Chương 5 : Kể chuyện đốt lòng

---
Trong phòng chính của Sơn trang Vương Quyền, ánh nắng sáng sớm xuyên qua lớp cửa gỗ, hắt lên gương mặt trầm tư của những kẻ từng chết một lần.
A Túy ngồi khoanh chân trên bàn, nhai đậu phộng rang, vừa nhai vừa nghe. Nhất Thán thì đứng tựa cửa, tay ôm kiếm, mắt thì liếc ngang liếc dọc, chẳng biết đang nghĩ gì. Đặng Nhất Thạc ngồi bệt xuống sàn, chống cằm như kẻ mất sổ gạo. Lý Tự Tại thì vẫn như cũ, nằm ngửa trên ghế dài, chân vắt chéo lên tường.
Hoằng Nghiệp đứng giữa phòng, một tay khoanh trước ngực, một tay cầm tách trà. Giọng trầm đều đều, kể lại đoạn đời sau trận chiến Hắc Hồ Già Lam.
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Sau khi mọi người mất… ta giữ được mỗi mạng mình với Lý Khứ Trạc. Nhưng hắn thì… gãy cả hai chân, từ đó chỉ có thể ngồi xe lăn. Đoàn Mặt Nạ tan rã. Người đời coi chúng ta là dị giáo, dẹp xong rồi thì thôi, không ai nhắc đến nữa.”
Tự Tại huýt sáo, ngắt lời:
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Tan rã thì tan, có ai trả công đâu. Đệ còn tiếc mấy hũ rượu giấu sau điện thiên hương chưa kịp uống.”
Nhất Thạc nhăn mặt:
Đặng Thất Nhạc
Đặng Thất Nhạc
“Ta tiếc bộ áo giáp đen, mài cả tháng mới ra được ánh kim tím đó…”
A Túy chép miệng:
Vương Quyền Túy
Vương Quyền Túy
“Còn muội tiếc nhất… là cái gương đồng nhỏ xíu của muội. Mỗi lần ra trận đều soi soi chỉnh tóc, vậy mà cũng không giữ lại được.”
Hoằng Nghiệp cười nhạt, tiếp lời, mắt xa xăm
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Sau cùng, ta… thành thân với Hoài Trúc. Nàng chết khi sinh hạ con trai. Tên nó là Vương Quyền Phú Quý.”
Bầu không khí lặng đi một nhịp.
A Túy nhướng mày:
Vương Quyền Túy
Vương Quyền Túy
“Khoan đã… tên gì nghe tựa nhà phú hộ mở sòng ở chợ lớn vậy? Là ai đặt thế?”
Hoằng Nghiệp liếc sang, giọng lửng lơ
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Ta đặt.”
Tự Tại bật cười ha hả:
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Không uổng công huynh làm Minh chủ, tư duy tài lộc vô hạn!”
Nhất Thán nãy giờ im lặng, bỗng hỏi:
Dương Nhất Thán
Dương Nhất Thán
“Rồi thằng nhóc ấy thế nào?”
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Bỏ nhà đi bụi.”
Vương Quyền Túy
Vương Quyền Túy
“Cái gì?! Huynh nuôi con kiểu gì vậy!”
Hoằng Nghiệp thản nhiên uống ngụm trà:
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
Vương Quyền Hoằng Nghiệp
“Ta… không biết cách làm cha. Khi tỉnh lại, ta đã là một người cô độc. Đứa nhỏ cũng chẳng thân với ta. Nó đi lúc mười tám tuổi. Không để lại lời nào.”
Đặng Thất Nhạc
Đặng Thất Nhạc
“Tức là… huynh chết khi không còn ai bên cạnh?”
Một thoáng yên lặng phủ xuống.
Tự Tại xoay người, nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ, giọng bỗng trở nên dịu hơn
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Vậy… lần này, làm lại từ đầu. Không ai được bỏ ai nữa.”
Vương Quyền Túy
Vương Quyền Túy
“Ừ. Làm lại đi. Nhưng muội vẫn không thích cái tên Phú Quý đó lắm. Mai mốt gặp được nó , ta nhất định phải trêu cho bằng được.”
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Biết đâu nó đang trên đường đến đây…”
Ngay lúc đó, tiếng mèo kêu vọng ngoài sân. Ai đó vừa vấp ngưỡng cửa, kêu lên một tiếng "Á!"
Cả phòng cùng quay đầu.
