Nguyễn Quang Anh, 17 tuổi, học sinh mới chuyển về từ một trường cấp ba ở Hà Nội. Cậu ít nói, không thích thể hiện, và rất ghét việc bị hỏi lý do chuyển trường. Quang Anh có dáng người cao, da trắng xanh, lúc nào cũng đeo tai nghe, dù chẳng mở nhạc. Cậu thích vẽ nguệch ngoạc vào vở, thích những thứ không quá ồn ào, và đặc biệt mê phim trắng đen kiểu cũ.
Hoàng Đức Duy - Captain Boy
Còn Đức Duy, bạn cùng lớp, cũng 17 tuổi, học ở trường từ năm lớp 10. Duy sống với mẹ, nhà chỉ cách trường chưa đầy 10 phút đi xe. Cậu ít nói, nhưng không phải kiểu rụt rè — mà là kiểu đã quen ở một mình.
Duy học giỏi, giỏi theo kiểu không cố gắng cũng vẫn giỏi. Cậu thích Toán, đá bóng và đọc mấy cuốn sách dày cộm chẳng ai hiểu. Duy không bao giờ than mệt, không khoe điểm cao, và cũng chẳng quan tâm người khác nghĩ gì về mình. Có một lần trong giờ kiểm tra, Duy làm xong sớm, ngồi chống cằm nhìn ra cửa sổ gần mười phút — kiểu nhìn xa, rất xa, như đang trốn khỏi chính chỗ ngồi của mình.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương thì khác hẳn. Cùng tuổi với Duy và Quang Anh, nhưng lúc nào cũng như nhỏ hơn một lớp vì nói nhiều quá. Dương có sở thích đặc biệt là kể chuyện tào lao và làm người khác bật cười đúng lúc không nên cười. Cậu mê ăn vặt, mê chơi game, và mê... chọc ghẹo mấy đứa đang cố giấu crush.
Trần Đăng Dương
Gia đình Dương làm quán cơm nhỏ, nên cậu luôn có vài gói bánh quy trong cặp. Dương và Duy từng học cùng cấp hai, không thân kiểu tri kỷ nhưng hiểu nhau kiểu... mặc định.
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp là kiểu người chẳng ai rủ chơi cũng chẳng thấy buồn. Cậu trầm tính, nói chuyện với ai cũng nhỏ nhẹ, và luôn có cái nhìn khiến người đối diện phải né tránh. Pháp không thân với ai, nhưng không ai ghét. Cậu thích đọc sách, ghi chép tỉ mỉ, và luôn viết nhật ký bằng mực đen. Bố mẹ Pháp đi công tác xa, cậu ở với ông bà ngoại, và hình như rất thích sự yên tĩnh của căn nhà ba thế hệ.
Đặng Thành An
Đặng Thành An, lớp phó học tập, sinh ra để đúng giờ, đúng bài, đúng quy định. Cậu học khá, không nổi bật nhưng đáng tin. An không hay cười, nói chuyện luôn đúng trọng tâm, và là người đầu tiên hoàn thành bảng phân công trực nhật mỗi tháng. Mẹ An là giáo viên, bố làm bên tài chính — sự chỉnh chu trong gia đình gần như in hằn lên con người cậu.
An thích làm mọi thứ theo kế hoạch, kể cả việc... ăn cơm. 11h30 là ăn, 12h00 là ngủ trưa. Và cậu chưa bao giờ trễ giờ một buổi học nào.
Lớp 11A3 năm nay có những con người rất khác nhau. Mỗi người mang theo một thế giới riêng, một cách sống riêng, và cả những điều chưa từng được kể.Nhưng rồi, dù là ai, dù lặng lẽ hay ồn ào, tất cả cũng sẽ cùng ngồi trong một lớp học, bước qua cùng một thời thanh xuân — cái thời mà chỉ sau này mới thấy, nó lặng mà không bao giờ nhạt.
_hopeless.tg nè
Giới thiệu nên có thể nhiều chữ á
_hopeless.tg nè
Cố gắng đọc nha
_hopeless.tg nè
Truyện RhyCap đầu tay của tui đó
_hopeless.tg nè
Có gì thì cứ góp ý nhen
_hopeless.tg nè
❌Tất cả tình tiết câu truyện là do tui tự nghĩ, kể cả tên truyện hay bất cứ tình tiết nào. Vậy nên nếu có những câu truyện khác giống với của tui thì đó chỉ là sự trùng hợp❌
Comments
_d.ham_
nói nhiều:)))
2025-06-19
0
𝙇𝙤𝙤𝙠𝙞𝙣𝙜 𝙖𝙩 𝙮𝙤𝙪_
Cũng cuốn cuốn nèe
2025-06-15
2