Bữa cơm đầu tiên sống ở nơi xa lạ

 Ánh trăng đã nghiêng, phủ lớp sáng bạc xuống mái rơm, nhỏ những giọt sương đêm.

Ánh đèn từ xa hắt lại, và dần hiện lên một bóng người.

"Đó là ai vậy?"

" Những người gõ kẻng này gọi là Canh Phu! Ngươi hiểu chưa?"

Bóng dáng Tử Hạ vẫn đứng lặng nơi góc phòng, khí tức lạnh lẽo hơn tiết trời đông. Hắn không nhìn ta, chỉ thở dài một hơi, chậm rãi nói:

 "Canh ba rồi! … Dương khí sắp lên, ta không thể ở lại lâu hơn."

Ta còn muốn hỏi thêm điều gì đó, nhưng chưa kịp mở miệng, thân ảnh hắn đã dần trở nên mờ nhạt, hòa vào làn sương biến mất .

Người xưa nói, canh ba yêu ma quỷ quái phải lui về âm phủ, tránh để dương khí thiêu đốt linh hồn.

Ta từng cho rằng đó chỉ là lời kể dọa trẻ con. Nhưng giờ, ta đã thấy tận mắt và biết rằng thế gian này, quả thật có những điều không thể lý giải.

Sáng sớm, khi mặt trời còn chưa lên khỏi núi, ta đã giật mình tỉnh giấc vì mùi khói bếp len vào từ khe cửa. Ngoài sân, sương còn đọng trên ngọn tre rơi xuống, bầu trời mờ mịt ánh sương lạnh.

Ta vén chăn dậy, đầu còn chút choáng váng. Dưới chân là đất nện, gạch lát sứt mẻ, lấy chiếc lược gỗ trong rương gỗ đã cũ trong góc phòng chải tóc .

Chậm rãi bước ra khỏi phòng, vừa qua gian giữa thì thấy ánh lửa leo lét từ bếp sau hắt vào mái nhà.

Hàn thị đang lui cui quạt bếp, tóc đã điểm sương, dáng lưng hơi còng, tay chân thuần thục.

Ta đứng nhìn một lúc, lòng có chút nghèn nghẹn. Ở thời hiện đại, ai mà còn thức dậy khi gà chưa gáy nấu cháo, nhóm lửa thế này?

" Tử Hạ! Con đang bị thương, nên nghỉ ngơi .Còn chưa khỏi hẳn, cứ nằm nghỉ thêm một chút. Bếp núc để ta là được.”

Ta chần chừ một chút rồi đáp khẽ:

 “Con nằm mãi cũng không ngủ được.Chi bằng xuống phụ một tay.”

Bà không nói gì thêm, chỉ gật đầu, ánh mắt thoáng qua một tia ngạc nhiên.

Ta ngồi xuống bên bếp lửa, nhặt củi đưa vào, tay chân còn lóng ngóng, ở hiện đại ta chẳng mấy khi làm việc nhà.

Trong nồi cơm đặt trên bếp, chỉ có một đấu gạo lẫn vài củ khoai lang thái mỏng. Hơi nước bốc lên, mang theo mùi thơm lạ lẫm mà thân quen mùi của nghèo khó, của những bữa ăn dè sẻn để qua ngày.

Ta không khỏi hoài niệm khi về quê, nghe ông bà kể chuyện .

 Cũng từng là một thời ăn cơm độn khoai, độn sắn .Giờ ta cũng được trải qua.

Đây là phần sáng cho bốn người hai đứa nhỏ, Hàn thị và ta.Diệp phụ và tiểu thúc hôm qua đi săn,có lẽ trưa sẽ trở về .

Ngoài kia, gió buốt đã bắt đầu rít qua những tán lá.Tiết trời đông, đất cứng lại, củi cũng khó kiếm.

Nghe Hàn thị kể, năm nào tuyết xuống dày, phải lên núi chặt củi đem đổi lấy thóc, hoặc liều mình đặt bẫy săn thú nhỏ.

Bên ngoài, trời dần sáng. Hai đứa nhỏ thức dậy, rón rén ra sân súc miệng rửa mặt. Diệp Lâm Nam nhìn ta chằm chằm với ánh mắt hoài nghi, muội muội thì nấp sau lưng, khẽ nắm tay áo huynh trưởng.

Chúng chưa tin ta. Ta hiểu điều đó.

" Nếu đã dậy rồi thì ăn sáng đi! Còn nhiều việc phải làm "

Trời đã sáng tỏ hơn,vậy ta cũng nên đi quan sát nơi đây.

Hai huynh muội này ăn uống xong liền chạy tít đi chơi.