Tự Tại nhăn mày:
Lý Tự Tại
Lý Tự Tại
“Ta mới nói thôi mà…”
---
Chapter
1 Chương 1 : Chẳng biết là ai
2 Chương 2 : "Trở về trước lúc mình được sinh ra"
3 Chương 3 :Gặp lại "cố nhân"
4 Chương 4:Ba hồn chín vía còn đang bàn nhau
5 Chương 5 : Kể chuyện đốt lòng
6 Chương 6 : Chưa muốn đi
7 Chương 7 : Kẻ về sau cùng
8 Chương 8 : Say xỉn đầu thai lượt hai
9 Chương 9 : Trượng nghĩa nhất thời, đập luôn đồng minh
10 Chương 10 : Giải Rượu, Giải Tâm
11 Chương 11:Chảnh gì chảnh dữ vậy
12 Chương 12:Dẫn đường lạc lối
13 Chương 13 : Tên gì cũng được, miễn đừng là thật
14 Chương 14 :Ngủ cũng không yên với cái tên đó
15 Chương 15: Lật mặt như bánh tráng, ai cũng là người thân
16 Chương 16 :"Trưởng thành sớm… đạp sóng về nhà"
17 Chương 17: Tỉnh dậy thấy tai họa đang ngủ chung
18 Chương 18: Gối ôm bất đắc dĩ
19 Chương 19: Phí công ta tỉnh dậy
20 Chương 20:Chém cho tình cảm nó sâu
21 Chương 21: Vết thương lòng… do đồng đội rạch ra
22 Chương 22: Không ai bị bỏ lại, trừ khi ta không còn đứng được
23 Chương 23: Kẻ giả bệnh, người thật lòng
24 Chương 24: Tắm Cho Sạch, Rồi Nói Chuyện Sau
25 Chương 25: Oan gia ngõ hẹp
26 Chương 26: Khứ Trạc ngộ đạo, Trương Chính ngộ ra không nên tin ai
27 Chương 27: Bữa sáng kinh hoàng tại Vương Quyền sơn trang
28 Chương 28: Tuyệt vọng nối tiếp tuyệt vọng
29 Chương 29: Đừng nhìn ta như thể từng quen
30 Chương 30: Huynh Tới Không Đúng Lúc Rồi
31 Chương 31: Sơn trang không chào đón khách mặt nạ
32 Chương 32: Từ lỗ chó đến bài vị
33 Chương 33: Gió cuốn mây trôi, lòng người khó dứt
34 Chương 34: Té một phát, thành trung tâm vũ trụ
35 Chương 35: Tay trái cầm đao, tay phải tiếp khách
36 Chương 36: Kiếp này… vẫn là muội
37 Chương 37: Trâm cài lên tóc, gậy cắm vào lưng
38 Chương 38: Gả hay không gả, còn phải xem cái mặt!
39 Chương 39: Vừa đặt chân tới nhà đã muốn quay đầu đi tu
40 Chương 40: Không có quái vật nào nguy hiểm bằng... đồng đội
41 Chương 41: Một Trận Gió Tanh Mưa Máu
42 Chương 42: Thế gian chưa bao giờ hết phiền toái
43 Chương 43: Tự tay rước họa, đừng than trời
44 Chương 44: Họ hàng từ trên trời rơi xuống
45 Chương 45: Mùng 7 tháng 7, Hoài Thủy Trúc Đình.
46 Chương 46: Chuyện cơm nước chưa xong, chuyện cưới hỏi đã loạn
47 Chương 47: Nằm cạnh ngươi, khó chịu muốn chết
48 Chương 48: Bình yên, chỉ là khoảng lặng trước giông bão
49 Chương 49: Chạy nhanh lên, ai hái được nhiều hơn
50 Chương 50: Lần cuối cùng
51 Chương 51: Sông sâu khó dò, lòng người càng khó đoán
52 Chương 52: Kẻ Ẩn Mình Trong Bóng Tối
53 Chương 53: Chỉ là một giấc mộng thôi mà…
54 Chương 54: Tình yêu… chưa bao giờ là "chuyện riêng."
55 Chương 55: Người Chưa Tới, Họa Đã Gõ Cửa
56 Chương 56: Thêm Một Người, Thêm Một Đống Rắc Rối.
57 Chương 57: Đừng đụng lung tung, trừ khi muốn bay mà không cần cánh
58 Chương 58: Chẳng níu được… thì thôi.
59 Chương 59: Một buổi sáng bình yên
60 Chương 60: Máu Nhuộm Núi Rừng
61 Chương 61: Dấu Vết Còn Lại
