[RhyCap] Cậu Ấy Không Còn Ở Đây Nữa...!
1
📝
Fic này có yếu tố Kinh Dị
📝
Đọc xong sợ quá khóc là tui kh chịu trách nhiệm đâu đó //chống hông//
Còn j cần bổ sung Wow sẽ cho thêm vào:))
Hoàng Đức Duy - Cậu / Đức Duy
Nguyễn Quang Anh - Hắn / Quang Anh
Còn các nhân vật khác thì sẽ xưng tên nhé!
Trời mưa lâm râm. Những hạt mưa đọng trên ô kính xe phản chiếu gương mặt lạnh lùng và đôi mắt trầm buồn của cậu
Chiếc xe dừng lại trước cổng một ngôi trường cũ kỹ với bảng tên đã mờ nhạt vì thời gian. Đức Duy kéo vali bước xuống, chiếc áo sơ mi dính mưa nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể gầy gò của cậu
@hdd_Hoàng Đức Duy
//ngẩng đầu nhìn lên tấm bảng hiệu cũ kỹ, khẽ lẩm bẩm// Vẫn là nơi này… Trường Trung học Phổ thông ATSH…
Cổng sắt khẽ kêu “két” khi Đức Duy đẩy nó ra. Một làn gió lạnh lướt qua gáy, khiến cậu phải rùng mình.
@hdd_Hoàng Đức Duy
//siết nhẹ quai balo, bước chầm chậm qua sân trường vắng vẻ//
Tiếng bước chân của cậu vang vọng giữa không gian ẩm ướt, như vọng lại từ quá khứ.
Những chiếc lá vàng rơi lác đác, tiếng chuông báo tiết vang lên xa xa. Cậu dừng lại trước cửa lớp 11B11
@hdd_Hoàng Đức Duy
//hít một hơi thật sâu rồi gõ cửa lớp// Em xin phép vào ạ
GVCN
//đẩy kính lên mũi, giọng nghiêm nghị nhưng ôn hòa// À, em là học sinh chuyển trường mới đúng không? Em giới thiệu với cả lớp đi
Đức Duy đứng trước bảng, ánh đèn huỳnh quang rọi lên khuôn mặt cậu, tạo thành những vệt sáng lạ lẫm.
@hdd_Hoàng Đức Duy
//giọng trầm thấp, ngắn gọn// Em là Hoàng Đức Duy
@hdd_Hoàng Đức Duy
Em từng học ở đây… và giờ quay lại
Cả lớp xì xào. Một vài ánh mắt tò mò, một vài ánh mắt lạnh nhạt, nhưng không ai nói gì.
GVCN
Em ngồi bàn cuối bên cửa sổ nhé, bàn đó trống rồi
Đức Duy cúi đầu nhẹ, khẽ “vâng”, rồi chậm rãi đi về phía chỗ ngồi được chỉ định. Khi cậu đặt balo xuống bàn, chợt phát hiện trên mặt bàn có một đường khắc nhỏ – một cái tên đã bị cào mờ: "Quang... Anh..."
Cậu đưa tay chạm nhẹ lên dòng chữ mờ ấy, ánh mắt thoáng hiện nét bối rối. Cảm giác như tim mình khẽ run lên một nhịp.
Một cơn gió lạnh bất ngờ lùa vào từ cửa sổ dù không ai mở. Mành rèm lay nhẹ, như có ai đó vừa lướt qua.
@hdd_Hoàng Đức Duy
//quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ – sân trường vắng tanh, siết nhẹ tay, khẽ thở dài//
@hdd_Hoàng Đức Duy
//thì thầm//…Quang Anh…
Tiếng chuông vang lên, báo hiệu giờ học bắt đầu. Giáo viên bắt đầu bài giảng. Cậu mở vở, nhưng ánh mắt vẫn lơ đễnh nhìn ra cửa sổ – nơi cơn gió vừa lướt qua, mang theo cảm giác lành lạnh và một nỗi hoài niệm không tên.
Ở góc phòng, một chiếc đồng hồ treo tường khẽ lệch. Kim giây khựng lại đúng lúc cậu ngẩng lên – rồi tiếp tục quay chậm rãi, như chưa từng có gì xảy ra.
Comments