chương 3

Từ đêm hôm ấy, giữa hai người, có điều gì đó đã đổi thay , nhẹ như làn sương sớm phủ kín vườn mai, mỏng manh đến nỗi không ai dám gọi tên, song lại hiện hữu rõ rệt trong từng ánh mắt, từng nhịp thở.
Nguyễn Quang Anh từ một thiếu gia ít nói, nay thường xuyên viện cớ sai thằng Duy đi cùng mỗi khi ra vườn, lên thư phòng, thậm chí lúc uống trà cũng bảo Đức Duy đứng hầu bên cạnh.
Ánh mắt cậu dừng lại nơi người kia lâu hơn một thoáng, đôi khi đang đọc sách cũng khẽ ngẩng đầu nhìn trộm Đức Duy đang quét sân.
Mà thằng Duy , tưởng là chẳng hay biết, kỳ thực mỗi lần bắt gặp ánh nhìn ấy, lòng lại rối như tơ vò, tai nóng bừng như vừa bị nắng chiều thiêu đốt.
Đức Duy vốn là kẻ hiểu rõ thân phận của mình, tuy Quang Anh chưa từng coi thường nó, nhưng trong lòng thằng Duy vẫn giữ rõ ranh giới chủ – tớ, chẳng dám bước quá.
Thế nhưng, càng tránh né thì càng bất an. Từng cử chỉ nhỏ của Quang Anh , từng lần gọi “Duy ơi”, đều như rót mật vào tim người đang cố giấu những điều không nên nghĩ đến.
————————————————-
Một hôm, trời đổ mưa lớn từ sáng. Ngoài trời gió thổi ào ào, cành mai nghiêng ngả, nước mưa đọng thành từng vũng lớn ngoài sân.
Trong thư phòng, Quang Anh buông bút, tựa đầu bên khung cửa sổ, mắt nhìn xa xăm. Đức Duy vừa dâng trà xong, định lui ra thì bị giữ lại.
Quang Anh
Quang Anh
Đừng đi
Quang Anh
Quang Anh
trời mưa vậy, ở đây với tao một lát.
Đức Duy đứng lặng một hồi, rồi rụt rè ngồi xuống bậc cửa. Không ai nói gì, chỉ nghe tiếng mưa gõ lộp bộp trên mái ngói, rồi tiếng gió quét qua hiên.
Bỗng Quang Anh chợt hỏi.
Quang Anh
Quang Anh
mày có từng muốn rời khỏi nơi này không?
Quang Anh
Quang Anh
Ra khỏi cái phủ này , đi thật xa, sống một đời tự do?
Thằng Duy nó nghe vậy chỉ khẽ mỉm cười, ánh mắt như giấu kín một trời chua xót.
Đức Duy
Đức Duy
Con chẳng dám mơ mộng điều đó.
Đức Duy
Đức Duy
Tự do là thứ của người có quyền, còn kẻ như con...còn sống là may rồi.
Quang Anh im lặng rất lâu. Một lúc sau, cậu quay sang, ánh mắt mang theo thứ dịu dàng khiến Đức Duy không dám nhìn thẳng.
Quang Anh
Quang Anh
Nếu một ngày, tao có thể cho mày cái tự do ấy.
Quang Anh
Quang Anh
thì mày…có đi cùng tao không?
Đức Duy giật mình. Câu hỏi ấy chẳng khác nào tiếng sấm giữa ngày mưa. Nó cúi mặt, lặng thinh.
Một phần trong lòng run rẩy, một phần khác thì dường như là ... chờ mong.
_________________________
Tối ấy, mưa vẫn chưa tạnh. Quang Anh không trở về phòng mình như thường lệ, mà sai người dọn hai chiếc giường tre đơn trong thư phòng. Đức Duy định lui ra thì Quang Anh bảo.
Quang Anh
Quang Anh
Ở đây ngủ đi. Tao thấy an lòng hơn.
Đức Duy không cãi. Đêm ấy, hai người nằm hai giường, cách nhau một bức bình phong mỏng.
Gió luồn qua khe cửa, mang theo mùi mưa và mùi cỏ ẩm. Giữa đêm khuya, Quang Anh khẽ cất tiếng
Quang Anh
Quang Anh
Duy.. ngủ chưa?
Đức Duy
Đức Duy
Dạ... chưa
Quang Anh
Quang Anh
Tay mày... còn đau không?
Đức Duy
Đức Duy
Còn nhức một chút. Nhưng không sao.
Một hồi lâu sau nữa, chẳng ai nói gì. Rồi, có tiếng bước chân nhẹ nhàng. Quang Anh vén rèm bình phong, đứng đó trong bộ áo ngủ trắng, mắt dịu dàng như ánh trăng.
Cậu ngồi xuống bên giường Đức Duy lấy khăn ấm chườm lên tay nó . Không một lời thừa, không một cử chỉ vụng về.
Duy nhìn Quang Anh , tim như đánh trống . Nó bỗng cầm lấy cổ tay cậu , giọng run run.
Đức Duy
Đức Duy
Cậu... cậu đừng như vậy nữa. Con là nô.
Quang Anh không rút tay lại. Ngược lại, cậu siết nhẹ bàn tay đang run kia.
Quang Anh
Quang Anh
mày là Duy . Chỉ là Duy thôi. Không phải nô, cũng không phải tớ.
Khoảnh khắc ấy, như một mũi tên xuyên thủng tất thảy ranh giới. Đức Duy chẳng còn biết mình là ai, ở đâu, thân phận thế nào.
Chỉ biết người trước mặt là cậu chủ mà nó hầu hạ suốt bao năm , mà sao giờ đây lại khiến tim nó đau đến thế? Dịu dàng đến thế? Gần đến thế?
Ngoài trời, mưa đã ngớt. Gió mang theo hương hoa mai ướt đẫm. Trong phòng, ánh đèn leo lét chiếu lên hai bóng người ngồi bên nhau .
Một siết tay người kia như sợ sẽ vụt mất, một im lặng mà trong mắt dường như đã nói hết mọi điều.
Đó là đêm đầu tiên, cả hai không còn trốn tránh nữa.
______________________________
3/10
Hot

Comments

Emily ♡

Emily ♡

tình ơi là rình ai tắm😭😭

2025-06-13

11

louis

louis

"kỳ thực", " tơ vò"
tnhien tui nhớ cầm kì thi hoạ quáaa

2025-06-14

2

Nhỏ nì là Flash⚡️

Nhỏ nì là Flash⚡️

yang yêu wuý của em ơi, em xin chốt câu nàyy

2025-06-14

3

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play