" Tử Hạ, lát con ra vườn nhổ hết cỏ rậm, để ta gieo hạt giống mới "

" Vâng!"

Sau nhà có một mảnh vườn nhỏ đủ để trồng ít gừng ,nghệ .Thêm ít rau, nơi cổng phụ có cây sơn trà ra hoa đỏ khoảng sân.

Ánh nắng nhàn nhạt phủ xuống mái nhà tranh cũ kỹ. Cơn gió xào xạc thổi qua những cây tre ngay cổng chính.

Nhổ một hồi cũng xong,ta nghe tiếng trẻ nhỏ huyên náo ở cổng

Ngoài sân có tiếng chó sủa, tiếng bước chân giẫm lên lá khô vang dội dần.

 “Phụ thân, thúc thúc về rồi!”

Tiếng của Lâm Nam chạy ra, giọng trong trẻo vang vọng khắp sân.

Ta vội buông tay khỏi đống cỏ, bước ra thấy hai người đàn ông đang dừng bước trước cổng.

Người đi trước tuổi đã ngũ tuần, râu chỏm bạc trắng , thần sắc nghiêm nghị, đó là Diệp phụ.

Người đi sau trẻ tuổi hơn, mặc áo vải thô, gùi sau lưng một bó củi lớn chính là tiểu thúc trong nhà, tên Tần Lập.

Một con gà rừng bị buộc chân treo lủng lẳng bên sườn gùi, cánh lấm tấm máu, đã chết .

 “Thế nào rồi! Tử Hạ đã tỉnh chưa?”

Hàn thị đáp lời.

" Nó tỉnh rồi, nhưng đại phu nói mất máu nhiều.Thêm nữa lại bị thương nơi đầu,mất trí nhớ "

Diệp phụ bước tới hỏi, ánh mắt không quá nghiêm nhưng vẫn lộ rõ sự dò xét.

“ Con không nhớ gì thật sao? "

Thấy hỏi đến mình,ta liền đáp :

“Phụ thân, con đã đỡ hơn nhiều, thấy gà tươi về, nếu được.Để con làm món canh gà bổ khí cho mọi người.”

Hai người đàn ông đều thoáng sững lại. Có lẽ không ngờ một người vốn mang tiếng “tính khí gàn dở, thường đánh hài tử ” như ta lại chủ động đòi xuống bếp.

Diệp phụ hừ nhẹ, không nói gì. Tiểu thúc thì nhếch miệng cười:

 “Nếu tẩu biết nấu, thì để tẩu làm thử một bữa.”

Ta không đáp, chỉ yên lặng nhận con gà, ôm vào bếp sau, xắn tay áo lên.

Hồi ở quê, ta thường được bố mình dạy cách thịt gà, chặt xếp lên đĩa sao cho đẹp

" Con trai là phải biết thịt, chặt gà đẹp! Rồi mới lấy vợ được "

Hoài niệm thật!

Lửa vẫn còn âm ỉ từ sáng, ta thêm củi, chẻ sả, vặt lá ngải cứu ngoài vườn. Tay làm, lòng nhớ lại bao video dạy nấu ăn từng xem, lẫn với những bữa cơm gà thuốc nam mẹ ta vẫn hay nấu khi còn ở hiện đại.

Con gà rửa sạch, lấy muối hạt xát kỹ. Gan, lòng, tim giữ lại, thái mỏng ướp với chút hành và tiêu. Trong nồi đồng, ta bỏ gà nguyên con cùng một ít rượu để khử tanh vài lát gừng già, kỷ tử và một ít vỏ quế.

 “Mẹ, phiền người cho con mượn cái nắp vung lớn.”

Bà đưa nắp, mắt liếc sang thấy ta còn nhặt cả hoa hồi vào. Không nói gì, chỉ gật khẽ.

Khói bếp tỏa hương thơm nức. Mùi ngải cứu thoang thoảng quyện cùng nước dùng đang sôi, bốc lên từng làn hơi vàng óng. Ta điều chỉnh lửa nhỏ, đợi cho nước sắc lại, gà mềm nhưng không nát, da vẫn bóng mà thấm vị.

Một lúc sau, Hàn thị bước vào, đưa mắt nhìn nồi canh rồi múc một muỗng nếm thử. Đôi mắt vốn nghiêm khắc khẽ giãn ra.

 “Mùi cũng không tệ, vị vừa miệng.”

Bên ngoài, tiểu thúc huýt sáo:

 “Ta ngửi thấy thơm từ tận giếng nước ngoài kia, chắc bụng ai cũng sôi rồi.”

