Chương 3 :Gặp lại "cố nhân"

---
Sơn trang Vương Quyền – sáng sớm, sương chưa kịp tan.
Trên mái ngói uốn cong, có một người mặc áo trắng đứng lom khom như mèo đói.
Vương Quyền Hoằng Nghiệp, thiếu chủ Vương Quyền gia – kẻ từng một tay trấn yêu khắp ba vùng, giờ đây mắt mở trừng trừng, tóc rối như ổ quạ, tay trái cầm thanh kiếm vẫn chưa tuốt vỏ, tay phải cầm… một chiếc hài.
Hắn nhìn xuống sân.
Nhíu mày.
Rồi lùi một bước.
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Tổ cha nó… cái gì vậy? "
Dưới sân, có năm bóng người đang lố nhố tụ tập. Mặt ai nấy đều quạo như bị gọi dậy lúc chưa kịp ăn sáng. A Túy gào lên đầu tiên:
Vương Quyền Túy
Vương Quyền Túy
“Hoằng! Nghiệp! Huynh xuống đây cho ta!!”
Dương Nhất Thán
Dương Nhất Thán
“Huynh làm cái giống gì trên mái nhà vậy hả?! Tính tự thiêu tế trời à?!”
Nhất Thán ngửa cổ nhìn lên, tay cầm quạt che nắng
Dương Nhất Thán
Dương Nhất Thán
“Tại sao khi sống thì lạnh lùng nghiêm túc, mà chết xong sống lại lại… đần như bò thế?”
Đặng Thất Nhạc
Đặng Thất Nhạc
“Không phải đâu…”
Đặng Thất Nhạc
Đặng Thất Nhạc
*Rùng mình*
Đặng Thất Nhạc
Đặng Thất Nhạc
“Là hắn đang nghĩ chúng ta là ma.”
Cả đám yên lặng một giây.
Rồi cùng hét
“MA CÁI NỒI NHÀ HUYNH!”
Lý Tự Tại ve vẩy lá bùa vàng trong tay , khẽ nói :
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Ta tưởng người đầu óc tỉnh táo nhất trong đoàn là huynh, ai dè…”
A Túy chép miệng, tay chống nạnh:
Vương Quyền Túy
Vương Quyền Túy
“Huynh không nhớ cái mặt ta hả? Cái mặt mà mỗi lần ta ăn vụng là huynh rượt theo cả buổi chiều đó?”
Trên mái, Hoằng Nghiệp lắp bắp:
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Không… không thể nào. Các ngươi… đều chết rồi…”
Tự Tại gãi đầu:
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Thì huynh cũng chết rồi mà? Định giả bộ tỉnh hơn bọn ta à?”
Dương Nhất Thán quạt nhẹ một cái:
Dương Nhất Thán
Dương Nhất Thán
“Chắc huynh ấy nghĩ mình là nam chính, nên chỉ có mình trọng sinh?”
Hoằng Nghiệp đứng đực trên mái, tay siết chặt chiếc hài:
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Tức là… tất cả… đều trở lại? Cả Đoàn Mặt Nạ?”
Cả đám nhìn nhau, rồi cùng gật đầu.
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Ờ, trừ Trương Chính , Thanh Mộc Viện với Khứ Trạc. Ba người đó chưa thấy đâu.”
Nhất Thạc nhíu mày
Đặng Thất Nhạc
Đặng Thất Nhạc
“Khứ Trạc và Mộc Viện thì không biết. Còn Trương Chính á… tám phần là đang cãi nhau với Diêm Vương coi ai lạnh hơn.”
A Túy ngửa mặt hét lên:
Vương Quyền Túy
Vương Quyền Túy
“Thôi dẹp đi! Hoằng Nghiệp, huynh mà không xuống là ta gọi cha tới rầy huynh đó!”
Trên mái, thiếu chủ run nhẹ:
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Đừng… đừng kêu phụ thân…”
Cả bọn bật cười ầm dưới sân.
