[AOV] [Murad X Tulen] Thích Thì Đấm, Đấm Rồi Thích
Chương 1: Học bá chuyển trường!?
Tiếng chuông báo hiệu năm học mới vang lên rộn ràng giữa sân trường AOV. Dưới cái nắng đầu thu nhè nhẹ, sân trường đông nghịt học sinh mới lẫn cũ. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng cười nói hòa lẫn trong sắc màu áo đồng phục. Thế nhưng, ở một góc khuất gần phòng giám thị, một người đứng lặng thinh giữa đám đông hỗn loạn – Tulen
Cậu mặc đồng phục chỉn chu, sơ mi trắng được là phẳng phiu, cà vạt đeo đúng quy định. Chiếc cặp màu xám đeo lệch vai, dáng đi thẳng tắp, nhưng lại như đang mang theo áp lực vô hình. Đôi mắt cậu lặng như nước hồ, vừa tỉnh táo, vừa xa cách. Ai nhìn vào cũng thấy rõ: cậu là học sinh mới.
Tulen vừa chuyển từ trường [ ] về đây, theo ý của ba mẹ. “Môi trường không tốt sẽ khiến con mất cân bằng về việc học. Thế nên học ở trường có danh tiếng con sẽ dễ dàng nổi bật hơn và càng giỏi hơn.” – câu nói của ba cậu vẫn vang vọng trong đầu, chẳng khác gì một mệnh lệnh chán ngắt được ngụy trang bằng sự quan tâm.
Vừa bước chân vào lớp 11A2, Tulen lập tức nhận ra ánh mắt soi mói từ vài học sinh nam. Nhưng Tulen mặc kệ. Cậu đã quen với chuyện bị chú ý. Ngoại hình nổi bật và thành tích học tập luôn khiến cậu trở thành "cái gai" trong mắt kẻ khác – dù chưa làm gì sai.
NVP
Thầy giáo: Tulen. Học sinh chuyển trường. Thành tích giỏi toàn diện. Được đặc cách vào lớp chọn.
Giọng giáo viên chủ nhiệm vang lên, giới thiệu cậu với cả lớp.
Một tràng xì xào nổi lên. Có tiếng chép miệng. Có người lẩm bẩm:
NVP
Lại thêm đứa mọt sách dở người.
Tulen vẫn giữ vẻ mặt bình thản, cúi đầu chào, rồi im lặng ngồi xuống chỗ trống cuối lớp. Nhưng cậu không biết… cái ghế ấy vốn dĩ không phải dành cho ai. Nó thuộc về người ngồi cuối – người mà cả lớp gọi bằng một cái tên không ai dám đùa: Murad.
Tiếng chuông hết tiết đầu vừa vang lên, Murad đẩy cửa lớp bước vào – trễ hơn 15 phút như mọi khi. Ánh mắt cậu lướt qua lớp học, ngừng lại ngay khi thấy... chỗ của mình đã có người ngồi.
Không có biểu cảm, không hốt hoảng, không xin lỗi.
Murad nhíu mày, đi thẳng đến. Hắn kéo ghế bên cạnh, ngồi xuống, không nói một lời. Nhưng khí áp quanh hắn lập tức thay đổi – nặng nề, sắc lẹm.
Một lát sau, Murad đập nhẹ bút lên bàn, nhìn Tulen từ bên cạnh, hỏi nhỏ:
Tulen quay sang, giọng bình thản:
Tulen
Tulen. Học sinh mới.
Murad
Mày ngồi nhầm chỗ rồi.
Tulen
Tôi tưởng là chỗ trống.
Tulen đáp gọn, không thèm lùi ghế.
Một thoáng im lặng. Những đứa ngồi gần nín thở. Không ai dám xen vào, vì… ai đụng tới Murad cũng biết hậu quả là gì.
Murad nhìn Tulen thêm vài giây rồi bật cười, không giấu được vẻ ngạc nhiên lẫn thích thú.
Tulen không đáp, chỉ cúi xuống lấy sách ra đọc.
Tiết toán sau đó là một thảm họa.
Giáo viên đưa ra một bài nâng cao khó nhằn. Không ai giải được – ngoại trừ Tulen. Khi cậu giơ tay lên bảng, giảng lại cách giải, cả lớp im phăng phắc. Đến giáo viên cũng gật gù khen ngợi.
Nhưng điều đáng nói là: trước đó… Murad đã bị kêu lên bảng và giải sai.
Cả lớp ngồi im thít. Mọi ánh mắt dồn về phía Murad – người đang tựa đầu ra sau ghế, gương mặt tối sầm.
Còn Tulen thì vẫn điềm nhiên viết, giọng rõ ràng, mạch lạc:
Tulen
Ở bước này bạn trước đó đã nhầm dấu âm, nên kết quả sai hoàn toàn.
Không nêu tên. Không nhìn Murad. Nhưng tất cả đều hiểu. Và với Murad, thế là đủ.
Ra chơi. Murad đứng đợi ở cửa lớp. Khi Tulen vừa bước ra, cậu vươn tay kéo cổ áo cậu lại.
Murad
Này, học bá. Mày muốn nổi tiếng đến thế hả?
Tulen gạt tay Murad ra, mắt vẫn điềm nhiên:
Tulen
Tôi chỉ sửa sai. Không liên quan gì đến nổi tiếng.
Murad
Mày nghĩ tao để yên chuyện này à?
Tulen
Cậu làm gì tôi? Đánh tôi?
Murad thoáng sững. Câu nói nhẹ tênh, không khiêu khích, không hằn học – nhưng lại đẩy cậu vào thế bí. Đánh? Đánh một đứa không chống trả? Đánh một học sinh giỏi vừa lên bảng? Mọi người xung quanh đang nhìn.
Murad nắm chặt tay, sau đó bật cười, thả ra:
Murad
Ừ. Tao chưa từng gặp đứa nào... đáng ghét mà tao lại thấy thú vị như mày.
Tulen khẽ nghiêng đầu. Không đáp. Nhưng ánh mắt cậu – lần đầu tiên – thoáng lay động.
Murad leo lên sân thượng, móc ra bao thuốc đã nhăn nheo, lấy một điếu rồi... bỏ xuống.
Gió thổi qua, tóc hắn rối tung.
Murad
"Tulen, hử… Mày được lắm.”
Ru
Bộ zepnak tôi tạm drop nha=)) tại lâu rồi nên quên mất cốt truyện rồi hihi
Comments
meow meow ^^
năm học mới đã tới trong lòng mình phơi phới ..=))
2025-06-30
1
明_ Hạ Minh
cận cảnh mu lỏ bật nóc lần đầu🐧
2025-06-26
1
bú hết cặc bot dựng lên nhún
đúng á
2025-05-26
3