[ Chu Tả ] NHÀ TÔI CÓ MỘT CON HỒ LY
Chương 2
Sáng hôm sau, Tả Hàng mở mắt trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Cái ấm ấm nơi cánh tay khiến cậu khựng lại vài giây.
Một làn tóc dài phủ lên mặt. Một hơi thở đều đều phả lên cổ. Và một cánh tay đang ôm ngang eo cậu chặt đến mức không thể cựa quậy.
Người nằm cạnh bật dậy như bị điện giật, tóc bù xù, hai tai trắng dựng lên theo phản xạ. Hắn mở mắt nhìn Tả Hàng, mắt long lanh
Chu Chí Hâm
Ngươi gặp ác mộng à?
Tả Hàng
Tôi gặp... ác mộng khi cậu ở trên giường tôi đấy!!
Tả Hàng vùng khỏi chăn, xô Chu Chí Hâm xuống sàn.
Hắn ngồi ôm gối, cụp tai như chó bị mắng. Tả Hàng vừa định nói thêm thì thấy vẻ mặt đó... đáng thương đến mức tim cậu hơi mềm lại
Tả Hàng
Thôi… mặc quần áo vào đi. Tôi nấu mì.
Mười phút sau, trong lúc Tả Hàng đang cắm nước, Chu Chí Hâm lẽo đẽo đi theo sau. Hắn liên tục chỉ vào bình siêu tốc, vào tủ lạnh, vào cây lau nhà hỏi
Chu Chí Hâm
Cái này để làm gì?
Tả Hàng
Cái đó đựng nước nóng. Đừng sờ. Nóng phỏng tay chết đấy.
Tả Hàng
Tủ lạnh. Đựng đồ ăn. Đừng chui vào.
Chu Chí Hâm
…Vậy còn cái này?
Tả Hàng
Cây lau nhà! Không phải món vũ khí!
Tả Hàng rít qua kẽ răng, rồi thở dài. Hắn như một đứa trẻ mới ra đời, cái gì cũng không biết, cái gì cũng muốn thử. Nếu không phải vì hắn có gương mặt điển trai quá đáng, có khi cậu đã đá hắn ra khỏi nhà từ hôm qua rồi.
Mì chín. Hai người ngồi ăn. Chu Chí Hâm ăn như thể chưa từng ăn gì trong đời. Húp xì xụp, miệng dính nước mì, còn lỡ nuốt cả trứng chưa bóc vỏ.
Tả Hàng thở dài, rút khăn giấy lau miệng hắn như chăm em bé.
Tả Hàng
Này, nghe tôi nói này. Từ hôm nay, cậu sống ở đây thì phải học cách sống như người bình thường. Không có chuyện ôm tôi ngủ, không gọi tôi là chủ nhân, không... liếm tôi bất ngờ, nghe chưa?
Chu Chí Hâm ngẩng đầu, mím môi.
Chu Chí Hâm
…Vậy ta có thể làm người yêu ngươi không?
Mặt Tả Hàng đỏ bừng. Cậu quát
Chu Chí Hâm cụp tai. Nhưng chỉ vài giây sau, hắn lại nói nhỏ
Chu Chí Hâm
Vậy… có thể làm bạn trai không?
Chu Chí Hâm
Vậy ta làm… người theo đuổi thì được chứ?
Tả Hàng bỗng thấy mình như đang nói chuyện với một kẻ không có khái niệm từ chối trong đầu. Cậu vò đầu bứt tóc, rên rỉ
Tả Hàng
Tôi xin cậu, làm ơn trước hết hãy học cách đi… toilet cho đàng hoàng đã!
Ngay sau đó, Tả Hàng nhận ra mình vừa mắc sai lầm khi để hắn một mình trong phòng tắm.
Ba phút sau, một tiếng hét kinh hoàng vang lên từ trong nhà vệ sinh
Chu Chí Hâm
AAAAAAA! Thứ này tấn công ta!! Nó hút mọi thứ!!
Tả Hàng hốt hoảng chạy vào – và thấy… Chu Chí Hâm đang đứng trên thành bồn cầu, tay cầm vòi xịt nước giơ cao như vũ khí, người ướt nhẹp, sàn nhà như vừa có cơn mưa lũ đi qua
Tả Hàng
…Cậu... xịt nước lên trần nhà làm gì?!
Chu Chí Hâm
Ta không biết nó chảy ra mạnh như thế… ta tưởng là rắn nước!
Tả Hàng
RẮN NƯỚC CÁI GÌ?! Đó là vòi xịt!! Trời ơi...!!
Tả Hàng phát hiện ra: nếu hắn tiếp tục tồn tại trong nhà mình, thì cái nhà này chắc không trụ nổi tới cuối tuần.
Chiều hôm đó, Tả Hàng dẫn hắn ra siêu thị gần nhà mua đồ. Cậu dặn: “Im lặng, đi phía sau tôi. Không nhìn ai bằng ánh mắt ‘tôi vừa xuyên từ cổ đại tới’ đó.”
Chu Chí Hâm gật đầu, nhưng chỉ 5 phút sau, đã bị người ta vây quanh vì… quá đẹp trai.
???
Mắt cậu ta kìa… trời ơi như diễn viên Nhật!
???
Nhìn như cosplay hồ ly luôn á!
???
Cậu có tài khoản mạng xã hội không?
Tả Hàng kéo hắn đi, cau mày
Tả Hàng
Tôi bảo cậu đứng yên, không được cười. Cười như thế là mấy bà chị sắp té xỉu đến nơi rồi kìa.
Chu Chí Hâm
Sao ai cũng nhìn ta vậy?
Tả Hàng
Vì cậu đẹp trai quá đáng.
Chu Chí Hâm
Thật không? Vậy… ngươi có nhìn ta như vậy không?
Cậu quay mặt đi, cố giữ bình tĩnh
Tả Hàng
Không. Tôi chỉ thấy phiền thôi.
Chu Chí Hâm
…Vậy tại sao lúc ngươi lau miệng cho ta sáng nay, ngươi đỏ mặt?
Tả Hàng
…Tôi bị nóng! Không phải cậu!
Chu Chí Hâm không đáp. Nhưng khi ra tới quầy thanh toán, thấy cô thu ngân cười tươi với Tả Hàng, hắn lập tức chen ngang, khoác vai cậu, kéo sát lại.
Chu Chí Hâm
Đây là người ta đang theo đuổi. Không bán kèm đâu.
Tối hôm đó, Tả Hàng ngồi thẫn thờ trong phòng, vừa đọc sách vừa cảm thấy… sau gáy có luồng khí lạ.
Quay lại — Chu Chí Hâm đang nằm dài trên giường, tay chống cằm, nhìn cậu chằm chằm.
Chu Chí Hâm
Canh không để ai khác tới gần ngươi.
Chu Chí Hâm gật đầu thản nhiên
Tả Hàng
Cậu là hồ ly đấy! Cậu còn chẳng hiểu tình yêu là gì…
Chu Chí Hâm
Ta không hiểu lý thuyết. Nhưng ta biết nếu có ai chạm vào ngươi, ta sẽ không thích.
Cậu không nghĩ, một con hồ ly tu luyện cổ đại lại có thể nói ra câu ghen tuông đầu tiên... ngây ngô như vậy.
Comments