Chương 4: Anh không có quyền biết

__________
Hoàng Hùng tỉnh dậy lúc gần trưa
Cơn sốt đã dịu, người vẫn mỏi rã, nhưng đầu thì nhẹ bẫng - như thể vừa tỉnh dậy khỏi một giấc mơ không muốn nhớ
Hải Đăng ngồi ở bàn, quay lưng lại với giường
Trên tay anh là vỉ thuốc rỗng, giấy khám từ phòng khám gần nhà và một cuốn sổ nhỏ rơi ra từ túi áo em
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh đang làm gì vậy?
Em bật dậy ngay
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Anh chỉ-
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Em làm rơi sổ, anh lỡ thấy
Anh giật mình quay lại
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh không nên xem
Giọng em lạnh hẳn
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Anh biết
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Nhưng em tưởng hôm qua có thể chết trong mưa mà anh sẽ không lo à?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Lo không đồng nghĩa với việc anh có quyền biết hết
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hoàng Hùng, em nghĩ anh đang cố kiểm soát em à?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Anh chỉ-
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đúng!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh không phải ai cả
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Chúng ta thậm chí còn chẳng quen thân
Hải Đăng siết chặt tay
Những lời ấy cắt sâu hơn anh nghĩ
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Vậy em muốn gì?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Mỗi lần ngã bệnh cứ ngồi ngoài mưa để sốt rồi ngất?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cứ giấu thuốc, giấu bệnh, giấu luôn cả chính mình?
Hoàng Hùng đứng dậy, mắt tối đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Đừng làm như anh hiểu em
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh chỉ mới biết em vài tuần, đừng bắt đầu nghĩ anh đủ tư cách nói chuyện với em kiểu đó
Không khí đặc quánh lại
Tiếng đồng hồ tích tắc trôi như nhấn nhá thêm từng giây im lặng
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Anh không định kiểm soát
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Nhưng anh không thể vờ như chưa thấy gì
Anh bước lùi lại một chút
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Vậy đừng nhìn
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh ở đây vì muốn cho thuê phòng, đúng chứ?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Nên cứ xem em là người thuê là được
