5

___________
Chương 5🌹
Cậu vẫn thường nghĩ, đời mình giống như một vở kịch dài không hồi kết – mỗi ngày thức dậy là lại khoác lên một lớp mặt nạ khác nhau. Lúc thì tình nhân ngọt ngào, khi lại kẻ đồng tính gợi cảm, đôi khi là tên ngu ngốc cười dễ dãi. Nhưng chưa ai từng thấy cậu thật sự là ai, kể cả bản thân cậu
Có lẽ cậu đã quá quen với việc được người khác chọn, được người khác khao khát, rồi nhanh chóng bị quên đi. Một cuộc chơi xác thịt mà cậu luôn nắm phần thắng—cho đến khi gặp Chu Chí Hâm.
_________
Cậu vừa rời nhà Trạch Vũ về căn hộ thuê trên tầng 12 của chung cư đường Thịnh Nguyên. Vẫn còn sớm. Căn phòng tối om, chỉ có ánh đèn đường le lói hắt qua cửa sổ in xuống nền gạch hình một song sắt méo mó. Cậu không bật đèn. Mọi thứ trong bóng tối bao giờ cũng chân thật hơn
Cởi áo khoác, còn chưa kịp tháo giày, điện thoại cậu rung lên. Màn hình trống trơn—chỉ một dãy số ẩn danh, nhưng cậu không cần nhìn cũng biết là ai.
Cậu bấm nút nghe, đưa máy lên tai mà chẳng nói gì
Đa nhân vật
Đa nhân vật
📞Ba mươi ngày
Giọng nữ. Rõ ràng. Trẻ. Cao nhưng lạnh như mặt bàn phẫu thuật
Đa nhân vật
Đa nhân vật
📞Không hơn. Nếu cậu chưa khiến Chu Chí Hâm tin tưởng—và ngủ với cậu—thì vai diễn này của cậu kết thúc.
Cậu cười nhạt, đi thẳng vào bếp, rút ra chai bourbon mini. Không ly. Không đá. Uống thẳng như thói quen xưa cũ
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
📞Tôi đâu phải kỹ nữ của Hắc Phong Bang mà dùng giường làm vũ khí /nhẹ nhàng/
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
📞Vả lại, Chu Chí Hâm không dễ gục như mấy tên thương gia giàu mà ngu trước đây
Đa nhân vật
Đa nhân vật
📞Cậu nghĩ mình là ai?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
/giọng nữ trở nên sắc hơn/ 📞Chúng tôi bỏ ra hai tháng để dọn dẹp lý lịch giả cho cậu. Giao giấy phép tạm trú. Đẩy hồ sơ giả đến gần hắn từng bước. Cậu chỉ cần làm phần việc đơn giản nhất: lấy lòng hắn. Nếu không, có cả đống kẻ sẵn sàng thay thế cậu ngay sáng mai
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/đặt chai rượu xuống quầy, ngón tay gõ nhẹ vào mặt bàn/ 📞Muốn khiến một kẻ như hắn gục, không thể dùng mông hay ngực. Phải dùng vết thương
Đa nhân vật
Đa nhân vật
/im lặng vài giây, rồi lại cất giọng/ 📞Hắn có một vết cắt sâu lắm. Vợ hắn chết bảy năm trước. Nhảy lầu tự sát. Người ta bảo là do trầm cảm hậu sinh nở, nhưng cũng có tin đồn là do hắn
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/chớp mắt/ 📞Có con?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
📞Không
Đa nhân vật
Đa nhân vật
📞 Thai ba tháng
Đa nhân vật
Đa nhân vật
📞không giữ được
Ồ… một người đàn ông mất vợ, mất con, mất niềm tin. Không cho ai vào nhà. Không để ai ngủ cạnh. Không để ai biết mình nghĩ gì.
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/thở dài/ 📞Ngon đấy. Có xương mà gặm.
