Chương 2: NHẬN PHÒNG

- KHẾ ƯỚC -
[ TIẾP THEO ]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Vẫn không ngẩng đầu, giọng trầm, đều đặn // Em hỏi sai rồi. Không phải ‘muốn gì’, mà là… ‘sẽ làm gì’
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Ngẩng đầu, giọng bất an // Anh… định bắt tôi làm gì…?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Cất điện thoại, dựa người vào ghế, quay đầu nhìn thẳng vào Duy // Người giúp việc. Lau nhà, nấu ăn, nghe lời. Mọi thứ tôi bảo thì em phải làm. Không được phép cãi. Nghe chưa???
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Nắm chặt vạt áo, cố nuốt xuống cục nghẹn // Tôi… tôi không quen làm việc nhà. Tôi còn đi học…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Cười nhạt, giọng lạnh như dao cứa // Em nghĩ mình còn quyền đòi hỏi?
Chiếc xe rẽ vào con đường dài rợp bóng cây. Cổng sắt tự động mở ra, phía sau là căn biệt thự rộng lớn, tường phủ dây leo, cổng sơn đen u ám, im lặng như một ngôi nhà không có sự sống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Mắt mở to nhìn khung cảnh xung quanh, miệng khẽ lẩm bẩm // Đây là đâu…?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Mở cửa xe, lạnh nhạt // Nhà em. Từ giờ
Duy chần chừ không bước xuống. Một người đàn ông cao lớn mặc đồ đen từ trong biệt thự bước ra, ánh mắt lạnh lẽo, cất tiếng
Vệ sĩ
Vệ sĩ
Cậu Quang Anh, phòng đã dọn xong
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Gật nhẹ, quay sang Duy // Xuống. Hoặc tôi sai người bế em vào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Giọng lí nhí, bước xuống xe, đôi giày dính bùn lấm lem trên nền đá sạch bóng // Vâng…
----
Bên trong căn biệt thự là không gian lạnh lẽo, sạch sẽ tới mức vô hồn. Tường trắng, đèn vàng, sàn đá cẩm thạch. Mỗi bước chân đều vang lên tiếng vọng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Đi trước, không quay đầu lại // Phòng em tầng ba, cuối hành lang trái. Không được phép vào khu vực tầng hai nếu không có lệnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Khóe môi mím chặt, đôi mắt lấp lánh nước // Còn… còn điện thoại, tôi…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Quay đầu lại, cắt lời // Không được liên lạc với bên ngoài. Tất cả thiết bị cá nhân phải giao nộp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Chần chừ một lúc, rồi đưa ra chiếc điện thoại cũ, giọng lặng đi // Chỉ có cái này thôi…
Quang Anh nhận lấy, không thèm nhìn, đưa cho vệ sĩ đứng cạnh. Duy nuốt nước mắt vào lòng, lặng lẽ kéo ba lô lên vai, đi theo sau bóng dáng người đàn ông đó…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Mở cửa phòng, liếc qua vai // Ngày mai bắt đầu công việc. Tự biết sắp xếp. Nếu làm sai, tôi có cách xử lý
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Đứng lặng bên cửa, cúi đầu // …Tôi hiểu rồi
Cánh cửa đóng lại. Một tiếng "cạch" nhẹ nhàng nhưng vang vọng khắp tâm trí Duy, như cánh cửa cuối cùng của tự do vừa khép
Bên trong căn phòng, Duy thả ba lô xuống sàn, nhìn trần nhà xa lạ, hai tay siết chặt. Không biết từ giờ là mơ… hay là ác mộng
- HẾT -
Hot

Comments

gamingmato channel

gamingmato channel

Truyện nóng hổi, đọc! 🔥

2025-06-14

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play