A Fleeting Love [NinhDuongstory]
Chap 1
Annz
An lần đầu viết truyện có sai sót gì mong mọi người góp ý nhẹ nhàng nha, An muốn viết lâu r mà tại An lười với sợ dở mà có vài người trong group ủng hộ nên An thử viết lở hợp thì sao :>
Annz
Mình vào giới thiệu nha
Nguyễn Tùng Dương
(26 tuổi)Trưởng khoa tim mạch, có vẻ ngoài hoàn hảo, tính cách điềm đạm, lạnh lùng. Trong quá khứ từng bị gia đình phản đối kịch liệt vì yêu một người đàn ông,người đó sau cùng tự tử vì bị ép cưới vợ. Dương từ đó sống khép kín, chưa từng yêu ai một lần nữa.
Ninh Anh Bùi
(19 tuổi)Sinh viên y khoa năm nhất, vô tình được phân về bệnh viện thực tập. Hồn nhiên, lạc quan, sống thật với bản thân, và mang trong mình một trái tim yếu bẩm sinh. Ninh có một bí mật: cậu chính là em trai của người từng yêu Dương năm xưa.
Annz
Và một số nhân vật phụ khác
Một người con trai với dáng người cao ráo với gương mặt do dự không biết vì điều gì khi đang đứng trước một cánh cửa. Cậu ấy đứng lặng trước cánh cửa kính mờ viền kim loại lạnh lẽo của căn phòng. Tay phải hơi nâng lên, ngập ngừng trong không trung như đang cân nhắc một điều gì đó. Ánh mắt nhìn vào khung cửa khép kín.
"Cốc... cốc.." Tiếng gõ cửa vang lên vừa đủ để người bên trong nghe. Trong căn phòng lãnh lẽo có một chàng trai đang cuối mặt với đống bệnh án chất đống lên nhau trên bàn nhẹ nhàng cất tiếng chả thèm nhìn vào cửa kính mờ đục phía trước.
Cậu con trai phía ngoài căn phòng nhanh nhẹn cất giọng mình để đáp lại câu hỏi của người trong căn phòng.
Lúc này chàng trai trong phòng mới ngẩng mặt lên nhìn về phía anh cửa
Tay nắm của được kéo nghiêng xuống, cánh cửa đc mở ra vang lên một tiếng kẽo kẹt
Nguyễn Tùng Dương
Cậu đến tìm tôi có việc gì ?
Cậu con trai cất tiếng với giọng nói hơi rung nhẹ vì áp lực từ chàng trai trước mặt mình
Ninh Anh Bùi
Em..muốn mời anh ăn trưa cùng em thôi ạ
Chân mày anh khẽ nhíu lại, đôi mắt nhìn xoáy vào đối phương như muốn nuốt lời vừa nghe. Dù không nói gì, nhưng vẻ mặt ấy đã thay lời từ chối rõ ràng.
Nguyễn Tùng Dương
Cậu đến tìm tôi chỉ vì việc đó thôi à ?
Sắc mặt của cậu con trai ngày càng lo sợ vì thái độ của chàng trai vừa rồi.
Giọng chàng trai vang lên quanh căn phòng với sự khó chịu.
Nguyễn Tùng Dương
Nếu đến tìm tôi chỉ vì việc cỏn con đó thì mời cậu ra ngoài giúp tôi
Nguyễn Tùng Dương
Từ khi nào tôi với cậu thân thiết tới phải cùng nhau đi ăn trưa vậy?
Ánh mắt cậu trai trĩu xuống, vô định như chẳng còn muốn nhìn gì nữa.Khóe môi hơi mím lại, như chẳng nói lời nào, nhưng nỗi buồn lặng lẽ phủ đầy gương mặt.
Ninh Anh Bùi
Em..xin..lỗi ạ
Cậu nhẹ bước ra khỏi phòng, đôi chân như nặng trĩu. Cánh cửa khẽ khép lại phía sau, phát ra tiếng "cạch" vang vọng trong khoảng lặng kéo dài.
Anh cúi đầu, vai hơi rũ xuống, rồi thở dài một hơi thật khẽ. Không ai nghe thấy tiếng than, mang một tâm trạng buồn bã
Ninh Anh Bùi
*Chỉ muốn mời anh ấy đi ăn trưa cùng nhưng lại bị anh ấy khó chịu như vậy*
Thật ra Ninh đã ngưỡng mộ Dương từ lúc mới bước chân vào bệnh viện để làm thực tập, một sự say mê từ chàng trai mới lớn dành cho một chàng trai trưởng khoa tim mạch
Annz
tới đây thôi ạ lúc An làm chap này là gần 1h sáng rồi :))))
Annz
Nên An cắt ở đây để đi ngủ ạ :>
Annz
chap đầu hơi ngắn nên mọi người thứ lỗi cho An mong mọi người góp ý cho An để An sửa ạ
Comments
Trúc Quỳnh nè
Em tặng anh ly cà phê uống cho tỉnh táo
2025-06-10
1
HaiiMyy 🏀🌻
Tặng anh 5 bông đó cái tên kì cục
2025-06-10
1
Sâuiuoi
Tặng an một bông hoaaa
2025-06-10
0