mãn.
William Afton
Tao ghét thế giới này.
Ông ta buông lời, vừa uống ngụm cà phê đắng.
Mike liếc qua, giọng đều đều:
Micheal Afton/Mike
Không lạ. Thế giới nào mà ông không ghét đâu.
William Afton
Hah, ít ra nơi trước còn có máu, có máy móc… còn ở đây, nhìn đâu cũng là nắng với người lạ.
Micheal Afton/Mike
Còn tôi thì… vẫn là kẻ lạc lối.
Mike khẽ nói, gần như chỉ để mình nghe.
Amuro bước ra từ phía bếp, tay cầm một chiếc khay nhỏ với hóa đơn và nước. Anh mỉm cười:
Amuro Toru
Cảm ơn quý khách. Nếu cần chỗ nghỉ, tôi có thể giới thiệu một nhà trọ gần đây.
William chẳng thèm trả lời, chỉ nhướng mày. Mike thì khẽ gật đầu, lịch sự:
Micheal Afton/Mike
Cảm ơn. Chúng tôi sẽ cân nhắc.
Tiếng va chạm lớn phát ra từ phía sau quầy bếp.
Amuro quay lại ngay lập tức, sắc mặt thay đổi. Anh bước nhanh về phía cánh cửa dẫn vào gian bếp sau, mở ra…
Micheal Afton/Mike
“...Máu à?”
Mike và William cũng nhìn theo. Mùi kim loại tanh tưởi mơ hồ tràn ra khỏi khe cửa. Mike đứng dậy theo bản năng, bước đến. William nhíu mày, nhưng rồi cũng chậm rãi bước sau.
Bên trong bếp, một người phụ bếp trẻ tuổi đang nằm sõng soài trên sàn, máu chảy ra từ đùi trái. Một con dao gọt hoa quả nằm cách đó vài bước chân. Hắn vẫn còn thở, nhưng mồ hôi nhễ nhại.
Amuro lập tức quỳ xuống, kiểm tra mạch.
Amuro Toru
Chưa chết. Vết thương sâu nhưng không chí mạng.
Enomoto Azusa
Tôi gọi cấp cứu! // Hốt hoảng //
Mike lặng lẽ quan sát hiện trường. Anh đứng im, mắt quét qua sàn gạch, kệ bếp, tủ lạnh và vết máu loang. Dường như một phần trong anh đã quen với mùi máu – và cả cảm giác có điều gì đó... sai sai.
William Afton
// Khoanh tay // Chỉ là tai nạn dao cắt thôi à?
Amuro cau mày, mắt ánh lên sự sắc sảo.
Amuro Toru
Có vẻ vậy. Nhưng vết cắt ở đùi thế này… rất khó là tai nạn.
Mike lên tiếng, giọng trầm, rõ ràng.
Micheal Afton/Mike
Dao rơi không chém ngang được. Nó sẽ cắm xuống… hoặc đâm chéo. Không phải rạch dài như thế.
Amuro nhìn Mike, có chút ngạc nhiên.
Amuro Toru
Cậu... từng học điều tra?
Mike tránh ánh mắt, chỉ đáp nhẹ.
Micheal Afton/Mike
Từng chứng kiến quá nhiều... tai nạn kiểu này.
Cảnh sát đến sau 15 phút.
Bên ngoài quán Poirot bị chặn nhẹ để phục vụ điều tra. Nhân chứng là nhân viên còn lại, Ran, Soonko (đã được gọi về), Mike, William và Amuro.
???
Tên, quốc tịch, lý do có mặt?
Mike không hiểu tiếng Nhật, chỉ nhìn Amuro.
Amuro dịch giúp. Mike đáp ngắn gọn.
Micheal Afton/Mike
Michael Afton. Mỹ. Vào quán vì được mời ăn.
William Afton
Và ta đói. Rất đói.
Micheal Afton/Mike
// Liếc nhìn // ...Lúc này ông vẫn đùa được à?
William Afton
Tao đâu có đùa.
Vài tiếng sau, vụ án đã được Amouro giải quyết. Nhưng anh vẫn đứng trước cửa Poirot, mắt trầm ngâm.
Mike bước ra, ánh mắt chạm vào Amuro.
Micheal Afton/Mike
Anh cũng nghi ngờ điều gì đó đúng không?
Amuro cười, nhưng nụ cười lần này không hề dễ chịu.
Amuro Toru
Phải. Và tôi nghĩ… hai người cũng không phải những ‘người bình thường’
William Afton
// Cười khẽ // Cậu đúng. Nhưng nếu muốn sống lâu, đừng cố hiểu chúng tôi.
Amuro không đáp. Anh chỉ đứng đó, lặng lẽ nhìn theo hai bóng người rời đi trong chiều tà.
Comments