[Chu Tả] Cạm Bẫy Tình Yêu~

[Chu Tả] Cạm Bẫy Tình Yêu~

1

____________
Chương 1:🌹
Quán bar tầng thượng của khách sạn Trùng Khánh rực sáng đèn vàng. Mùi whiskey cũ, hòa với tiếng nhạc jazz trễ nhịp, làm không gian như bị kéo chậm lại.
Tả Hàng tựa người vào quầy bar, tay cầm ly rượu martini, chiếc áo sơ mi lụa đen bó sát hững hờ mở cúc cổ. Cậu như một con thú hoang nhàn nhã giữa rừng người đắt tiền – ánh mắt sắc, môi cong và ngạo nghễ.
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
/ngồi bên cạnh/
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Sao mày cứ thích làm cái nghề này thế??
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Làm gì??/tỏ vẻ vô tội/
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Thì cái nghề mày đang làm chứ làm gì?/nhìn cậu từ trên xuống dưới với vẻ đánh giá/
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Rồi sao?
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Nó thật sự không bền đâu
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Tao không thể nào cứ ra mặt cứu mày hoài như thế được!
Tả Hàng bật cười, nửa người nghiêng về sau, hai tay gác lên thành ghế cao như chẳng để tâm
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Chời ơi! Mày cứ lo vô ích
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Mấy ông đó toàn là những người mê cái đẹp
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Tao chỉ cần đi ngang cười một cái thôi là một cuốn sổ đỏ về tay
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Mày chỉ cần ra phán quyền sở hữu thôi mà làm gì giận thế?
Trạch Vũ trừng mắt nhìn cậu như muốn bóp cổ. Nhưng làm sao nổi – cái bản mặt đẹp quá thể này, mỗi lần nói chuyện đều như phủ một lớp nước hoa quyến rũ. Tả Hàng biết điều đó, và cậu dùng chính sự xinh đẹp của mình như một thứ vũ khí.
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
/thở dài/ tao mà giúp mày nữa là khỏi làm luật sư
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Tao vào ăn bám mày
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Mời~
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
...
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Vấn đề ở đây là mày không biết điểm dừng Tả Hàng ạ!
Cậu ngồi bật dậy, chống cằm, ánh mắt long lanh giả vờ vô tội.
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Tao biết chứ. Tao chỉ đang tận dụng tài nguyên… mà ông trời ban tặng
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Ý mày là nhan sắc của mày?
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Chính xác!
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Và nếu có thêm.../suy nghĩ/
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Cái mông nữa thì càng tốt!
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
/bất lực nhìn cậu/
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
"Đúng thiệt là hết thuốc chữa..."
__________
Quán cà phê ngầm, nơi dân ‘hành nghề tự do’ tụ tập
Một cô gái tóc đỏ tía, ăn mặc bốc lửa nhưng vẻ mặt căng thẳng, kéo Tả Hàng ra góc
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/bị kéo/ từ từ coiii
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Cành vàng lá ngọc như tao mà kéo như bao cát thế??/cáo/
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Tao thề là hôm nay cái ông c.hó ch.ết đấy dám sờ vào mông tao!!
Giọng cô run rẩy và đầy sự lo sợ
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Tao né không kịp luôn.../mếu/
Tả Hàng vẫn bình thản khuấy ly cà phê đá, ánh mắt chẳng chút xao động
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Rồi có tiền Bo gì không?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
....
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/thở dài/ dụ người ta mà để người ta nắm thóp như thế này là ch.ết rồi cưng ạ
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Tao tưởng tao kiểm soát được.../giọng cô đầy sự ấm ức/
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Tưởng kiểm soát được mà giờ có bầu rồi đó??
Đa nhân vật
Đa nhân vật
...
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Một khi đã có bầu là coi như mất giá trị rồi gái ơii
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Thì saoo!
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Đẻ con xong tao vẫn làm tiếp được!
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Mày nghĩ lúc đó tướng mày còn ngon chắc?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
.../nín thinh lần thứ N không cải lại được/
Tả Hàng đứng dậy, tay đặt lên vai cô, nhẹ nhàng nhưng lạnh
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Mày không quyến rũ được ai nếu mày không thể điều khiển chính mình. Tao đẹp, nhưng tao tỉnh. Tao dụ, nhưng tao biết dừng
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Nhưng-
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/chen vào/ không có nhưng gì hếttt
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Lo mà chuẩn bị trả lời cho câu hỏi của đứa con trong bụng này này!
Đa nhân vật
Đa nhân vật
Hỏi gì??
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Cha của con là ai..?
Đa nhân vật
Đa nhân vật
/sợ hãi/
Cậu đọc từng chữ tuy nhẹ nhàng và chậm rãi nhưng xác thương thì chạm tới tận xương tuỷ
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Cố lên nhé!
Cô cúi đầu. Tả Hàng bỏ đi, không nhìn lại
_________
Đêm hôm đó – căn hộ tầng 12 của Tả Hàng
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Đây!
Em bước tới ném nguyên sấp hồ sơ xuống mặt bàn
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/nhìn/???
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Khách mời mới của mày
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Tên Chu Chí Hâm
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Ohh~/đọc hồ sơ/
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Tên này là trùm bất động sản
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Giàu không phải theo kiểu có tiền mà là...
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Có nguyên cái thành phố đứng tên
Tả Hàng liếc qua. Tấm ảnh ghi lại khoảnh khắc một người đàn ông cao lớn, vest đen, gương mặt lạnh như cắt đá. Mắt đen sâu thẳm, không một tia cảm xúc.
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Đẹp.../Cậu bật cười, tay vân vê mép hồ sơ/
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Lạnh kiểu này dễ ghiền lắm
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Càng lành, khi tan ra càng ngọt
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
/Em ngồi xuống, đan tay trước ngực/Đừng đùa với gã này. Có người từng kiện ổng vì xâm phạm riêng tư – ổng phản kiện lại vì… người ta nuôi chó trong khu cao cấp mà không đeo rọ mõm. Kết quả: thắng
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
/sáng mắt/ thắng vụ đó luôn hả??
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Đỉnh quá!
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Chưa hết!
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Ổng có ông bạn thân tên là Trương Cực
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Chức cao hơn tao ba cái đầu
Trương Trạch Vũ_em
Trương Trạch Vũ_em
Nên lần này tao không giúp mày được
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
…Vậy à /Tả Hàng nhếch môi/
Không giận, không sốc. Chỉ là… ánh mắt bắt đầu sắc lại.
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Thế thì tao sẽ tự xử
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
Để xem....Chu Chí Hâm Lạnh đến đâu
Em Vũ vẫn nhìn cậu. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, em thấy cái gì đó rất quen. Cái ánh mắt mà Tả Hàng luôn có… trước mỗi phi vụ lớn. Không đơn giản là hứng thú. Mà là thèm thuồng.
_________
đêm xuống, thành phố sáng rực như mồi câu
Tả Hàng ngồi trên ghế bành, tay lật từng dòng tiểu sử của Chu Chí Hâm, lướt đến mục “gu bạn đời” – ngắn gọn: ít nói, thông minh, không phiền phức.
Cậu cười khẽ, gác chân lên thành ghế
Tả Hàng_Cậu
Tả Hàng_Cậu
"Không phiền hả? Vậy là chưa gặp tôi rồi..."
____________
End chương 1🌹

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play