MÁU Và Hoa Hồng [Văn Hàm]
EP 1
Cậu ta tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài!
Mùi hương gì đó xộc thẳng vào mũi tôi.
cổ tay cậu ta bị trói bằng dải ruy băng lụa màu đỏ
Làn da trắng lằn sâu những vết hằn
Mỗi lần cậu cựa quậy, sợi dây ấy lại siết chặt thêm. như thể...
nó biết tôi cố phản kháng để thoát ra
tiếng mở cửa vang lên từ phía góc tối
Dương Bác Văn
có vẻ... vẫn còn sức kháng cự... nhỉ~ // giễu cợt //
miệng cậu bị hắn ta nhét một miếng vải nhỏ- cũng một màu đỏ
Dương Bác Văn
em đã tỉnh rồi, có biết tôi lo cho em lắng không // khẽ cham lên mặt cậu //
chất giọng hắn ta vẫn êm ái như vậy, trên môi vẫn là nụ cười đó
Từng hành động nhẹ nhàng, dịu dàng như thể yêu thương tôi đến tận xương tủy
Dương Bác Văn
em thấy không, anh mang hoa đến cho em nè....
Hắn ta cuối xuống, một bông đỏ rực trước mắt cậu ta
trên thân cây còn dính một vệt máu.. nhưng máu đó không phải của tôi
Dương Bác Văn
Hoa hồng đẹp nhất phải nuôi chúng bằng thứ tinh khiết nhất..
hắn ta thì thầm bên tai cậu
Dương Bác Văn
... "và máu của em là thứ tinh khiết và ngọt ngào nhất mà tôi từng nếm" // rút miếng vải ra khỏi miệng cậu //
Tả Kỳ Hàm
a ha~ Dương... Bác Văn anh điên rồi // thở hồng học //
cậu ta cầu xin hắn thả cậu ta ra
cậu đã từng bỏ trốn - và mất gần nửa mạng để lấy ra một bài học
Dương Bác Văn
em có biết... hoa này rất trung thành không? // mân mê cánh hoa//
Dương Bác Văn
chúng sẽ héo nếu không có người chăm, giống như em vậy // đi lại phía giường //
Dương Bác Văn
// nhẹ nhàng vuốt tóc cậu//
Dương Bác Văn
Hôm nay em ngoan anh sẽ cho em tự chọn // lấy một cái khay dở tấm vải đỏ bên trên ra //
Dương Bác Văn
Nào em chọn dao hay kéo
Tả Kỳ Hàm
ực // nuốt một ngụm nước bọt //
Dương Bác Văn
em căng thẳng sao? không sao cả
Dương Bác Văn
Anh chỉ cắt một chút thôi mà
Dương Bác Văn
đủ máu để tưới hoa là dừng
Tả Kỳ Hàm
t.. tôi chọn dao
Tả Kỳ Hàm
Một sự im lặng kéo dài
Tả Kỳ Hàm
// gật đầu // * có biết vì sao không? haha vì nếu chọn dao ít nhất vết cắt sẽ thẳng, còn chọn kéo thì đau hơn//
Dương Bác Văn
anh cắt đây // lưỡi dao sượt qua ta cậu //
Tả Kỳ Hàm
ưm a đ... đau // nhăn mặt //
Dương Bác Văn
cảm ơn em // hôn nhẹ lên trán cậu//
Dương Bác Văn
nhờ em mà khu vườn hoa vẫn sống tôta
Trong khoảng khắc đó cậu chợt nhận ra
Cậu không còn là người nữa rồi
" là phân bón, là đất, là vật nuôi"
Comments
HanRu♡
aiya có chút thú vy
2025-06-16
1