𝟎𝟑; Bão Về Trên Môi Cát.

NovelToon
« Nếu đã nhặt được vỏ ốc mình thích rồi. thì không cần thăm lại bờ biển đó nữa. »
-
Cuối tháng Chín, thị trấn nhỏ dọc biển bắt đầu xuất hiện những đợt gió lạnh đầu mùa. Trời không còn xanh rực rỡ, mà xám xịt, thấp thoáng mùi mưa và muối. Sóng lớn hơn, mạnh mẽ hơn, như một con thú đang gầm gừ trước cơn giận dữ.
Văn Hiếu ngồi trong quán, mắt không rời cửa sổ. Quán nước vắng hoe. Mấy người dân chài bảo có bão lớn đang tới, tàu bè đều neo lại trong bến, không ai dám ra khơi. Nhưng Hiếu không sợ. Ngày nào cậu cũng chuẩn bị một ly cà phê đá, đặt lên bàn bên cửa sổ, chiếc ghế đối diện vẫn trống.
Cậu chờ. Như thể niềm tin của mình là thứ có thể giữ biển không dậy sóng.
Đêm hôm đó, bão đến thật. Không kèn không trống. Gió giật phăng mái nhà bên cạnh, sóng tràn vào tận đường cái. Hiếu bật dậy lúc nửa đêm khi nghe tiếng va đập vào cửa kính.
Cậu lao ra ngoài, mặc kệ trời đang trút nước, mặc kệ gió thổi táp vào mặt. Thứ duy nhất trong đầu cậu là mỏm đá hình vòm. Nơi cuối cùng Hải từng ngồi. Nơi duy nhất có thể đưa ra câu trả lời.
Chạy giữa cơn bão, cậu ngã mấy lần. Cát và nước mưa hòa vào nhau, dính đầy trên quần áo. Nhưng Hiếu vẫn đi, như thể mỗi bước chân là một nhịp đập. Một khẳng định rằng trái tim mình còn sống. Còn yêu. Còn nhớ.
Tới mỏm đá, cậu đứng lặng người. Dưới ánh chớp, giữa bão tố, có một bóng người.
Hải.
Không thể nhầm được. Chiếc khăn sẫm màu bay lật phật trên vai. Gương mặt ấy quay lại, cười như một buổi chiều cũ. Nhưng gió quá mạnh, Hiếu không nghe thấy gì cả.
Không thể nhầm được. Chiếc khăn sẫm màu bay lật phật trên vai. Gương mặt ấy quay lại, cười như một buổi chiều cũ. Nhưng gió quá mạnh, Hiếu không nghe thấy gì cả.
văn hiếu.
văn hiếu.
HẢI! CẬU ĐI ĐÂU MÃI VẬY? VỀ ĐI! TÔI Ở ĐÂY! VỀ ĐI!
Nhưng khi Hiếu gần chạm vào cậu ấy — thì Hải lại tan ra như sóng. Một ảo ảnh? Một giấc mơ? Hay là lời từ biệt thật sự?
Cậu gục xuống, quỵ gối giữa mặt đá lạnh buốt. Gió gào như xé. Cậu cắn răng, để nước mắt hòa trong nước mưa:
văn hiếu.
văn hiếu.
Tôi yêu cậu. Tôi chưa từng nói điều đó, nhưng tôi yêu cậu... Làm ơn đừng biến mất như vậy nữa. Hải à.
Khi bão tan, người dân tìm thấy Hiếu nằm bất tỉnh trên mỏm đá, tay vẫn nắm chặt chiếc khăn choàng cũ. Cậu sốt li bì mấy ngày liền, mê man gọi tên một người mà chẳng ai dám hỏi.
Lúc tỉnh dậy, Hiếu chỉ mỉm cười, nhẹ như sóng cuối chiều:
văn hiếu.
văn hiếu.
Cậu ấy về rồi. Ít nhất… trong mơ.
Từ hôm đó, Hiếu bắt đầu viết nhật ký. Mỗi ngày một đoạn, toàn những chuyện đã từng xảy ra với Hải, từ lần đầu gặp nhau ở quán nước cho đến đêm bão. Cậu đặt tên cho cuốn sổ là Bão Qua Trên Môi Cát.
Có người hỏi, sao không viết tiếp giấc mơ? Không kể phần Hải biến mất? Hiếu chỉ lắc đầu:
văn hiếu.
văn hiếu.
Vì với tôi, Hải vẫn đang ở đâu đó. Có thể trong sóng, có thể ở dưới đáy vịnh. Nhưng chưa bao giờ rời xa. Và tôi không muốn viết đoạn kết khi cậu ấy vẫn còn sống trong lòng mình.
- - -
Cơn bão ấy đã cướp đi nhiều thứ của thị trấn: thuyền bè, mái nhà, cả vài mạng người. Nhưng với Hiếu, nó đem trả về một điều quý giá — ký ức.
Những điều chưa từng nói, những cái nắm tay còn dang dở, và tình yêu chưa kịp cất lời… tất cả được gió giữ lại. Trong cát, trong mưa, và trong trái tim một người không buông bỏ.
Những điều chưa từng nói, những cái nắm tay còn dang dở, và tình yêu chưa kịp cất lời… tất cả được gió giữ lại. Trong cát, trong mưa, và trong trái tim một người không buông bỏ.
___
𝐓𝐨 𝐛𝐞 𝐜𝐨𝐧𝐭𝐢𝐧𝐮𝐞𝐝.
3.06.2025
𝐚𝐮𝐭𝐡𝐨𝐫 : 𝐧𝐠𝐨𝐜 𝐡𝐚𝐧
Hot

Comments

Đăng Răng To 🤓⚡️

Đăng Răng To 🤓⚡️

cậu này viết đúng gu toi luôn, cứ thơ mộng hay vãii 😭☺️

2025-06-23

1

𝐙𝐮𝐫𝐢𝐢

𝐙𝐮𝐫𝐢𝐢

em hết vote òi chị ún cà phê đỡ nhenn

2025-06-04

1

Sgp zeref

Sgp zeref

đi ear😭

2025-06-30

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play