Tiếng chuông gió bằng gỗ tre khẽ lay động theo làn gió lạnh lùa qua cửa sổ. Mùi nhang trầm lặng lẽ len vào từng thớ không khí, ám một mùi linh thiêng lên những vết nứt mờ nơi trần nhà.
An Khải Minh – học sinh chuyển trường vừa đến từ Đà Lạt – ngồi xếp bằng giữa căn phòng, trước mặt là một lá bùa màu vàng đã được điểm chú bằng mực chu sa.
Một tiếng "cạch" như tiếng cửa bị mở, rồi đóng sập lại. Một tiếng cười... ai đó... nhỏ và gằn như gỉ sét.
An Khải Minh
//Không mảy may lay động//
An Khải Minh
*Tụ lại trong tối, lẩn trốn trong hận thù... không phải ngẫu nhiên mà ta được xếp ở đây*.//mắt cụp xuống//
An Khải Minh
//Một tay cậu nắm chuỗi hạt gỗ đỏ quanh cổ tay, tay còn lại giơ cao lá bùa//
An Khải Minh
● Nam mô A bệ ra hồng, trục uế phục ma, minh quang chiếu đỉnh.
(Nghĩa: Kính lễ pháp lực gia hộ, xua đuổi tà khí, soi sáng tâm trí kẻ cầu nguyện.)
Ánh sáng lóe lên từ giữa bùa, hắt bóng Khải Minh lên tường như kéo dài thành hai hình nhân.
..
Sáng hôm sau
Lớp 11A1 – Trường THPT Mộc Phong.
Lâm Duy – cậu bạn cùng bàn – huých nhẹ vai Khải Minh
Lâm Duy
Ê ê, nghe nói mày ở phòng 304 hả?
An Khải Minh
//Chỉ gật đầu, ánh mắt vẫn dán vào trang sách//
Lâm Duy
//Nhìn quanh, hạ giọng//
Lâm Duy
Mày có nghe gì kỳ lạ chưa?... Nhiều đứa bảo phòng đó từng có người... chết. Tự thiêu á. Nhưng nhà trường ém nhẹm rồi...
An Khải Minh
Tao biết //giọng không cao hơn tiếng quạt máy quay đều đều//
Lâm Duy
//Hơi hoảng// Biết... gì cơ?
An Khải Minh
Linh hồn nó chưa siêu thoát. Vẫn còn quanh đó. Nhưng nó chưa đủ oán khí để hại người. //ngước lên, nụ cười nhạt như gió lạnh đầu đông//
An Khải Minh
Trừ khi... có ai đó gợi lại ký ức.
Buổi chiều
An Khải Minh
//Bước vào phòng 304, nhẹ nhàng đóng cửa//
Trên sàn là hình vẽ luân hồi pháp trận bằng muối trắng, chính giữa là một chiếc gương cũ nát, viền đồng đã gỉ sét.
An Khải Minh
●Bát nhã khai quang, tà khí hiện hình.
(Nghĩa: Trí tuệ mở lối, khiến tà ma hiện nguyên hình.)
Từ chiếc gương bỗng có làn khói mờ mờ bốc lên. Một bàn tay trắng nhợt vươn ra – móng tay đen sậm, dài ngoằng. Gương như mặt nước sôi sục.
An Khải Minh
Mày chưa được phép sang kiếp khác.
An Khải Minh
//Tay kết ấn, ánh nhìn lạnh lẽo// Mày đang bị giam cầm... và tao sẽ biết lý do.
▪▪▪
Một tấm ảnh rơi ra từ sau gương – là ảnh tập thể lớp cũ của trường. Gương mặt một nữ sinh bị khoanh tròn bằng mực đỏ. Trên mép giấy có ghi dòng chữ mờ nhòe
Comments
Kẹo Bông
héhehehe đúng thể loại tui thích
2025-05-23
4