〘ĐN Anh Trai Say Hi / Atsh〙Nàng Thơ Riêng Anh
『Chap 2』
Ánh nắng sớm xuyên qua khe cửa sổ, trải một lớp ánh sáng vàng nhẹ nhàng lên khắp căn phòng ngủ. Những tia nắng ấm áp như những bàn tay dịu dàng vươn tới từng góc phòng, hắt lên những bức tường mềm mại màu trắng kem, làm cho không gian thêm phần ấm cúng và yên bình. Làn ánh sáng ấy vẽ nên những vệt sáng dài trên sàn nhà, tạo thành những đường nét như một bức tranh huyền bí mà chỉ có thể nhìn thấy vào buổi sớm mai.
Trên nền gỗ bóng loáng, những tờ giấy vẽ thiết kế trang phục vương vãi khắp nơi, như thể chúng vừa bị vội vàng vứt bỏ trong lúc ý tưởng ùa đến quá mạnh mẽ, khiến người con gái không kịp thu xếp.
Những tờ giấy trắng, lấm tấm vết mực và nét phác thảo, trải dài từ gần cửa sổ cho đến chiếc giường nơi cô gái đang ngủ say. Hình ảnh của những bộ trang phục, đầy màu sắc và chi tiết, như thể vẫn đang chờ đợi bàn tay tài hoa của cô để hoàn thiện chúng. Mỗi nét vẽ trên giấy đều toát lên sự sáng tạo, đầy sức sống và đôi khi là những đường cong tinh tế mà cô đã bỏ công sức suốt đêm để tạo ra.
Cô gái nằm gọn trong chăn bông, tóc xõa dài trên gối, ánh nắng chiếu lên làn da mịn màng, làm cho cô như một bức tượng sống động trong không gian tĩnh lặng. Khuôn mặt cô thoải mái trong giấc ngủ sâu, đôi mắt khép lại, không hề biết rằng những tác phẩm của mình đang bị bỏ lại lộn xộn trên sàn. Chiếc áo ngủ nhẹ nhàng, đơn giản nhưng lại càng tôn lên vẻ đẹp thanh thoát, dịu dàng của cô. Nhịp thở của cô đều đặn, mỗi lần hít vào như thể cô đang mơ mộng về một thế giới khác, nơi những ý tưởng thiết kế không bao giờ ngừng.
Tiếng mở cửa vang lên khe khẽ, làm không gian yên bình của căn phòng bỗng chốc bị phá vỡ. Cánh cửa nhẹ nhàng lướt qua như một cái chạm tay, và Đặng Thành An bước vào, khuôn mặtang theo vẻ trầm tư . Ánh sáng từ cửa sổ chiếu lên, hắt bóng anh lên sàn gỗ, tạo thành những hình ảnh lạ lùng, nhưng không hề làm anh bối rối.
Ánh mắt của Thành An lướt qua căn phòng, và ngay lập tức, anh bị cuốn hút bởi cảnh tượng hỗn độn trước mắt: những tờ giấy vẽ thiết kế trang phục vương vãi khắp nơi, nhếch nhác và không hề được sắp xếp.
Đặng Thành An『Negav』 ○01○
chị ấy lại vậy rồi //thở dài//
Thành An đã quá quen với việc tìm thấy chị gái mình—Đặng Tường Vy—trong tình trạng như thế này. Cô luôn dốc hết mình cho công việc, cho từng đường nét thiết kế, nhưng dường như lại không bao giờ chú ý đến bản thân. Mỗi sáng, anh lại thấy mình bước vào căn phòng này, tìm cách dọn dẹp những tờ giấy và đồ đạc vương vãi, chỉ để thấy rằng mọi thứ lại đâu vào đấy sau một đêm thức trắng.
Thành An trong mắt mọi người thường mang vẻ ngoài của một cậu trai vui vẻ, hay nói, đôi khi còn nhõng nhẽo và có phần trẻ con. Anh thích pha trò, tạo ra những câu chuyện hài hước để làm mọi người cười, khiến bầu không khí xung quanh mình luôn tràn ngập niềm vui. Bạn bè anh thường đùa rằng nếu không có Thành An trong nhóm, mọi người sẽ chẳng bao giờ biết đến tiếng cười là gì. Anh có khả năng khiến mọi chuyện trở nên nhẹ nhàng và dễ chịu, với một nụ cười tươi rói luôn thường trực trên môi.
Tuy nhiên, phía sau cái vẻ ngoài đó là một Thành An khác—một cậu trai chu đáo và luôn lo lắng cho chị gái mình, Đặng Tường Vy. Dù vẫn giữ được sự nhí nhảnh, đôi khi anh cũng biết khi nào cần phải nghiêm túc, khi nào phải để lại đằng sau những trò đùa để chăm lo cho cô chị của mình.
Đặng Tường Vy『Ren』 ○93○
ưm~ là bé à Chíp//dụi mắt//
Đặng Thành An『Negav』 ○01○
vâng ạ, chị dậy rồi ăn sáng đi //nhặt giấy tờ vương vãi dưới đất//
Đặng Tường Vy『Ren』 ○93○
bé à để đó tý chị dọn//ngồi dậy//
Đặng Thành An『Negav』 ○01○
đi dép vào//bất lực//
Đặng Tường Vy『Ren』 ○93○
bé à, nay bé tham gia chương trình mà //đi vào nhà vệ sinh//
Đặng Thành An『Negav』 ○01○
vâng ạ
Comments
muizktongtai
viết tiếp đi t/g ơi,em còn đọc nữa
2025-06-09
1