[ Hằng Minh ] Ký Tên Tôi Trên Cơ Thể Em
Chapter 1
Buổi sáng đầu thu, trời vừa se lạnh, Trần Tuấn Minh xuất hiện trước cổng trường trung học phổ thông số 1 Bắc Thành trong bộ đồng phục mới cứng. Cặp sách đeo lệch vai, tay ôm một túi snack khoai tây cắn dở, miệng còn nhóp nhép nhai, ánh mắt lanh lảnh nhìn quanh.
Trần Tuấn Minh
Trường gì mà rộng như mê cung vậy trời…
Cậu lẩm bẩm, mắt dán chặt vào bản đồ trường trong điện thoại, chân vẫn bước tới phía trước.
Một cú va chạm không báo trước khiến cậu loạng choạng ngã nhào ra sau, túi snack văng lên không rồi rơi xuống, tung tóe khắp mặt đất. Tệ hơn nữa – bàn tay phải theo phản xạ của cậu… đặt nhầm chỗ.
Tuấn Minh đông cứng vài giây trước khi nhận thức được mình vừa đè tay lên bụng dưới của người ta, ngay sát mép thắt lưng đồng phục.
Trần Tuấn Minh
Ơ— em… em xin lỗi!!
Cậu vội rút tay về như bị điện giật, mặt đỏ bừng như cà chua, quỳ gối giữa hành lang lát gạch.
Đối diện cậu là một người con trai cao lớn, áo sơ mi trắng phẳng phiu, nút áo cài kín cổ, cà vạt xanh đậm gọn gàng. Khuôn mặt lạnh lùng như tạc đá, đôi mắt đen sâu thẳm đang nhìn xuống cậu – không có tức giận, chỉ là một sự im lặng khiến người khác khó thở.
Giọng nói ấy vang lên, trầm thấp và khô khốc.
Tuấn Minh lập tức đứng bật dậy như lính mới. Người kia cúi xuống, nhặt túi snack rách toạc, đưa lại cho cậu. Tay trắng muốt, ngón dài, móng sạch sẽ. Cậu nhận lấy, tay run run.
Trần Tuấn Minh
Anh… anh học lớp nào ạ?
Cậu cố lấy lại bình tĩnh, hỏi.
Vẫn giọng nói đó, dứt khoát.
Trần Tuấn Minh
Em học 10A2… Em tên là Tuấn Minh… Em mới chuyển trường…
Cậu nặn ra nụ cười méo xệch.
Đối phương không nói thêm lời nào, chỉ quay người bỏ đi. Bóng lưng thẳng tắp, dáng đi ung dung, như chẳng có gì vừa xảy ra. Nhưng Tuấn Minh thì đứng ngây ra như bị sét đánh, tim vẫn còn đập thình thịch vì cú đụng chạm quá gần gũi.
Sau giờ học hôm đó, Tuấn Minh nghe một đám học sinh thì thầm trong thư viện:
Đa Nhân Vật_Nữ
Thằng nhóc lớp 10 đó va phải ai vậy?
Đa Nhân Vật_Nam
Hình như… Trần Dịch Hằng đấy. Lớp 12A1.
Đa Nhân Vật_Nữ
Chết rồi… đụng vào cậu ta xong có người từng biến mất luôn đó.
Đa Nhân Vật_Nữ
Nghe nói là con trai trùm xã hội đen thành phố. Mặt thì đẹp nhưng là quỷ đội lốt người.
Tuấn Minh nuốt nước bọt, tim run lẩy bẩy.
Mà sao lúc nãy… cậu lại thấy người ta có chút dịu dàng ta?
Hôm sau, hôm sau nữa… và cả tuần sau nữa, Trần Tuấn Minh bắt đầu như cái đuôi nhỏ, cứ thấy bóng lưng sơ mi trắng là len lén đi theo. Có lần bị phát hiện, cậu giơ túi snack ra làm cớ:
Trần Tuấn Minh
Anh có ăn snack mực cay không ạ?
Trần Dịch Hằng liếc cậu một cái. Lạnh lùng. Như thể ánh mắt đó đủ để đóng băng bất kỳ người nào.
Nhưng cậu không biết, trên tầng ba khu E, từ phía ban công lớp 12A1, Trần Dịch Hằng cũng đã ba lần xoay mặt nhìn theo cậu nhóc thấp hơn mình một cái đầu kia – đang lén ăn vặt, vừa đi vừa hát nhỏ, tóc rối bù vì gió.
Một con thỏ nhỏ đã tự chui vào lãnh địa của sói.
Và sói, từ bao giờ… đã bắt đầu để mắt.
Comments
ZYR_张怡然
Nhỏ Minh có tâm hồn ăn uống ghê
2025-06-09
16
con CU3m 😎 (。・ω・。)
này dùng để móc đk nè hàng xịn
2025-06-12
8
Thanh Trúc
Quen ta đoạn trong mối quan hệ nguy hiểm hả
2025-06-05
13