Chương 4: Muốn mau chóng kiếm tiền

Ông chủ quầy bánh bao biết hai người, vừa nhìn thấy hai đứa nhỏ từ xa đã lấy bánh bao ra để sẵn.

“A Nhược với Lộ Lộ đấy à?”

Bạch Lộ lục lọi túi quần rồi đưa ra bảy văn cho ông chủ: “Cho con lấy một bánh bao nhân thịt ạ.”

Chiếc bánh nóng hổi được đặt trong lá sen, hơi ấm lan tỏa khắp tay Bạch Lộ.

Cô ấy cảm ơn ông chủ rồi bẻ đôi bánh đưa cho cô. Hai người vừa đi vừa ăn, tản bộ khắp trấn.

Cảm giác ấm nóng của bánh bao không khỏi khiến Dư Nhược cảm động, nhà của chị Tống chẳng khá giả hơn nhà cô là bao nhưng Bạch Lộ vẫn luôn chia sẻ đồ ăn cho cô.

Cũng nhờ vậy cô không chết đói.

Dư Nhược tự nhủ trong lòng, nếu như cô đã được sống lại, người nhà cô ấy đừng mong kéo được Bạch Lộ xuống bùn.

Còn có cái gia đình khốn kiếp kia, thù lớn thù nhỏ cô đều sẽ trả.

Nhưng nghĩ tới bản thân còn không kiếm được một đồng bạc nào, cô ảo não ra mặt.

Bản thân cô không có tài cán gì cao siêu, Bạch Lộ hơn cô chỉ một tuổi nhưng lại xin được vào làm ở chỗ tiệm thêu có tiếng trong trấn nhờ tay nghề thêu thùa nổi trội hơn người.

Nếu không thể tự lập kinh tế rồi rời khỏi ngôi nhà đó, cô sẽ lại bị bọn họ ép gả cho lão Lý.

Thấy cô dù đang ăn vẫn lo nghĩ điều gì, Bạch Lộ lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của cô: “Em nghĩ gì vậy?”

Hàng mi cong khẽ rũ xuống, cô nhìn mãi vào chiếc bánh bao trong tay: “Em muốn kiếm tiền giống như chị, nhưng em bất tài, làm cái gì cũng không giỏi.”

Tức thì, Bạch Lộ bật cười: “Em có đó, em làm gì cũng tháo vát, nhanh nhẹn...nhưng mà nếu muốn kiếm việc làm thì có lẽ hơi khó.”

Việc làm ở trên trấn không ít nhưng với độ tuổi này đi làm sẽ rất dễ bị bóc lột sức lao động. Dáng người của Dư Nhược còn thấp bé, người ta sẽ ngại nhận.

Bạch Lộ nghĩ phương án giúp cô nhưng chỉ có thể nghĩ ra một cách: “Trên trấn có khá nhiều quán ăn muốn tuyển người làm, em xem thử chỗ nào nhận thì thử đi.”

Cô gật gù, có lẽ chỉ còn cách đó, đợi gom đủ tiền cô sẽ bỏ trốn đến một nơi xa thật xa, cùng Bạch Lộ sống yên bình hết đời.

[.]

Trời sẩm tối, Dư Nhược dù không muốn vẫn phải lê bước về nhà.

Bọn họ đã ăn xong từ lâu, chỉ dư lại con cá nham nhở, chút thịt mỡ và ít rau vụn.

Câu đầu tiên bọn họ hỏi cô lại là: “Hôm nay bán được bao nhiêu?”

Đồng xu trong tay cô do dự mãi cũng đưa ra, Dư Nhược làm dáng vẻ lấy lòng: “Hôm nay con bán được hết trứng, có thể cho con ăn cơm được không?”

Trần Nha chộp lấy tiền, vui vẻ cất nó vào túi: “Được, chỗ dư đó cho mày, mau đi đi.”

Đúng là lũ ham tiền, chỉ cần cầm được tiền trong tay liền như kẻ điên.

Dư Nhược gạt đi suy nghĩ vẩn vơ, đặt giỏ tre lên bàn rồi đem số đồ thừa kia ra phòng bếp ăn. So với lúc trước khi chết, nơi này vẫn không đổi thay, có điều hôm nay cô được ăn ngon hơn chút.

