Chương 3: Mùa hạ ở thiên đường?

“Có ai không!? Có người chết ở đây rồi! Có người chết rồi!”

Một dì bán cá đi dọn hàng lúc sớm bất ngờ phát hiện một cô gái nhỏ nằm bất động trong bụi cỏ bên đường. Toàn thân bị tuyết phủ trắng xóa, làn da tím tái, chạm vào đã lạnh ngắt.

Mấy gia đình quanh đó nghe thấy tiếng la thất thanh thì chạy ra xem thử. Ai nấy đều lắc đầu chậc lưỡi: “Nghe nói lão Trần bán A Nhược cho Lý gia, có lẽ là con bé đã bỏ trốn...”

Dư Nhược khi ấy mặc chiếc áo dài tay cũ kĩ, mỏng tang, đã bị tuyết thấm ướt dính chặt vào người. Có một người đàn ông không nỡ nhìn cảnh đứa trẻ chết cũng không có nổi bộ đồ tử tế nên lấy miếng bố cũ đắp lên cho cô.

Linh hồn của Dư Nhược trôi nổi giữa không trung. Cô lặng lẽ nhìn chính mình, rồi nhớ lại cảnh tượng đau đớn ngày hôm qua mà chạnh lòng.

Tuyết lạnh cắt da cắt thịt nhưng chưa bao giờ cô ghét tuyết vì nó rơi vào mùa cô hạ sinh, cũng là mùa mà mẹ cô thích nhất. Nhưng chính nó làm cô tê cóng cả bàn chân, chính nó nuốt chửng cô.

Cơ thể lạnh dần rồi tê cóng, thân thể Dư Nhược gầy yếu còn suy nhược, lúc ấy chẳng chạy được bao xa.

Chạy rồi lại ngã, ngã rồi lại đứng lên, cảm giác đầu gối như nứt toạc ra. Cơn sốt cao hành hạ khiến đầu óc như quay cuồng. Dư Nhược trút hơi thở cuối cùng trong tiết trời lạnh lẽo. Sinh ra và chết đi vào mùa xuân, tất cả đều khép lại tại thôn Lạc Hạ.

[.]

Cảm giác linh hồn nhẹ bẫng như tơ, cái lạnh cũng đã tan biến chỉ dư đọng lại sự thanh thản trong lòng.

Đôi mắt nặng trĩu hé mở, khung cảnh hoa phượng đỏ thắm phiêu mình trong gió đập vào mắt cô.

Mùi thơm lừng của bánh mì bơ, làn gió nhẹ đưa những cánh hoa đào bay đi để rồi đậu lại trên vai cô một cách hoa mỏng manh. Sự rộn ràng của mùa hạ đỏ rực kéo dài khắp trấn.

Dư Nhược cười nhạt, như thể đang trong giấc mơ cuối của đời: “Mùa hạ sao? Ra là thiên đường cũng có mùa hạ.”

Bỗng một ngón tay thon dài chạm nhẹ vào cô khiến cô rùng mình, quay phắt người lại. Trước mặt cô là một người trông như sứ giả được trời cử xuống với ánh mắt sâu thẳm, gương mặt mặt tuấn tú pha chút hút nghiêm nghị đang nhìn cô không chớp mắt.

Cô bé không kìm được đỏ mặt, anh lại chỉ vào giỏ trứng trên tay cô: “Trứng gà chỗ nhóc là trứng gà mới sao?”

Hả? Trứng gà?

Chết rồi thì sao cô còn đi bán trứng?

Do mãi mà cô không trả lời, nam nhân mất kiên nhẫn gọi: “Nhóc con, không bán sao?”

Dư Nhược hoàn hồn, cô còn không nhớ mình mới vừa chết, theo thói quen đáp lời anh: “Anh muốn mua bao nhiêu? Một quả là năm văn, mua trên mười quả thì tính 3 văn một quả.”

Anh lấy 3 xu đưa cho cô, tự lấy trứng bỏ vào giỏ. Xong xuôi anh rời đi, cô đưa mắt nhìn theo bóng lưng cao ráo ấy.

Hóa ra anh là người của tiệm bánh bán bánh mì nổi tiếng trong trấn, mùi hương ngọt ngào của bơ còn quanh quẩn nơi anh đi qua.

Nhưng…chuyện vừa xảy ra quá đỗi kỳ lạ. Cô đã chết vào mùa đông, vậy tại sao bây giờ lại là mùa hạ?

Một tiếng gọi trong trẻo vang lên, một lực mạnh nhào vào người cô, còn có một bàn tay ôm vòng qua người.

Tống Bạch Lộ cười khúc khích: "A Nhược, hôm nay em bán được hết trứng luôn đấy à? Giỏi thật!”