Khi dọn mâm ra bàn, gà được chặt miếng đều đặn, nước dùng chan ra bát riêng, rắc thêm chút hành lá. Canh trong, thịt mềm, nước thanh.

Ta nhớ là ở thời này ăn cơn nam nữ sẽ phân ra thành hai mân,nam mâm trên ,nữ mâm dưới.

Còn ở nhà này! Ta cũng không rõ là có phân như vậy hay không?

" Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau lại ăn cơm, "

Ta kẽ đi tới hỏi mẹ chồng:

" Mẫu thân,có cần phải chia thành hai mân không?"

Thoáng sững lại,có vẻ Hàn thị hiểu ta đang nghĩ điều gì

" Nhà ta có gì ăn nấy,không cần phải chia ra làm gì, giờ thì dọn cơm thôi!"

Hai đứa trẻ chạy lên nhà trải manh chiếu ra.

Ồ! Thì ra là ăn cơm cũng ngồi chung mân là như này.Tiếng hai đứa trẻ mời cơm vang lên.

" Con mời ông, bà nội ăn cơm!

Dì Hạ ăn cơm!

Tiểu thúc ăn cơm!"

" Phụ,mẫu ,tẩu tử mọi người ăn cơm !"

"Các con cũng ăn nhanh đi"

Bố chồng gắp miếng đầu tiên, chậm rãi nhai rồi không nói gì, chỉ uống thêm nửa bát canh, gật đầu nhẹ.

 “Hôm nay ăn được.”

Mẹ chồng gắp đưa vào bát ta một miếng thịt

" Con ăn đi! Lui cui trong bếp nãy giờ,cứ uống nước canh mãi"

Một câu ngắn ngủi, nhưng là lời khen đầu tiên ta nhận được trong thân xác mới này. Cũng là tín hiệu rằng nếu muốn sống, ta phải chứng minh bằng hành động, không bằng lời nói .

Gà ở nơi này ngon thật!