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chương 1 : Chẳng biết là ai
2
Chương 2 : "Trở về trước lúc mình được sinh ra"
3
Chương 3 :Gặp lại "cố nhân"
4
Chương 4:Ba hồn chín vía còn đang bàn nhau
5
Chương 5 : Kể chuyện đốt lòng
6
Chương 6 : Chưa muốn đi
7
Chương 7 : Kẻ về sau cùng
8
Chương 8 : Say xỉn đầu thai lượt hai
9
Chương 9 : Trượng nghĩa nhất thời, đập luôn đồng minh
10
Chương 10 : Giải Rượu, Giải Tâm
11
Chương 11:Chảnh gì chảnh dữ vậy
12
Chương 12:Dẫn đường lạc lối
13
Chương 13 : Tên gì cũng được, miễn đừng là thật
14
Chương 14 :Ngủ cũng không yên với cái tên đó
15
Chương 15: Lật mặt như bánh tráng, ai cũng là người thân
16
Chương 16 :"Trưởng thành sớm… đạp sóng về nhà"
17
Chương 17: Tỉnh dậy thấy tai họa đang ngủ chung
18
Chương 18: Gối ôm bất đắc dĩ
19
Chương 19: Phí công ta tỉnh dậy
20
Chương 20:Chém cho tình cảm nó sâu
21
Chương 21: Vết thương lòng… do đồng đội rạch ra
22
Chương 22: Không ai bị bỏ lại, trừ khi ta không còn đứng được
23
Chương 23: Kẻ giả bệnh, người thật lòng
24
Chương 24: Tắm Cho Sạch, Rồi Nói Chuyện Sau
25
Chương 25: Oan gia ngõ hẹp
26
Chương 26: Khứ Trạc ngộ đạo, Trương Chính ngộ ra không nên tin ai
27
Chương 27: Bữa sáng kinh hoàng tại Vương Quyền sơn trang
28
Chương 28: Tuyệt vọng nối tiếp tuyệt vọng
29
Chương 29: Đừng nhìn ta như thể từng quen
30
Chương 30: Huynh Tới Không Đúng Lúc Rồi
31
Chương 31: Sơn trang không chào đón khách mặt nạ
32
Chương 32: Từ lỗ chó đến bài vị
33
Chương 33: Gió cuốn mây trôi, lòng người khó dứt
34
Chương 34: Té một phát, thành trung tâm vũ trụ
35
Chương 35: Tay trái cầm đao, tay phải tiếp khách
36
Chương 36: Kiếp này… vẫn là muội
37
Chương 37: Trâm cài lên tóc, gậy cắm vào lưng
38
Chương 38: Gả hay không gả, còn phải xem cái mặt!
39
Chương 39: Vừa đặt chân tới nhà đã muốn quay đầu đi tu
40
Chương 40: Không có quái vật nào nguy hiểm bằng... đồng đội
41
Chương 41: Một Trận Gió Tanh Mưa Máu
42
Chương 42: Thế gian chưa bao giờ hết phiền toái
43
Chương 43: Tự tay rước họa, đừng than trời
44
Chương 44: Họ hàng từ trên trời rơi xuống
45
Chương 45: Mùng 7 tháng 7, Hoài Thủy Trúc Đình.
46
Chương 46: Chuyện cơm nước chưa xong, chuyện cưới hỏi đã loạn
47
Chương 47: Nằm cạnh ngươi, khó chịu muốn chết
48
Chương 48: Bình yên, chỉ là khoảng lặng trước giông bão
49
Chương 49: Chạy nhanh lên, ai hái được nhiều hơn
50
Chương 50: Lần cuối cùng
51
Chương 51: Sông sâu khó dò, lòng người càng khó đoán
52
Chương 52: Kẻ Ẩn Mình Trong Bóng Tối
53
Chương 53: Chỉ là một giấc mộng thôi mà…
54
Chương 54: Tình yêu… chưa bao giờ là "chuyện riêng."
55
Chương 55: Người Chưa Tới, Họa Đã Gõ Cửa
56
Chương 56: Thêm Một Người, Thêm Một Đống Rắc Rối.
57
Chương 57: Đừng đụng lung tung, trừ khi muốn bay mà không cần cánh
58
Chương 58: Chẳng níu được… thì thôi.
59
Chương 59: Một buổi sáng bình yên
60
Chương 60: Máu Nhuộm Núi Rừng
61
Chương 61: Dấu Vết Còn Lại

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play