Tự Tại lẩm bẩm:
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Quen biết nhau hơn mười năm, giờ mới thấy Vương Quyền Hoằng Nghiệp sợ phụ thân mình thật sự…”
Chapter
1 Chương 1 : Chẳng biết là ai
2 Chương 2 : "Trở về trước lúc mình được sinh ra"
3 Chương 3 :Gặp lại "cố nhân"
4 Chương 4:Ba hồn chín vía còn đang bàn nhau
5 Chương 5 : Kể chuyện đốt lòng
6 Chương 6 : Chưa muốn đi
7 Chương 7 : Kẻ về sau cùng
8 Chương 8 : Say xỉn đầu thai lượt hai
9 Chương 9 : Trượng nghĩa nhất thời, đập luôn đồng minh
10 Chương 10 : Giải Rượu, Giải Tâm
11 Chương 11:Chảnh gì chảnh dữ vậy
12 Chương 12:Dẫn đường lạc lối
13 Chương 13 : Tên gì cũng được, miễn đừng là thật
14 Chương 14 :Ngủ cũng không yên với cái tên đó
15 Chương 15: Lật mặt như bánh tráng, ai cũng là người thân
16 Chương 16 :"Trưởng thành sớm… đạp sóng về nhà"
17 Chương 17: Tỉnh dậy thấy tai họa đang ngủ chung
18 Chương 18: Gối ôm bất đắc dĩ
19 Chương 19: Phí công ta tỉnh dậy
20 Chương 20:Chém cho tình cảm nó sâu
21 Chương 21: Vết thương lòng… do đồng đội rạch ra
22 Chương 22: Không ai bị bỏ lại, trừ khi ta không còn đứng được
23 Chương 23: Kẻ giả bệnh, người thật lòng
24 Chương 24: Tắm Cho Sạch, Rồi Nói Chuyện Sau
25 Chương 25: Oan gia ngõ hẹp
26 Chương 26: Khứ Trạc ngộ đạo, Trương Chính ngộ ra không nên tin ai
27 Chương 27: Bữa sáng kinh hoàng tại Vương Quyền sơn trang
28 Chương 28: Tuyệt vọng nối tiếp tuyệt vọng
29 Chương 29: Đừng nhìn ta như thể từng quen
30 Chương 30: Huynh Tới Không Đúng Lúc Rồi
31 Chương 31: Sơn trang không chào đón khách mặt nạ
32 Chương 32: Từ lỗ chó đến bài vị
33 Chương 33: Gió cuốn mây trôi, lòng người khó dứt
34 Chương 34: Té một phát, thành trung tâm vũ trụ
35 Chương 35: Tay trái cầm đao, tay phải tiếp khách
36 Chương 36: Kiếp này… vẫn là muội
37 Chương 37: Trâm cài lên tóc, gậy cắm vào lưng
38 Chương 38: Gả hay không gả, còn phải xem cái mặt!
39 Chương 39: Vừa đặt chân tới nhà đã muốn quay đầu đi tu
40 Chương 40: Không có quái vật nào nguy hiểm bằng... đồng đội
41 Chương 41: Một Trận Gió Tanh Mưa Máu
42 Chương 42: Thế gian chưa bao giờ hết phiền toái
43 Chương 43: Tự tay rước họa, đừng than trời
44 Chương 44: Họ hàng từ trên trời rơi xuống
45 Chương 45: Mùng 7 tháng 7, Hoài Thủy Trúc Đình.
46 Chương 46: Chuyện cơm nước chưa xong, chuyện cưới hỏi đã loạn
47 Chương 47: Nằm cạnh ngươi, khó chịu muốn chết
48 Chương 48: Bình yên, chỉ là khoảng lặng trước giông bão
49 Chương 49: Chạy nhanh lên, ai hái được nhiều hơn
50 Chương 50: Lần cuối cùng
51 Chương 51: Sông sâu khó dò, lòng người càng khó đoán
52 Chương 52: Kẻ Ẩn Mình Trong Bóng Tối
53 Chương 53: Chỉ là một giấc mộng thôi mà…
54 Chương 54: Tình yêu… chưa bao giờ là "chuyện riêng."
55 Chương 55: Người Chưa Tới, Họa Đã Gõ Cửa
56 Chương 56: Thêm Một Người, Thêm Một Đống Rắc Rối.
57 Chương 57: Đừng đụng lung tung, trừ khi muốn bay mà không cần cánh
58 Chương 58: Chẳng níu được… thì thôi.
59 Chương 59: Một buổi sáng bình yên
60 Chương 60: Máu Nhuộm Núi Rừng
61 Chương 61: Dấu Vết Còn Lại
62 Chương 62: Hoàng Thành Bảy Trăm Năm Trước
63 Chương 63: Quán Ăn Rắc Rối