Chapter
1 Xuyên qua, đổi hồn
2 Khi tỉnh lại! Ta gặp con nam chính
3 Ta muốn nói chuyện với ngươi!
4 Bữa cơm đầu tiên sống ở nơi xa lạ
5 Cho con đi theo hái thuốc!
6 Qua nhà Tạ đại phu
7 Ngươi không thể xuất hiện bình thường sao?
8 Cách biệt về thời đại
9 Phiên chợ gặp lại phụ thân nguyên chủ
10 Sự việc bắt đầu từ mười năm về trước
11 Động thai
12 Tạo Nghiệp
13 Ta dạy ngươi viết chữ của ta
14 Tiểu thúc phát hiện điều gì sao?
15 Đi theo ta lấy hạt dẻ
16 Hấp hạt dẻ
17 Tiểu Nam bị ốm
18 Hạ sốt thì nghỉ ngơi
19 Chuyện bát nháo, ta giải thích cho ngươi hiểu
20 Tin tưởng đối phương
21 Cải táng, thêm một lý do ghét hắn!
22 Nàng ta giỏi nhất là gây chuyện
23 Đá thi khuyển
24 Trong thôn xảy ra chuyện
25 kỳ án thê tử nhà họ Cố
26 Một đồn mười, mười đồn trăm
27 Ta cùng mẹ chồng hóng chuyện
28 Trần vô lại
29 Mọi chuyện không đơn giản
30 Hóa ra hung thủ là ngươi
31 Ai cho ngươi xem ký ức của ta
32 Con vừa ở trên núi xuống?
33 Ta là kẻ xuyên thư vô dụng nhất!
34 Ta biết thí chủ không phải người nơi này
35 Có duyên từ trước! Vương vấn tiếp kiếp này!
36 Người sống khó nói, huống chi người chết
37 Chu đạo sĩ
38 Ngươi nói mình sinh năm bao nhiêu cơ?
39 Lỡ đưa tên đần nhà ngươi xuyên qua
40 Tính đội mồ sống dậy
41 Chuyện bất ngờ mà Chu đạo sĩ nói
42 Con ma này hay sàm sỡ nữ nhân sao?
43 Quá khứ của Tần Nguyệt
44 Ai ngủ ngay bên cạnh vậy
45 Tình địch của Diệp Lâm Phong
46 Hiểu lầm tai hại
47 Chiêu thức thứ ba, Thụy Vũ đỡ không nổi
48 Tiểu Thúc đánh con
49 Lại gặp tên Lạc Vân Chiêu
50 Theo chân sư phụ, ở trấn Thanh Vân
51 Sự thật về chiếc bình gốm
52 Tên Lưu Hành này không đơn giản
53 Hắn lấy xương người làm xúc xắc
54 Sao trời mùa đông
55 Chuyện khởi đầu của những ngày cận tết
56 Con gái lão Mộc bị oán linh ám
57 Tiểu thúc dính vào án mạng
58 Tần Lập và Lạc Vân Chiêu liên quan đến vụ án
59 Cái chết bí ẩn nhà họ Lưu
60 Tên nghịch tử trời đánh!
61 Chưa hết việc
62 Không nên động tay bừa bãi
63 tìm theo manh mối
64 Ngươi đáng tội lắm! Dám kêu oan
65 Mọi chuyện cứ thế kế tiếp
66 Nút thắt chồng chéo đan xen
67 Rốt cuộc ai mới là hung thủ
68 Đêm cuối cùng trước ngày xử án
69 Ta không tự vẫn! Ta bị oan!
70 Thụy Vũ sao ngươi không tỉnh lại!
71 Giải thoát cho nàng ta
72 Ân oán đến đây kết thúc được rồi!
73 Ai trong số các ngươi là hung thủ?
74 Đi dần đến hồi kết
75 Hung thủ lộ diện
76 Cái kết cho những người trong cuộc!
77 Ta có thể yên ổn đón Tết rồi đúng không?
78 Chữa trị cho vị quan nọ
79 Kết làm bằng hữu
80 Nam chính trở về
81 Nói chuyện với nhau làm rõ chuyện
82 Đi ngủ đi, muộn rồi!
83 Mùng một trôi qua yên lành
84 Về lại Trần gia
85 Con hãy hòa ly với Diệp Lâm Phong đi
86 Mùng ba Tết hương khói nhớ người xưa
87 Chả hay muội đã nghe tin này chưa?
88 Hai chúng ta cùng phang kịch bản
89 Bữa cơm mừng trở về
90 Ngươi giả bộ thâm tình gì chứ?
91 Thẩm Nhược Lan cũng không thoát
92 Đẹp như vậy mà không phải là nữ nhân sao?
93 Nhìn thế nào cũng giống là có xích mích
94 Lừa các ngươi một chút thôi mà
95 Người đến xem đông đủ
96 Lời các người nói là bằng chứng
97 Người làm lộ thân phận của Tử Hạ là
98 Mọi chuyện phanh phui
99 Phụ thân, người làm vậy là ẩu rồi!
100 Từ nay có thêm một phụ thân
101 Tin tức thất thiệt lan truyền
102 Thôn Hoa Hạ cũng không kém cạnh
103 Các ngươi theo dõi hắn cho ta
104 Thông báo nhỏ
105 A Lịch đạo sĩ
106 Vụ án người không đầu
107 Chuyện tối hôm đó
108 Cái đầu của người vô danh
109 Truy tìm tung tích nạn nhân
110 Đầu một nơi, còn thân nơi nào?
111 Có thêm manh mối
112 Thịt người đó! Ăn đi
113 Phát hiện mới!
114 Ta nhận ra tên này!
115 Chuyện này, thật ra thì...
116 Điều tra Trần Liên
117 Có thật sự Tô Thông hại Trần Liên
118 Hạ Sơn này, ta thấy cũng đáng nghi
119 Đến nhà Hạ Sơn
120 Đưa A Lịch đạo sĩ về phủ
121 Kẻ thù tới tìm Chu Lịch
122 Tài bói toán của Chu Lịch
123 Ngài lợi hại vậy sao?
124 Ta đến rồi! Chủ nhân các ngươi đâu?
125 Cùng đối chất trên công đường
126 Ta bị oan mà
127 Hung thủ đến công đường hóng chuyện
128 Người tình nghi lúc này
129 Ta ghét sự bất công của người
130 Ta chỉ chớp lấy thời cơ mà thôi!
131 Xử lý thi thể Tô Thông
132 Ta sẽ cho phụ thân các ngươi biến mất
133 Vết máu dưới nền đất
134 Phần thi thể còn lại trong chum
135 Sao còn cố chối tội nữa
136 Chó cùng dứt dậu
137 Ngươi tưởng bọn ta không có phòng bị sao?
138 Nam nữ chính đoàn tụ
139 Tiệc đón gió tẩy trần
140 Giờ đến việc của ta rồi!
141 Chờ người về hành sự
142 Ta sẽ trục tàn hồn đó ra cho con lão
143 Quả là một tàn hồn mang năng lượng thuần khiết
144 Trấn hồn trong búp bê vải
145 Sao ngươi hồ đồ vậy
146 Gặp lại mẫu thân
147 Nguy hiểm cận kề
148 Tỉnh lại rồi
149 Khi sự lương thiện biến mất
150 Trả được thù
151 Quả báo nhãn tiền ta và các người đều không thoát
152 Huynh đệ tương tàn
153 Trong ba ngày chuẩn bị
154 Kẻ nội gián mà ta cài vào
155 Lập tức hành động
156 Lạc trong trận pháp
157 Thiên xà tẩm thực
158 Dây tơ mảnh
159 Rắn bò lên bậc tam cấp
160 Cái gì không giải được thì phá!
161 Tam canh hàn xuất hiện sau cửa
Chapter

