Chương 2.2. Sơn tặc (2)

"... Đó là nữ tử, không phải nam!"

Tên cầm đầu như bừng tỉnh, hắn ta hô hoán cho thuộc hạ của mình đuổi theo:

"Tất cả đuổi theo cho ta! Lão già kia giết không tha, hai nữ nhân kia bắt sống hết!"

Sức của ba người các nàng làm sao so được với sự to lớn, vạm vỡ của bọn cướp.

Khoảng cách ngày càng bị rút ngắn. Cánh rừng vang vọng tiếng kêu cứu hoà với tiếng lá, tiếng chim muôn và tiếng bước chân chạy vội vã.

"Aaa!"

"Từ thúc!"

"Tiểu thư mau đưa phu nhân chạy đi! Đừng quan tâm đến ta! A!!"

Từ thúc bị một thanh đao chém vào bã vai. Dù rất đau đớn nhưng ông vẫn không quên bảo nàng chạy tiếp. Thanh đao là do một trong số hai mươi lăm tên cướp kia ném từ xa tới. Đòn đánh bất ngờ khiến ông không kịp phản xạ.

Tuy nhiên, Hồ mẫu cũng đã có tuổi. Bà chạy không nổi nữa, tốc độ cứ chậm dần.

"Ngọc Nhi, mặc kệ mẫu thân. Con chạy đi."

"Không được, mẫu thân người cố gắng lên! Con cõng người!"

Nói rồi nàng lập tức cõng Hồ phu nhân trên lưng chạy tiếp. Hai chân nàng đã mỏi nhừ. Đầu tóc rối bời, y phục lắm lem. Đôi hài đi dưới chân cũng đã rách, bàn chân vì giẫm phải sỏi đá và nhánh cây mà rách bươm, chảy máu.

Dẫu vậy, nàng không cảm thấy chút đau đớn gì. Vì nỗi sợ đã lấn át cả nỗi đau.

Nàng sợ chết, nàng không muốn chết ở đây.

Nàng càng sợ mẫu thân sẽ xảy ra mệnh hệ gì.

Phật tổ trên cao, cầu mong người phù hộ mẫu tử chúng con bình an thoát nạn.

"Đứng lại!"

"Nương tử, ngươi chạy không thoát nổi đâu!"

"Ahaha!!"

Tiếng truy đổi đã gần sát sau lưng. Nàng hoảng loạng nức nở hét lớn cầu cứu xung quanh. Nhưng nơi đây rừng thiên nước độc, nào có ai.

Cuối cùng nàng cũng bị bọn chúng bao vây. Hai mươi lắm tên cướp đứng thành một vòng chặn xung quanh nàng, ánh mắt như thú dữ nhìn con mồi. Hồ mẫu từ trên lưng nàng đã đứng xuống, bà ôm chặt lấy nàng, mặt tái nhợt, không còn giọt máu.

Chúng nhìn nàng bằng ánh mắt dâm ô, đê tiện, một vài kẻ trong số chúng cười nghe the thé, sằng sặc.

"Phụ nhân kia thưởng cho các ngươi. Còn nữ tử kia để bổn vương vui vẻ xong sẽ cho các ngươi lần lượt nếm thử!"

Vừa dứt lời hắn ta đã lao vào một tay hất Hồ mẫu ngã xuống đất. Bà bị một túm nam nhân hôi hám xúm lại.

Vài tên còn buông lời cợt nhã đê tiện: "Đây là lần đầu tiên ta chơi nữ nhân lớn tuổi như vậy!"

"Tuổi thì lớn nhưng sắc vóc vẫn rất mặn mà haha."

"Mông cong, ngực cũng lớn, tuy không còn căng nữa những chắc sờ cũng không tệ!"

Hồ phu nhân chật vật chống trả. Bà quơ quào trên đất cố gắng tránh thoát khỏi nang vuốt của chúng cũng tranh thủ tìm vũ khí.

Phía bên kia, Ngọc Khuê bị tên cầm đầu đè xuống đất. Hắn mạnh bạo xé rách chiếc giao lĩnh khoác bên ngoài rồi lại vùi mặt vào hõm cổ của nàng hít lấy hít để mùi hương thiếu nữ.

"Thả ta ra!" - Những tiếng la hét, cầu cứu của nàng vang lên nhiều đến mức lạc cả giọng.

Nàng cắn chặt môi dưới. Nước mắt đã lăn dài trên má. Giọt lệ hoà với bụi đất và than kẻ mày tạo thành những vết lắm lem trên mặt. Nhưng rồi đôi mắt đỏ ngầu của nàng đột nhiên trở nên sắc lẹm.

"Phập!" Một tiếng, máu tươi rỉ ra rồi nhỏ giọt xuống mặt nàng.

Vang lên cùng lúc với tiếng dị vật cắm vào da thịt chính là tiếng gầm đau đớn của tên thủ lĩnh: "AAA!!!"

Hắn ta ôm lấy sau cổ mình. Nơi đó vừa bị một thanh gỗ dài mỏng và nhỏ đâm vào.

Trên thanh gỗ còn viết mấy chữ "Đại Cát" màu đỏ...

Ngọc Khuê nhanh chóng tranh thủ thời gian bò dậy. Nhưng nàng vẫn chậm hơn gã ta nhiều.

Dù bị đâm chảy máu nhưng vết thương do quẻ xăm gây ra không hề sâu. Đối với hắn, nó ngoài việc gây đau đớn chút ít thì căn bản chẳng ảnh hưởng mà chỉ càng khiến hắn điên tiết hơn.

Hồ phu nhân bên này từ trong thắt lưng rút ra một con dao gắp nhỏ tinh xảo. Bà đột nhiên trở nên mạnh mẽ lạ thường không chút chần chừ mà đâm thẳng vào cổ tên cướp đang cưỡi trên người mình. Động tác thuần thục, dứt khoát như chọc tiết lợn. Hắn ta hai mắt trợn trắng, máu không ngừng phun ra từ cổ, miệng cũng trào máu ọc ọc.

Những tên khác không ngờ huynh đệ mình lại bị một phụ nhân xử lý gọn ghẽ, đứng ngơ người một lúc. Bọn chúng sau khi nhận ra sự tình lại một lần nữa xông lên đoạt lấy dao trong tay bà. Thậm chí, chúng còn không nương tay, đấm đá và tát cho bà mấy cái vang dội đến ngất lịm.

Ngọc Khuê mặc kệ y phục trên người từng lớp từng lớp bị xé toạc, nàng hướng về phía Hồ mẫu gào lên xé lòng:

"Mẫu thân!!! Các người không được động vào bà ấy! Đừng động vào bà ấy!!"

Hot

Comments

Minji Lee

Minji Lee

Một câu chuyện ngôn tình tuyệt vời! Tác phẩm cuốn hút từ đầu đến cuối với cốt truyện sâu sắc, tình cảm chân thành và nhân vật được xây dựng tinh tế. Mỗi chương đều mang lại cảm xúc trọn vẹn, khiến người đọc đắm chìm trong những cung bậc cảm xúc của tình yêu. Đây chắc chắn là một tác phẩm đáng đọc và đáng nhớ! 💖📖

2025-06-10

1

Mây Hạ Núi Xanh

Mây Hạ Núi Xanh

đoạn này tác viết ra chất thô bỉ thực sự, đọc mà nổi da gà cục cục á tr

2025-06-10

0

<Thanh Thanh>

<Thanh Thanh>

tgia khi viết đoạn này có ngượng k ạ=))

2025-06-11

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play