[DooGem] Người Thuê Phòng Bên Cạnh
Chương 1: Mưa đầu tháng và người lạ
Thị trấn này luôn có mùi mưa cũ
Cái mùi hơi ẩm ướt, ngai ngái len vào từng khe gỗ mục của cái nơi mà Hải Đăng gọi là “nhà mình”
Cơn mưa tháng Ba rơi không báo trước, rả rích suốt cả ngày như tiếng kim đồng hồ lặng lẽ trôi qua những căn phòng trống
Hải Đăng ngồi bên hiên, tay cầm tách cà phê sữa ấm, mắt dõi theo màn mưa xám mờ phía trước
Anh cũng đã quen với sự yên tĩnh ở đây, mỗi tiếng mở cửa cũng vang lên như một lời xin lỗi
Tiếng kéo vali vang lên trên nền gạch ướt phủ rêu toát lên vẻ cổ kính
Người lạ đó đang đứng dưới mái hiên
Em gầy, áo khoác hơi rộng và mang theo một thứ gì đó trong ánh mắt - không hẳn là buồn, nhưng rõ ràng…chẳng còn mong chờ điều gì
Huỳnh Hoàng Hùng
Chào anh
Giọng em trầm, nhỏ nhưng đủ để nghe qua tiếng mưa
Huỳnh Hoàng Hùng
Em tên Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Em thuê phòng số 4
Hải Đăng gật đầu, đứng dậy đưa chìa khoá
Họ không bắt tay, không cười, chỉ trao nhau một sự im lặng - nơi mà người ta có thể hiểu hơn những điều đối phương nói.
Đỗ Hải Đăng
Em vào nghỉ trước đi, mưa chưa dứt đâu
Hoàng Hùng nhận chìa khoá, gật đầu thay lời cảm ơn rồi biến mất sau cánh cửa gỗ
Hải Đăng đứng lại một chút, nhìn theo
Căn phòng số 4 ngay sát phòng anh đã bỏ trống suốt nhiều tháng
Không ai ở lại đủ lâu, không ai từng làm anh chú ý
Nhưng Hoàng Hùng…có gì đó rất khác
Đêm hôm đó, anh không ngủ được
Qua bức tường mỏng, anh nghe tiếng guitar vang lên khe khẽ
Một giai điệu không lời, chậm và mềm như ai đó đang chống chọi với giấy mơ cũ
Và anh chợt nhận ra…mình đã đặt ly cà phê thứ hai lên bàn, như mọi ngày
Nhưng lần đầu tiên, anh biết người sẽ uống nó là ai
Brownieᡣ𐭩♬
Thấy cái vibe này ổn hog??
Brownieᡣ𐭩♬
Kiểu nó nhẹ nhẹ mà hơi buồn buồn
Comments
._.Bagel._.
Ê cuốn nha má
2025-06-20
1