64 Chương 64: Hoài Trúc Phiên Bản Khác
Chapter

Updated 64 Episodes

1
Chương 1 : Chẳng biết là ai
2
Chương 2 : "Trở về trước lúc mình được sinh ra"
3
Chương 3 :Gặp lại "cố nhân"
4
Chương 4:Ba hồn chín vía còn đang bàn nhau
5
Chương 5 : Kể chuyện đốt lòng
6
Chương 6 : Chưa muốn đi
7
Chương 7 : Kẻ về sau cùng
8
Chương 8 : Say xỉn đầu thai lượt hai
9
Chương 9 : Trượng nghĩa nhất thời, đập luôn đồng minh
10
Chương 10 : Giải Rượu, Giải Tâm
11
Chương 11:Chảnh gì chảnh dữ vậy
12
Chương 12:Dẫn đường lạc lối
13
Chương 13 : Tên gì cũng được, miễn đừng là thật
14
Chương 14 :Ngủ cũng không yên với cái tên đó
15
Chương 15: Lật mặt như bánh tráng, ai cũng là người thân
16
Chương 16 :"Trưởng thành sớm… đạp sóng về nhà"
17
Chương 17: Tỉnh dậy thấy tai họa đang ngủ chung
18
Chương 18: Gối ôm bất đắc dĩ
19
Chương 19: Phí công ta tỉnh dậy
20
Chương 20:Chém cho tình cảm nó sâu
21
Chương 21: Vết thương lòng… do đồng đội rạch ra
22
Chương 22: Không ai bị bỏ lại, trừ khi ta không còn đứng được
23
Chương 23: Kẻ giả bệnh, người thật lòng
24
Chương 24: Tắm Cho Sạch, Rồi Nói Chuyện Sau
25
Chương 25: Oan gia ngõ hẹp
26
Chương 26: Khứ Trạc ngộ đạo, Trương Chính ngộ ra không nên tin ai
27
Chương 27: Bữa sáng kinh hoàng tại Vương Quyền sơn trang
28
Chương 28: Tuyệt vọng nối tiếp tuyệt vọng
29
Chương 29: Đừng nhìn ta như thể từng quen
30
Chương 30: Huynh Tới Không Đúng Lúc Rồi
31
Chương 31: Sơn trang không chào đón khách mặt nạ
32
Chương 32: Từ lỗ chó đến bài vị
33
Chương 33: Gió cuốn mây trôi, lòng người khó dứt
34
Chương 34: Té một phát, thành trung tâm vũ trụ
35
Chương 35: Tay trái cầm đao, tay phải tiếp khách
36
Chương 36: Kiếp này… vẫn là muội
37
Chương 37: Trâm cài lên tóc, gậy cắm vào lưng
38
Chương 38: Gả hay không gả, còn phải xem cái mặt!
39
Chương 39: Vừa đặt chân tới nhà đã muốn quay đầu đi tu
40
Chương 40: Không có quái vật nào nguy hiểm bằng... đồng đội
41
Chương 41: Một Trận Gió Tanh Mưa Máu
42
Chương 42: Thế gian chưa bao giờ hết phiền toái
43
Chương 43: Tự tay rước họa, đừng than trời
44
Chương 44: Họ hàng từ trên trời rơi xuống
45
Chương 45: Mùng 7 tháng 7, Hoài Thủy Trúc Đình.
46
Chương 46: Chuyện cơm nước chưa xong, chuyện cưới hỏi đã loạn
47
Chương 47: Nằm cạnh ngươi, khó chịu muốn chết
48
Chương 48: Bình yên, chỉ là khoảng lặng trước giông bão
49
Chương 49: Chạy nhanh lên, ai hái được nhiều hơn
50
Chương 50: Lần cuối cùng
51
Chương 51: Sông sâu khó dò, lòng người càng khó đoán
52
Chương 52: Kẻ Ẩn Mình Trong Bóng Tối
53
Chương 53: Chỉ là một giấc mộng thôi mà…
54
Chương 54: Tình yêu… chưa bao giờ là "chuyện riêng."
55
Chương 55: Người Chưa Tới, Họa Đã Gõ Cửa
56
Chương 56: Thêm Một Người, Thêm Một Đống Rắc Rối.
57
Chương 57: Đừng đụng lung tung, trừ khi muốn bay mà không cần cánh
58
Chương 58: Chẳng níu được… thì thôi.
59
Chương 59: Một buổi sáng bình yên
60
Chương 60: Máu Nhuộm Núi Rừng
61
Chương 61: Dấu Vết Còn Lại
62
Chương 62: Hoàng Thành Bảy Trăm Năm Trước
63
Chương 63: Quán Ăn Rắc Rối
64
Chương 64: Hoài Trúc Phiên Bản Khác

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play