Người bạn thân tưởng chừng cả đời cũng không thể gặp lại bây giờ đã xuất hiện trước mặt cô. Dư Nhược xúc động ôm chặt Bạch Lộ mặc cho cô ấy đang ngơ ngác không hiểu thế sự.

Bạch Lộ tưởng cô lại bị người nhà ức hiếp, nhẹ nhàng vỗ về: “Nếu bọn họ không cho em ăn thì chị san phần chị cho em.”

Dư Nhược vùi đầu trong lồng ngực Bạch Lộ, ngửi mùi hoa oải hương quen thuộc. Tống Bạch Lộ đi tù 7 năm, mang tội danh giết người.

Chỉ có Dư Nhược biết Bạch Lộ là trong sạch, cô ấy sẽ không có gan làm chuyện đó. Vả lại hôm án mạng xảy ra, Bạch Lộ còn đến chỗ cô.

Nhưng lời của cô căn bản không có tác dụng, không ai tin điều cô nói. Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn người chị của mình bị lôi đi.

Sự thật sau này cô mới được biết, người gây ra vụ chết đuối cho Tô Hạo Hiên là anh trai của Bạch Lộ - Tống Vĩ Nghiệp. Lần đó anh ta uống rượu đã xảy ra xô xát với Tô Hạo Hiên.

Tô Hạo Hiên vốn là con của chủ nợ nhà họ Tô, dù Tống gia đã trả hết nợ cho nhà họ nhưng Tô Hạo Hiên lại thường khơi mào chuyện cũ.

Bị châm chọc và khinh miệt, hai người họ đương nhiên có ác cảm với nhau. Tô Hạo Hiên cướp cô gái mà anh ta thích, học hành giỏi giang, gia đình lại giàu có. Vậy nên trở thành kẻ thù của Tống Vĩnh Nghiệp.

Anh ta say, thần trí không ổn định đã đánh nhau với Tô Hạo Hiên, đẩy người ta xuống một con sông chảy qua thôn.

Anh ta là con trai cưng mà nhà họ Tống cố lắm mới sinh ra được, cưng còn hơn bảo vật. Tống gia không chấp nhận con trai của mình phải bỏ bảy năm để đi tù và mang tiếng cả đời.

Lựa chọn của họ rất đơn giản, không hề còn chút tình người đó là để Bạch Lộ bị đẩy ra đầu ngọn sóng hứng tội.

Trong đêm hôm xảy ra vụ án, có một nhân chứng nhìn thấy được. Nhưng bọn họ lấy đạo đức, ân huệ nuôi cô ấy mà bắt ép cô ấy nhận tội thay.

Vậy nên dù nhân chứng đinh ninh Tống Vĩ Nghiệp là hung thủ, Bạch Lộ vẫn nhận kết cục ấy.

Bạch Lộ 18 tuổi đã ngồi tù, vài tháng sau đã tự tử, chết lặng lẽ trong ngục tối.

Vậy mà giờ đây Bạch Lộ đang đứng đây an ủi cô, như thể cái chết ấy chưa từng xảy ra.

Dư Nhược lau đi nước mắt, bồi hồi hỏi cô ấy: “Tháng 2 tới là sinh nhật 18 tuổi của em phải không chị.”

“Em bị sốt đến lú lẫn sao? Sinh nhật của mình còn không nhớ.”

Không phải quên, cô muốn xác nhận rằng suy đoán của mình là đúng, cô đã được cho một cơ hội sống lại…

Vừa trách, Bạch Lộ lại nghĩ đến món quà mình ấp ủ sẽ tặng cho cô: “Món quà cho sinh nhật 18 tuổi của em chị đang chuẩn bị rồi, đây là thời điểm quan trọng của đời người mà, còn bây giờ thì đi thôi, chúng ta ăn chút gì đó nhé?”

Dư Nhược thoáng nhìn qua giỏ trứng trống không, nghĩ giờ này còn sớm nên đồng ý đi với Bạch Lộ.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Lòng người máu lạnh vậy đấy. Có tốt đẹp hay không có nhân đức hay không thì chỉ khi xảy ra chuyện mới biết được... trên đời này thiếu gì những người phải gánh tiếng oan đâu.
Hy vọng lần này cả Dư Nhược vs Bạch Lộ đều tránh được những kiếp nạn đầy bi kịch kia