Cô lén hâm cho chỗ đồ ăn thừa nóng lên một chút rồi ăn, trong nhà bếp chỉ toàn mùi dầu mỡ và ẩm mốc khó chịu nhưng Dư Nhược lại ăn ngon lành, ăn xong lại đem số chén bát đó rửa sạch.

Rửa chén và đem đồ đi phơi xong, cô tự lủi vào góc riêng của mình nằm nghỉ.

Đột nhiên cô lại nhớ tới hũ tiền tiết kiệm trong tủ liền khiến Dư Nhược bật dậy đi lấy nó ra, mong nó vẫn còn ở đây. Theo mốc thời gian thì phải một thời gian sau nó mới bị lấy đi.

“Nó vẫn còn ở đây.”

Bên trong đếm sơ qua có khoảng 20 đồng bạc và chút xu lẻ, đều là của mẹ cô tích góp cho cô. Vốn dĩ nó khá nhiều nhưng vì mấy lúc đói vật vã, rã rời cô đã trích ra một ít đi mua màn thầu nên chỉ còn nhiêu đây.

Sớm muộn hũ tiền này cũng sẽ bị Tử Hạo phát hiện. Đời trước nó cáo trạng khiến cô bị bọn họ đánh cho thừa sống thiếu chết. Lúc đó Trần Nha túm tóc tát thẳng vào một bên mặt cô mấy lần liền, dùng cả gậy gỗ đập liên tiếp lên người cô.

Đó là trận đòn đau đớn nhất trong đời Dư Nhược phải chịu, sau hôm ấy cô mất đi khả năng nghe của tai phải. Cứ lâu lâu nó sẽ đau nhức như bị búa gõ, không có tiền chữa cũng không thể nói ra.

Bọn họ gọi gì nói gì cô cũng không nghe rõ, hiểu không hết dẫn đến lại bị mắng nhiếc, đánh đập.

Tuy bây giờ đã không còn nhưng lại khiến cô nơm nớp sợ hãi trong lòng. Vừa bị mất tiền còn bị đánh một trận, tốt nhất phải giấu chỗ khác.

Nhưng vấn đề là giấu ở đâu?

...À!

Gốc cây trong sân không ai thèm quan tâm kia rất được, đem nó giấu ở đấy có trời biết.

Dư Nhược cho nó vào tay nải, quyết định ngủ sớm để mai còn dậy sớm, đem tiền đi chôn.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Sinh ra ở một vùng quê nghèo nàn, hoàn cảnh sống khó khăn chật vật, không nghề không chữ, mẹ mất sớm cha thì cờ bạc hay ăn lười làm, mẹ kế độc ác nham hiểm... Hóng xem cô gái nhỏ Dư Nhược này sẽ thay đổi số phận hẩm hiu và bi kịch của cuộc đời ra sao

