[ Nguyên Thụy ] Ký Ức Có Hình Dáng Của Ba

[ Nguyên Thụy ] Ký Ức Có Hình Dáng Của Ba

Chapter 1

Tôi mười lăm tuổi, và ba là cả thế giới của tôi. Ba tên là Trương Hàm Thụy, nhưng tôi vẫn thích gọi là “ba nhỏ”. Vì ba vừa nhỏ người, vừa hiền, vừa thích ôm tôi lúc ngủ.
Mỗi tối, trước khi đi ngủ, ba thường kể cho tôi nghe một câu chuyện. Không phải chuyện cổ tích thông thường, mà là chuyện… về một người đàn ông.
Tôi từng hỏi ba
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ông ấy có gì đặc biệt hả ba?
Ba cười, nhẹ đến mức gió cũng chẳng nghe thấy.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Đặc biệt ở chỗ, ông ấy từng khiến ba tin rằng... thế giới này không đáng sợ nữa.
Tôi nằm trong vòng tay ba, nghe tim ba đập nhè nhẹ bên tai. Không hiểu sao, tim tôi cũng đập nhanh hơn.
Lúc còn nhỏ, tôi luôn nghĩ người trong câu chuyện là một anh hùng, hoặc ai đó đã… mất rồi. Nhưng dần lớn, tôi bắt đầu nghi ngờ.
Thứ nhất, mỗi lần tôi hỏi tiếp
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*Vậy người đó đâu rồi?*
Ba sẽ mím môi, yên lặng.
Thứ hai, mỗi lần tôi hỏi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
*Có phải người đó là cha ruột con không?*
Ba sẽ xoa đầu tôi, thở ra, nói như hát
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*Con cần một người làm cha, hay chỉ cần một người yêu thương con?*
Tôi nghẹn lời. Rồi cũng chỉ biết ôm ba, lẩm bẩm trong bụng: Con muốn cả hai.
---
Hôm đó, khi dọn tủ sách cũ để tìm lại tập thơ cũ ba viết hồi đại học, tôi vô tình làm rơi một hộp hồ sơ.
Trong đó có một tờ giấy cũ, góc đã ngả vàng, nhưng chữ vẫn rõ ràng
Giấy khai sinh – Trần Tuấn Minh Tên cha: Trương Quế Nguyên Tên mẹ: — (để trống) Người giám hộ: Trương Hàm Thụy
Tôi chết sững.
Cái tên “Trương Quế Nguyên” không xa lạ.
Tôi từng thấy trên tivi, từng đọc trên báo – một người đàn ông thành đạt, điều hành một chuỗi tập đoàn giáo dục, người đứng đầu danh sách “Nam thần trí tuệ”.
Một người… quá hoàn hảo.
Một người… không bao giờ xuất hiện trong đời tôi.
---
Tối đó, tôi gập tờ giấy lại, giấu dưới gối. Tôi lặng lẽ ăn cơm như bình thường.
Ba gắp cá cho tôi, vẫn dịu dàng như mọi ngày
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hôm nay có chuyện gì sao, Tuấn Minh?
Tôi lắc đầu. Nhưng rồi, do dự một lúc, tôi ngước nhìn ba, hỏi
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ba… có ghét cha không?
Ba khựng tay. Chiếc đũa dừng giữa không trung, rồi chậm rãi đặt xuống. Ba nhìn tôi, ánh mắt mềm đi.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Không. Ba chưa từng ghét.
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Vậy… tại sao ông ấy không ở bên con?
Ba im lặng rất lâu. Sau đó, ba chỉ nói một câu
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Vì có những người... đến một lúc nào đó sẽ chọn lặng im, thay vì ở lại để làm tổn thương nhau thêm nữa.
Tôi gật đầu, nhưng tim đau đến khó thở.
---
Tối đó, tôi nằm quay lưng về phía ba lúc ngủ. Ba vẫn quen ôm tôi, như sợ tôi biến mất.
Tôi nhắm mắt lại, nói rất khẽ
Trần Tuấn Minh
Trần Tuấn Minh
Ba nhỏ à… nếu con tìm được người đó, nếu ông ấy vẫn nhớ đến ba… ba có muốn gặp lại không?
Ba không trả lời.
Tôi tưởng ba đã ngủ. Nhưng một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng thở dài, rất khẽ.
Rồi một tiếng thì thầm, nhỏ đến mức như đang nói với chính mình
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Gặp rồi thì sao, Tuấn Minh… Nếu gặp lại mà chỉ là người dưng, vậy chẳng phải còn đau hơn sao?
Tôi cắn môi. Trong tim, có gì đó lặng lẽ gãy xuống.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play