Đệ tử của Hành Dương Cung thường mặc y phục có màu lam nhạt, riêng bảy đệ tử chân truyền của trưởng môn thì mặc y phục có màu vàng. Trước đây không có quy định này nhưng từ khi nhị sư huynh đến bái sư đã đưa ra luật này, với mong muốn tông môn luôn tràn ngập sức sống. Thật ra mặc y phục màu gì cũng không quan trọng lắm. Ban đầu họ chỉ cần mặc vào những ngày trọng đại nhưng về sau khi ngũ sư huynh đến, mọi người mỗi ngày đều phải mặc như vậy.
"Chúng ta đại diện cho Hành Dương Cung, cho nên mỗi huynh đệ đều phải ăn mặc gọn gàng, tươm tất."
"Ngũ sư huynh, như vậy có phải hơi...mệt không? Chúng ta mỗi ngày đều phải luyện kiếm, mặc đẹp như vậy cũng có ích gì đâu?"
Chương Hà khẽ lắc đầu
"Vậy là các huynh đệ không hiểu rồi. Mọi người nhìn Cẩm Linh cung đi, chẳng phải vừa đẹp vừa sang trọng sao?"
"Nhưng ngũ sư huynh à, đó là nữ tiên..."
"Các huynh không muốn được các nữ tiên chú ý à?"
Các đồng môn nhìn nhau, ngại ngùng gật đầu
"Đấy, phải chăm chút bề ngoài mới thu hút được ong bướm, hiểu chưa?"
Các đồng môn đều đồng ý với quan điểm này của ngũ sư huynh vì thế từ đó trở đi cả tông môn đều trau chuốt vẻ ngoài và hầu như đệ tử Hành Dương Cung không ai là không thanh tú cả.
"Thất sư đệ mặc y phục của Hành Dương Cung của chúng ta đúng là càng thêm thanh tú"
"Lục sư đệ càng ngày càng giống ngũ sư đệ rồi ha"
"Đệ làm sao giống cái tên háo sắc đó được! Nói ra thì, nếu huynh ấy nhìn thấy tiêu sư đệ, chắc chắn sẽ rất hài lòng!"
Kỳ Dương có chút lo sợ, "hài lòng" nghĩa là gì chứ? Không lẽ ngũ sư huynh là ma đầu háo sắc sao? Không lẽ huynh ấy sẽ hút sinh khí hay lột da người đẹp để làm mặt nạ? Không không, chắc chắn là không phải!
"Đệ xem, tiểu sư đệ của chúng ta bị doạ sợ rồi kìa. Đừng nghe lục đệ nói bậy. Ngũ đệ tuy rất thích cái đẹp nhưng cũng không đến mức như lục đệ nói đâu."
Nghe đại sư huynh nói xong, Kỳ Dương cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
"Được rồi, hôm nay hai vị sư huynh đây sẽ cùng đệ luyện kiếm. Đây đều là những phần cơ bản nên không cần sư phụ phải đích thân dạy. Còn về sau này....." Nhìn Kỳ Dương rồi thở dài "sau này sẽ rất vất vả"
Kỳ Dương không hiểu. Chẳng phải luyện kiếm lúc đầu sẽ là khó khăn nhất sao? Tại sao đại sư huynh lại nói như vậy? Lục sư huynh như đọc được tâm trí, liền giải thích cho Kỳ Dương
"Những kiếm pháp bây giờ các sư huynh dạy đệ đều khá đơn giản, với tư chất của đệ chắc chắn sẽ học được rất nhanh. Nhưng sau này khi học với sư phụ, kiếm pháp rất khó. Bọn huynh có một bộ kiếm pháp luyện mãi vẫn chưa xong đây. Nhưng sư phụ là thiên hạ đệ nhất kiếm, còn là đệ tử duy nhất của bán thần Lăng Thiên, để học được bộ kiếm pháp cao nhất, mạnh nhất....thật sự là một thử thách lớn."