2025-06-04

9

vợ Trần Thuật☆☆☆

vợ Trần Thuật☆☆☆

ôi trờiiii🙂

2025-06-07

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Ngày sinh nhật thảm hại
2 Chương 2: Bỏ mạng
3 Chương 3: Mùa hạ ở thiên đường?
4 Chương 4: Muốn mau chóng kiếm tiền
5 Chương 5: Không ai nhận
6 Chương 6: Bán bánh?
7 Chương 7: Cô không mê tín
8 Chương 8: Bánh mì bơ
9 Chương 9: Bánh dành tặng anh
10 Chương 10: Say nắng
11 Chương 11: Anh rất tử tế
12 Chương 12: Trang nhật kí của mẹ
13 Chương 13: Triệu Ngọc Lâm
14 Chương 14: Phụ anh
15 Chương 15: "Giang hồ" này hơi lạ
16 Chương 16: Không đành lòng để anh chịu thiệt
17 Chương 17: Nhất định phải đi
18 Chương 18: Trần lão phu nhân
19 Chương 19: Bước đầu thành công
20 Chương 20: Bộ sườn xám đặc biệt
21 Chương 21: Trà tâm sen
22 Chương 22: Đã khác xưa
23 Chương 23: Vòng ngọc phỉ thúy
24 Chương 24: Trần Nha thất thế
25 Chương 25: Mua vải
26 Chương 26: Quần áo mới
27 Chương 27: Viếng mộ
28 Chương 28: Sẵn sàng giúp đỡ
29 Chương 29: Chuẩn bị cho vở kịch
30 Chương 30: Anh tự nguyện nuôi em, đừng bỏ anh
31 Chương 31: Chịu trả lại tiệm bánh
32 Chương 32: Hãy cứ làm những gì cháu cho là đúng
33 Chương 33: Thù đã trả xong
34 Chương 34: Nằm qua đây
35 Chương 35: Bánh tart trứng
36 Chương 36: Trang trại gà nho nhỏ
37 Chương 37: Lý Thiên Duệ
38 Chương 38: Sáng ý hay
39 Chương 39: Mở rộng thực đơn
40 Chương 40: Bạch Lộ sẽ đến
41 Chương 41: Quan trọng là quyết định trong thâm tâm
42 Chương 42: Em sẽ mãi bảo vệ chị
43 Chương 43: Giáo viên dạy học
44 Chương 44: Vòng vàng ròng
45 Chương 45: Anh thật sự say à?
46 Chương 46: Đỡ cô từ xích đu
47 Chương 47: Lỡ thấy cảnh không nên thấy
48 Chương 48: Chia sẻ với anh
49 Chương 49: Ra ngoài xem phim chụp ảnh
Chapter

Updated 49 Episodes

1
Chương 1: Ngày sinh nhật thảm hại
2
Chương 2: Bỏ mạng
3
Chương 3: Mùa hạ ở thiên đường?
4
Chương 4: Muốn mau chóng kiếm tiền
5
Chương 5: Không ai nhận
6
Chương 6: Bán bánh?
7
Chương 7: Cô không mê tín
8
Chương 8: Bánh mì bơ
9
Chương 9: Bánh dành tặng anh
10
Chương 10: Say nắng
11
Chương 11: Anh rất tử tế
12
Chương 12: Trang nhật kí của mẹ
13
Chương 13: Triệu Ngọc Lâm
14
Chương 14: Phụ anh
15
Chương 15: "Giang hồ" này hơi lạ
16
Chương 16: Không đành lòng để anh chịu thiệt
17
Chương 17: Nhất định phải đi
18
Chương 18: Trần lão phu nhân
19
Chương 19: Bước đầu thành công
20
Chương 20: Bộ sườn xám đặc biệt
21
Chương 21: Trà tâm sen
22
Chương 22: Đã khác xưa
23
Chương 23: Vòng ngọc phỉ thúy
24
Chương 24: Trần Nha thất thế
25
Chương 25: Mua vải
26
Chương 26: Quần áo mới
27
Chương 27: Viếng mộ
28
Chương 28: Sẵn sàng giúp đỡ
29
Chương 29: Chuẩn bị cho vở kịch
30
Chương 30: Anh tự nguyện nuôi em, đừng bỏ anh
31
Chương 31: Chịu trả lại tiệm bánh
32
Chương 32: Hãy cứ làm những gì cháu cho là đúng
33
Chương 33: Thù đã trả xong
34
Chương 34: Nằm qua đây
35
Chương 35: Bánh tart trứng
36
Chương 36: Trang trại gà nho nhỏ
37
Chương 37: Lý Thiên Duệ
38
Chương 38: Sáng ý hay
39
Chương 39: Mở rộng thực đơn
40
Chương 40: Bạch Lộ sẽ đến
41
Chương 41: Quan trọng là quyết định trong thâm tâm
42
Chương 42: Em sẽ mãi bảo vệ chị
43
Chương 43: Giáo viên dạy học
44
Chương 44: Vòng vàng ròng
45
Chương 45: Anh thật sự say à?
46
Chương 46: Đỡ cô từ xích đu
47
Chương 47: Lỡ thấy cảnh không nên thấy
48
Chương 48: Chia sẻ với anh
49
Chương 49: Ra ngoài xem phim chụp ảnh

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play