Đa nhân vật
Đa nhân vật
📞Đừng giở trò. Nếu hắn nghi ngờ, cậu sẽ là người đầu tiên bị bắn sau gáy
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/lạnh giọng/ tôi biết
Cậu cúp máy, dựa người ra sau ghế sofa. Ánh đèn từ ngoài cửa sổ chiếu lên mặt cậu từng vệt mờ, như bức tranh than bị vẽ dở.
Thế giới của cậu chỉ toàn những cuộc gọi ẩn danh, những chỉ thị giấu mã, những nhiệm vụ yêu cầu không được yêu, không được lưu luyến.
Người vừa gọi tên là Lệ Dao, thủ lĩnh một nhánh ngầm của tổ chức Phù Lâm, vốn chuyên đào tạo tình báo chìm để tiếp cận các nhân vật tài chính hoặc chính trị có thế lực. Cô ta là người từng “tuyển chọn” cậu ba năm trước, khi cậu còn ngồi co ro ở khu karaoke rẻ tiền để kiếm sống qua ngày bằng tiếng hát và vài món quà từ khách hàng quen. Cô ta đưa cậu vào cái lò đó – dạy cách đi đứng, cách nhìn ai đó mà không để lộ mục tiêu thật sự, cách làm tình mà vẫn kiểm soát được vị trí và ánh sáng trong phòng.
Cậu là một sản phẩm. Cao cấp, nhưng vẫn chỉ là sản phẩm. Và lần này, khách hàng là Chu Chí Hâm.
Một nhân vật tài chính máu mặt đang che giấu danh mục đầu tư liên quan đến các công ty sân sau của chính phủ. Tổ chức tôi làm việc tin rằng hắn có chìa khóa đến một đường dây rửa tiền cực lớn của giới thượng lưu phương Nam. Mà chìa khóa đó… không nằm trong két sắt. Mà nằm trong lòng tin của hắn.
Cậu là cái móc để lấy lòng tin đó.
_______________
Tối hôm đó, cậu thay đổi chiến lược. Không quần da, không sơ mi bó sát. Cậu mặc áo sơ mi trắng nhăn nhẹ, quần tây xám, tóc búi lỏng. Không nước hoa. Không nhẫn, không dây chuyền.
Cậu không đến bar. Không đến khách sạn.
Cậu đến trụ sở Hâm Kỳ Investment – tòa nhà cao tầng mới xây ở trung tâm khu Tân Hoài, nơi hắn có văn phòng riêng ở tầng 19.
Cậu vào với tư cách phiên dịch tạm thời cho một cuộc họp giữa Hâm Kỳ và tập đoàn giả do tổ chức dựng lên. Tài liệu đã được chuẩn bị. Căn cước giả được đăng ký. Mọi thứ đều hoàn hảo.
Thang máy lên. Cậu đứng giữa một nhóm người Hàn giả danh, tay cầm tablet, mắt đảo sơ qua vài câu tiếng Anh.
Khi cửa mở ra, cậu thấy hắn—Chu Chí Hâm—đứng quay lưng về phía cậu, đang nói chuyện với thư ký. Áo vest xám đậm. Không cà vạt. Tay đút túi. Hắn không cần nhìn cũng biết người khác đang nhìn mình. Và đúng như vậy, hắn quay lại.
Khi cửa mở ra, cậu thấy hắn—Chu Chí Hâm—đứng quay lưng về phía cậu, đang nói chuyện với thư ký. Áo vest xám đậm. Không cà vạt. Tay đút túi. Hắn không cần nhìn cũng biết người khác đang nhìn mình. Và đúng như vậy, hắn quay lại.
Ánh mắt hắn lướt qua cậu. Không dừng. Nhưng cậu thấy rõ một phần giây nào đó, hắn nhíu mày rất nhẹ.
_________
Emd chương 5🌹
Hot

Comments

MiZuo _ Left🌷

MiZuo _ Left🌷

bà tác giả ưi cho tui hỏi cp phụ là ai vậy ạ ?

2025-06-12

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play