Em nói với sự bình tĩnh đến đáng sợ
Cánh cửa khép lại sau lưng em
Không phải tiếng đóng mạnh
Mà là loại khép khẽ khiến người ta…đau hơn cả một cú đập
______
Tối hôm đó, không có tiếng guitar vang lên
Và lần đầu tiên, Hải Đăng đặt hai ly cà phê xuống bàn - nhưng chỉ uống một
_End chương 4_
Chapter
1 Chương 1: Mưa đầu tháng và người lạ
2 Chương 2: Những điều em không nói
3 Chương 3: Cơn mưa thứ ba
4 Chương 4: Anh không có quyền biết
5 Chương 5: Những ngày không có tiếng đàn
6 Chương 6: Bánh chuối và những điều chưa nói
7 Chương 7: Đập trứng và điều chưa từng quen
8 Chương 8: Gió biển và khoảng cách đủ gần
9 Chương 9: Cà phê sáng và tiếng đàn muộn
10 Chương 10: Chợ sáng cùng chiếc túi vải cũ
11 Chương 11: Cây bạc hà
12 Chương 12: Một cơn mưa trái mùa
13 Chương 13: Cà ri và chiếc áo khoác giặt lẫn
14 Chương 14: Tin nhắn lúc 3 giờ sáng
15 Chương 15: Không ai mở cửa
16 Chương 16: Không phải ai cũng được mời vào bếp
17 Chương 17: Buổi sáng không ai khác
18 Chương 18: Khoảng lặng giữa hai ngụm cà phê
19 Chương 19: Người cũ ghé lại
20 Chương 20: Ly trà lạnh
21 Chương 21: Không tên mà vẫn đau
22 Chương 22: Những điều không thể nói bằng lời
23 Chương 23: Một phòng, hai người, một khoảng lặng
24 Chương 24: Khoảnh khắc không tên
25 Chương 25: Nhiệt độ không khí
26 Chương 26: Bàn tay nhỏ dưới chăn
27 Chương 27: Người ta chỉ ngủ như vậy với người mình tin
28 Chương 28: Mưa không hẹn
29 Chương 29: Mùi thuốc và vết sẹo cũ
30 Chương 30: Thiên mệnh
31 Chương 31: Những ngày cuối cùng trước cơn bão
32 Chương 32: Những nghi ngờ khẽ vang
33 Chương 33: Cãi nhau ầm ĩ vì cái cửa sổ
34 Chương 34: Không còn gì để nói
35 Chương 35: Giữa hai người, một khoảng không
36 Chương 36: Tay không thể nắm, lòng không thể buông
37 Chương 37: Gần để đau
38 Chương 38: Có những cánh cửa không dành cho anh
39 Chương 39: Không còn em
40 Chương 40: Mùa mưa trở lại
41 Chương 41: Mọi thứ vẫn còn, chỉ thiếu em
42 Chương 42: Anh quên mở cửa, còn em quên quay lại
43 Chương 43: Anh vẫn ở đây… mà em thì không
44 Chương 44: Nếu em định biến mất, ít nhất cũng nên để anh biết
45 Chương 45: Lá thư bị giấu phía sau giá sách
46 Chương 46: Mỗi người một ngã, cùng một nỗi đau
47 Chương 47: Những bước đi không quay lại
48 Chương 48: Phòng bên cạnh không còn sáng đèn
49 Chương 49: Không hối hận
50 Chương 50: Dấu vết mong manh
51 Chương 51: Hộp thư cũ
52 Chương 52: Đập sai nhịp
53 Chương 53: Anh biết rồi
54 Chương 54: Em không được quyền ích kỉ
55 Chương 55: Giá lúc ấy ta không gặp
56 Chương 56: Trên chiếc ghế màu xám
57 Chương 57: Mã số bệnh nhân 1512
58 Chương 58: Một chiếc ly sứ mẻ
59 Chương 59: Thư tay và lá bạc hà
60 Chương 60: Lần cuối cùng quay lại
61 Chương 61: Có lẽ anh yêu em nhiều quá
62 Chương 62: Nơi mưa không chạm tới
63 Chương 63: Nếu nhắm mắt lại, có gọi là quên?
64 Chương 64: Gọi một lần cuối cùng
65 Chương 65: Hơi thở nhẹ như mưa
66 Chương 66: Đừng để mất anh
67 Chương 67: Ở bên anh, một lần nữa thôi
68 Chương 68: Giấc mơ anh từng không dám mơ
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1: Mưa đầu tháng và người lạ
2
Chương 2: Những điều em không nói
3
Chương 3: Cơn mưa thứ ba
4
Chương 4: Anh không có quyền biết
5
Chương 5: Những ngày không có tiếng đàn
6
Chương 6: Bánh chuối và những điều chưa nói
7
Chương 7: Đập trứng và điều chưa từng quen
8
Chương 8: Gió biển và khoảng cách đủ gần
9
Chương 9: Cà phê sáng và tiếng đàn muộn
10
Chương 10: Chợ sáng cùng chiếc túi vải cũ
11
Chương 11: Cây bạc hà
12
Chương 12: Một cơn mưa trái mùa
13
Chương 13: Cà ri và chiếc áo khoác giặt lẫn
14
Chương 14: Tin nhắn lúc 3 giờ sáng
15
Chương 15: Không ai mở cửa
16
Chương 16: Không phải ai cũng được mời vào bếp
17
Chương 17: Buổi sáng không ai khác
18
Chương 18: Khoảng lặng giữa hai ngụm cà phê
19
Chương 19: Người cũ ghé lại
20
Chương 20: Ly trà lạnh
21
Chương 21: Không tên mà vẫn đau
22
Chương 22: Những điều không thể nói bằng lời
23
Chương 23: Một phòng, hai người, một khoảng lặng
24
Chương 24: Khoảnh khắc không tên
25
Chương 25: Nhiệt độ không khí
26
Chương 26: Bàn tay nhỏ dưới chăn
27
Chương 27: Người ta chỉ ngủ như vậy với người mình tin
28
Chương 28: Mưa không hẹn
29
Chương 29: Mùi thuốc và vết sẹo cũ
30
Chương 30: Thiên mệnh
31
Chương 31: Những ngày cuối cùng trước cơn bão
32
Chương 32: Những nghi ngờ khẽ vang
33
Chương 33: Cãi nhau ầm ĩ vì cái cửa sổ
34
Chương 34: Không còn gì để nói
35
Chương 35: Giữa hai người, một khoảng không
36
Chương 36: Tay không thể nắm, lòng không thể buông
37
Chương 37: Gần để đau
38
Chương 38: Có những cánh cửa không dành cho anh
39
Chương 39: Không còn em
40
Chương 40: Mùa mưa trở lại
41
Chương 41: Mọi thứ vẫn còn, chỉ thiếu em
42
Chương 42: Anh quên mở cửa, còn em quên quay lại
43
Chương 43: Anh vẫn ở đây… mà em thì không
44
Chương 44: Nếu em định biến mất, ít nhất cũng nên để anh biết
45
Chương 45: Lá thư bị giấu phía sau giá sách
46
Chương 46: Mỗi người một ngã, cùng một nỗi đau
47
Chương 47: Những bước đi không quay lại
48
Chương 48: Phòng bên cạnh không còn sáng đèn
49
Chương 49: Không hối hận
50
Chương 50: Dấu vết mong manh
51
Chương 51: Hộp thư cũ
52
Chương 52: Đập sai nhịp
53
Chương 53: Anh biết rồi
54
Chương 54: Em không được quyền ích kỉ
55
Chương 55: Giá lúc ấy ta không gặp
56
Chương 56: Trên chiếc ghế màu xám
57
Chương 57: Mã số bệnh nhân 1512
58
Chương 58: Một chiếc ly sứ mẻ
59
Chương 59: Thư tay và lá bạc hà
60
Chương 60: Lần cuối cùng quay lại
61
Chương 61: Có lẽ anh yêu em nhiều quá
62
Chương 62: Nơi mưa không chạm tới
63
Chương 63: Nếu nhắm mắt lại, có gọi là quên?
64
Chương 64: Gọi một lần cuối cùng
65
Chương 65: Hơi thở nhẹ như mưa
66
Chương 66: Đừng để mất anh
67
Chương 67: Ở bên anh, một lần nữa thôi
68
Chương 68: Giấc mơ anh từng không dám mơ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play