2025-06-04

9

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngày sinh nhật thảm hại
2 Chương 2: Bỏ mạng
3 Chương 3: Mùa hạ ở thiên đường?
4 Chương 4: Muốn mau chóng kiếm tiền
5 Chương 5: Không ai nhận
6 Chương 6: Bán bánh?
7 Chương 7: Cô không mê tín
8 Chương 8: Bánh mì bơ
9 Chương 9: Bánh dành tặng anh
10 Chương 10: Say nắng
11 Chương 11: Anh rất tử tế
12 Chương 12: Trang nhật kí của mẹ
13 Chương 13: Triệu Ngọc Lâm
14 Chương 14: Phụ anh
15 Chương 15: "Giang hồ" này hơi lạ
16 Chương 16: Không đành lòng để anh chịu thiệt
17 Chương 17: Nhất định phải đi
18 Chương 18: Trần lão phu nhân
19 Chương 19: Bước đầu thành công
20 Chương 20: Bộ sườn xám đặc biệt
21 Chương 21: Trà tâm sen
22 Chương 22: Đã khác xưa
23 Chương 23: Vòng ngọc phỉ thúy
24 Chương 24: Trần Nha thất thế
25 Chương 25: Mua vải
26 Chương 26: Quần áo mới
27 Chương 27: Viếng mộ
28 Chương 28: Sẵn sàng giúp đỡ
29 Chương 29: Chuẩn bị cho vở kịch
30 Chương 30: Anh tự nguyện nuôi em, đừng bỏ anh
31 Chương 31: Chịu trả lại tiệm bánh
32 Chương 32: Hãy cứ làm những gì cháu cho là đúng
33 Chương 33: Thù đã trả xong
34 Chương 34: Nằm qua đây
35 Chương 35: Bánh tart trứng
36 Chương 36: Trang trại gà nho nhỏ
37 Chương 37: Lý Thiên Duệ
38 Chương 38: Sáng ý hay
39 Chương 39: Mở rộng thực đơn
40 Chương 40: Bạch Lộ sẽ đến
41 Chương 41: Quan trọng là quyết định trong thâm tâm
42 Chương 42: Em sẽ mãi bảo vệ chị
43 Chương 43: Giáo viên dạy học
44 Chương 44: Vòng vàng ròng
45 Chương 45: Anh thật sự say à?
46 Chương 46: Đỡ cô từ xích đu
47 Chương 47: Lỡ thấy cảnh không nên thấy
48 Chương 48: Chia sẻ với anh
49 Chương 49: Ra ngoài xem phim chụp ảnh
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Ngày sinh nhật thảm hại
2
Chương 2: Bỏ mạng
3
Chương 3: Mùa hạ ở thiên đường?
4
Chương 4: Muốn mau chóng kiếm tiền
5
Chương 5: Không ai nhận
6
Chương 6: Bán bánh?
7
Chương 7: Cô không mê tín
8
Chương 8: Bánh mì bơ
9
Chương 9: Bánh dành tặng anh
10
Chương 10: Say nắng
11
Chương 11: Anh rất tử tế
12
Chương 12: Trang nhật kí của mẹ
13
Chương 13: Triệu Ngọc Lâm
14
Chương 14: Phụ anh
15
Chương 15: "Giang hồ" này hơi lạ
16
Chương 16: Không đành lòng để anh chịu thiệt
17
Chương 17: Nhất định phải đi
18
Chương 18: Trần lão phu nhân
19
Chương 19: Bước đầu thành công
20
Chương 20: Bộ sườn xám đặc biệt
21
Chương 21: Trà tâm sen
22
Chương 22: Đã khác xưa
23
Chương 23: Vòng ngọc phỉ thúy
24
Chương 24: Trần Nha thất thế
25
Chương 25: Mua vải
26
Chương 26: Quần áo mới
27
Chương 27: Viếng mộ
28
Chương 28: Sẵn sàng giúp đỡ
29
Chương 29: Chuẩn bị cho vở kịch
30
Chương 30: Anh tự nguyện nuôi em, đừng bỏ anh
31
Chương 31: Chịu trả lại tiệm bánh
32
Chương 32: Hãy cứ làm những gì cháu cho là đúng
33
Chương 33: Thù đã trả xong
34
Chương 34: Nằm qua đây
35
Chương 35: Bánh tart trứng
36
Chương 36: Trang trại gà nho nhỏ
37
Chương 37: Lý Thiên Duệ
38
Chương 38: Sáng ý hay
39
Chương 39: Mở rộng thực đơn
40
Chương 40: Bạch Lộ sẽ đến
41
Chương 41: Quan trọng là quyết định trong thâm tâm
42
Chương 42: Em sẽ mãi bảo vệ chị
43
Chương 43: Giáo viên dạy học
44
Chương 44: Vòng vàng ròng
45
Chương 45: Anh thật sự say à?
46
Chương 46: Đỡ cô từ xích đu
47
Chương 47: Lỡ thấy cảnh không nên thấy
48
Chương 48: Chia sẻ với anh
49
Chương 49: Ra ngoài xem phim chụp ảnh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play