Chương 2 : Hiện tại, trong gió ngược của kiếp trước

Chùa Long Tâm – bên sườn đồi vùng ven miền Tây, tháng Ba năm 2025... Ánh nắng buổi sớm chiếu rọi qua từng nhành mai vàng còn sót lại sau Tết. Tiếng chuông chùa ngân dài, trầm mặc. Sân chùa lát gạch tàu cũ kỹ, sạch bong, thơm mùi nhang trầm, râm ran tiếng chim sẻ ríu rít đậu bên cây lộc vừng. Ở một góc sân sau, có một người con trai đang lom khom hái rau rền, bỏ vô cái rổ tre. Người ta gọi cô là Lệ Sa– không phải tu sĩ, không phải cư sĩ, chỉ là một người con gái trẻ sống hiền lành, ăn chay, và... tình nguyện ở lại chùa làm việc thiện. Người trong vùng hay xầm xì
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
Con bé này lạ lắm, không tu mà y như gió thoảng qua sông, không động một lá...
Lệ Sa không nói nhiều. Sáng làm vườn, chiều phụ thầy nấu ăn, tối về chòi tranh sau vườn mà đọc sách. Chùa không nhận tiền cúng, cũng chẳng buôn bán. Nhưng Lệ Sa xin thầy trụ trì cho trồng mấy công đất rau củ, rồi đem bán ngoài chợ. Không lấy lời. Gạo, rau, củ, quả – người nào khó khăn tới xin, ổng cũng cho. Mặt lúc nào cũng tươi, nhưng ánh mắt... lúc nào cũng như đang nhớ một người không rõ tên.
Chuyển cảnh - Gia tộc Phác, nhà tổ ở Cần Thơ Gia đình Thái Anh thì ngược lại. Cô gái này sống giữa chốn phố thị, thuộc dòng dõi họ Phác, một trong những gia tộc lớn còn sót lại từ thời Lục tỉnh Nam Kỳ. Trong nhà tổ vẫn còn bàn thờ bằng gỗ mít, trên nóc có đôi lân đồng đúc từ thời Pháp thuộc, mạ vàng đã tróc đi phân nửa, nhưng bức hoành phi (Nhân - Lễ - Trung - Tín) thì vấn sáng rỡ. Thái Anh, người con gái nhỏ nhất của dòng họ, mới 19. Con gái nhà giàu, nhưng lại không mang cái vẻ tiểu thư yểu điệu. miệng thì nhoi nhoi, nói không ngưng nghỉ
Thái Anh
Thái Anh
Trân Ni ơi, cái ông bán tàu hủ khen tao đẹp gái tao mua cho ổng thêm 3 miếng luôn
Trân Ni
Trân Ni
Ổng mà khen thêm 1 câu chắc mày bứng cái nhà đem cho ổng quá
Miệng thì nói nhí nhố vậy, nhưng tâm tánh lại... rất đẹp. Mỗi lần đi chợ là mua thêm đồ về phát cho trại mồ côi. Có bữa đi ngang thấy con mèo ho lao, bế nó về bắt thuốc Nam đắp như người ta đắp cho bà cố.
Nhưng trong nhà họ Phác có một bí ẩn... Đó là một căn phòng cổ năm cuối dãy nhà gỗ lim - được khóa từ thời ông cố nội của Thái Anh. Không ai dám mở. Khóa không hư. Cửa không mục. Nhưng mỗi lần có ai đụng vào là khóa rớt xuống, mở ra... thì lạnh sống lưng. Ông ngoại của Thái Anh kể
Ông ngoại Thái Anh
Ông ngoại Thái Anh
Phòng đó... không phải cấm, mà là chờ.
Thái Anh
Thái Anh
Chờ cái gì ngoại ?
nàng hỏi khi còn học lớp 6.
Ông ngoại Thái Anh
Ông ngoại Thái Anh
Chờ người mở nó bằng cái tâm, chớ không phải cái tay.