Kỳ Dương khẽ chau mày, "Lăng Thiên" một cái tên thật quen thuộc. Y cảm thấy mình như đã từng nghe qua cái tên này nhưng dù thế nào cũng không thể nhớ ra. Theo lời lục sư huynh thì Lăng Thiên là bán thần, người này mạnh mẽ và cao quý đến đâu chứ? Làm sao Kỳ Dương có thể biết người này? Nhưng cái tên ấy...thật sự rất quen....
"Sư đệ không sao chứ?"
Tiếng gọi của đại sư huynh đã kéo Kỳ Dương trở lại với thực tại. Nhưng bản tính tò mò luôn thôi thúc Kỳ Dương phải tìm hiểu về nhân vật ấy
"Lục sư huynh, bán thần Lăng Thiên là ai vậy?"
Lục sư huynh khoanh tay, tựa vào cửa
"Ta cũng không rõ, chỉ từng nghe sư tổ nhắc đến vài lần. Nghe nói, năm đó ngoài Thần nữ Vân Dao được sinh ra từ đất trời thì vẫn còn một vị bán thần, là người phàm phi thăng."
Trì Uyên tiếp tục nói
"Hơn bốn vạn năm trước, khi tam giới gần như sụp đổ, bán thần Lăng Thiên đã hy sinh bản thân, dùng mạng để khôi phục tam giới. Sau khi bán thần Lăng Thiên chết, Thần nữ Vân Dao liền mất tích, đến nay cũng không có tin tức. Mọi người nói sư tôn của chúng ta là đệ tử của bán thần Lăng Thiên nhưng sự thật không phải như vậy. Là sư tổ của sư tổ của sư tổ của chúng ta mới đúng. Nhưng ta nghe nói sư tổ đầu tiên cũng chính là đệ tử chân truyền của bán thần Lăng Thiên đã mất tích mấy vạn năm rồi. Mọi người đều cho rằng ông ấy đã phi thăng thành tiên."
"Nói như vậy tức là các đời trưởng môn của Hành Dương Cung đều là đệ tử của bán thần?"
"Đúng! Chính là như vậy! Để bảo vệ tam giới, đệ tử đầu tiên của bán thần đã thành lập Hành Dương Cung và duy trì đến tận ngày hôm nay. Tiểu sư đệ, đệ thông minh thật đó, hiểu vấn đề nhanh như vậy."
Kỳ Dương khẽ cười
"Rất dễ đoán mà."
"Cũng phải!"
"Đừng tán dốc nữa, chúng ta ra sau núi luyện tập đi!"
_________
Kỳ Dương quả thật tư chất rất cao, rất nhanh đã thuần thục kiếm pháp mà các sư huynh dạy.
"Các sư huynh, các huynh nói đang luyện tập một bộ kiếm pháp gì đó đúng không?"
"Ừm! Chiêu đó gọi là...Phong Kiếm - Thiên lôi hủy diệt "
Vừa nghe tên chiêu kiếm, mắt Kỳ Dương đã sáng lên. Quả nhiên là đệ tử của bán thần, thật không tầm thường mà!
"Tiểu sư đệ biết chiêu kiếm này lợi hại như thế nào không? Để ta nói cho đệ nghe. Đường kiếm sắc bén như gió cuốn, mạnh mẽ như một cơn lốc vậy. Lần đầu được nhìn thấy bọn ta đều trố cả mắt."
"Đúng vậy! Lục đệ căn cơ tốt như vậy còn không luyện được chiêu kiếm đó." Thương Duệ thở dài
Kỳ Dương phấn khởi
"Sư huynh, đệ muốn học!"
Thương Duệ và Trì Uyên bốn mắt nhìn nhau. Với tư chất của Kỳ Dương, có thể sẽ luyện được thật
"Được! Ta sẽ đi mời sư phụ đến dạy cho đệ!"
Kỳ Dương không giấu được sự phấn khởi. Nếu luyện được chiêu kiếm này, dù mới tu tiên không lâu nhưng y có thể trảm yêu trừ ma rồi!
Updated 45 Episodes
Comments