Từ đó về sau, không ai dám hỏi nữa. Nhưng tới tuổi 19, Thái Anh bắt đầu mộng mị, nhiều đêm thấy mình mặc áo dài trắng, đứng bên bến nước... ôm bụng bầu, chờ ai đó trong đêm mưa.
Gia đình rốt cuộc cũng mời thầy Đức Lực - một vị thầy nổi danh xem chuyện tâm linh bằng đạo đức, không bói ra tiền, không mê tín. Khi thầy tới, chỉ nhìn một lần căn phòng, rồi cười nhè nhẹ
Đức Lực
Đức Lực
Cái này không phải phong ấn, mà là nhân duyên chưa tới.
Đức Lực
Đức Lực
Có mở cũng vô ích, vì chủ phòng chưa về.
Mẹ Thái Anh
Mẹ Thái Anh
Làm gì để chủ phòng về, thầy ?
Đức Lực
Đức Lực
Không làm gì cả... chỉ sống tử tế, và một ngày, cô bé này sẽ mở được phòng đó khi gặp người nên gặp.
Rồi thầy dẫn cả hai mẹ con và Trân Ni lên chùa Long Tâm - chùa nổi tiếng vì không nhận tiền, chỉ nhận lòng. Lúc đó, Thái Anh mới lần đầu gặp Lệ Sa...
Lệ Sa đang cắt rau húng quế thì nghe tiếng cười như chuông leng keng từ phía sau Không biết can đảm ở đâu mà nàng lại đi tới làm quen Lệ Sa 1 cách rất tự nhiên
Thái Anh
Thái Anh
Ủa, chị trồng rau hả? Tốt quá dạ
Cô ngẩng đầu lên - bắt gặp ánh mắt của Thái Anh. Không chớp. Mà... lạ lắm, cái ánh nhìn đó... như đã từng thấy, như từng vẽ trong mộng.
Thái Anh
Thái Anh
Chị tên gì? * nàng hỏi, tay nghịch nghịch cọng rau *
Lệ Sa
Lệ Sa
Chị tên Lệ Sa, còn em ?
Thái Anh
Thái Anh
Em tên Thái Anh... Mà chị bao nhiêu tuổi
Lệ Sa
Lệ Sa
Chị 19
Thái Anh
Thái Anh
Ủa hai đứa mình bằng tuổi nè trùng hợp ghê ha
Thái Anh
Thái Anh
Lạ hơn... là giây phút đó, cơn gió nhẹ nổi lên, cây bồ đề rung lá, một chiếc lá rơi đúng ngay bậc thềm chỗ họ đứng. Thầy trụ trì từ xa nhìn lại, mỉm cười. Rồi quay đi, niệm một câu lặng lẽ
Thầy Trụ Trì
Thầy Trụ Trì
Duyên khởi... đã bắt đầu.
Thầy Trụ Trì
Thầy Trụ Trì
GTNV Trân Ni – bạn thân của Thái Anh, không phải máu mủ ruột rà, nhưng gắn bó như một linh hồn đồng hành. Hồi nhỏ là con gái giúp việc trong nhà, nhưng từ khi Thái Anh biết phân biệt đúng sai, hai đứa đã chung giường chung bàn học, chung cả đôi dép nhựa. Thái Anh từng nói
Thái Anh
Thái Anh
Ni ơi, sau này có chuyện gì... tao chết mày cũng phải kể lại cho con tao nghe hết nha. Nhớ nghen, kể thiệt kỹ. Tao mà không nhớ nổi thì mày phải nhớ cho tao.
Trân Ni
Trân Ni
* Ni bật cười, vỗ vai con bạn như trai * Biết rồi bà nội. Bộ bà định đầu thai hay gì...
Không ngờ.. một ngày, đúng là có thứ gì đó từ kiếp trước, đang dần dần quay trở lại...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play