Updated 161 Episodes

1
Xuyên qua, đổi hồn
2
Khi tỉnh lại! Ta gặp con nam chính
3
Ta muốn nói chuyện với ngươi!
4
Bữa cơm đầu tiên sống ở nơi xa lạ
5
Cho con đi theo hái thuốc!
6
Qua nhà Tạ đại phu
7
Ngươi không thể xuất hiện bình thường sao?
8
Cách biệt về thời đại
9
Phiên chợ gặp lại phụ thân nguyên chủ
10
Sự việc bắt đầu từ mười năm về trước
11
Động thai
12
Tạo Nghiệp
13
Ta dạy ngươi viết chữ của ta
14
Tiểu thúc phát hiện điều gì sao?
15
Đi theo ta lấy hạt dẻ
16
Hấp hạt dẻ
17
Tiểu Nam bị ốm
18
Hạ sốt thì nghỉ ngơi
19
Chuyện bát nháo, ta giải thích cho ngươi hiểu
20
Tin tưởng đối phương
21
Cải táng, thêm một lý do ghét hắn!
22
Nàng ta giỏi nhất là gây chuyện
23
Đá thi khuyển
24
Trong thôn xảy ra chuyện
25
kỳ án thê tử nhà họ Cố
26
Một đồn mười, mười đồn trăm
27
Ta cùng mẹ chồng hóng chuyện
28
Trần vô lại
29
Mọi chuyện không đơn giản
30
Hóa ra hung thủ là ngươi
31
Ai cho ngươi xem ký ức của ta
32
Con vừa ở trên núi xuống?
33
Ta là kẻ xuyên thư vô dụng nhất!
34
Ta biết thí chủ không phải người nơi này
35
Có duyên từ trước! Vương vấn tiếp kiếp này!
36
Người sống khó nói, huống chi người chết
37
Chu đạo sĩ
38
Ngươi nói mình sinh năm bao nhiêu cơ?
39
Lỡ đưa tên đần nhà ngươi xuyên qua
40
Tính đội mồ sống dậy
41
Chuyện bất ngờ mà Chu đạo sĩ nói
42
Con ma này hay sàm sỡ nữ nhân sao?
43
Quá khứ của Tần Nguyệt
44
Ai ngủ ngay bên cạnh vậy
45
Tình địch của Diệp Lâm Phong
46
Hiểu lầm tai hại
47
Chiêu thức thứ ba, Thụy Vũ đỡ không nổi
48
Tiểu Thúc đánh con
49
Lại gặp tên Lạc Vân Chiêu
50
Theo chân sư phụ, ở trấn Thanh Vân
51
Sự thật về chiếc bình gốm
52
Tên Lưu Hành này không đơn giản
53
Hắn lấy xương người làm xúc xắc
54
Sao trời mùa đông
55
Chuyện khởi đầu của những ngày cận tết
56
Con gái lão Mộc bị oán linh ám
57
Tiểu thúc dính vào án mạng
58
Tần Lập và Lạc Vân Chiêu liên quan đến vụ án
59
Cái chết bí ẩn nhà họ Lưu
60
Tên nghịch tử trời đánh!
61
Chưa hết việc
62
Không nên động tay bừa bãi
63
tìm theo manh mối
64
Ngươi đáng tội lắm! Dám kêu oan
65
Mọi chuyện cứ thế kế tiếp
66
Nút thắt chồng chéo đan xen
67
Rốt cuộc ai mới là hung thủ
68
Đêm cuối cùng trước ngày xử án
69
Ta không tự vẫn! Ta bị oan!
70
Thụy Vũ sao ngươi không tỉnh lại!
71
Giải thoát cho nàng ta
72
Ân oán đến đây kết thúc được rồi!
73
Ai trong số các ngươi là hung thủ?
74
Đi dần đến hồi kết
75
Hung thủ lộ diện
76
Cái kết cho những người trong cuộc!
77
Ta có thể yên ổn đón Tết rồi đúng không?
78
Chữa trị cho vị quan nọ
79
Kết làm bằng hữu
80
Nam chính trở về
81
Nói chuyện với nhau làm rõ chuyện
82
Đi ngủ đi, muộn rồi!
83
Mùng một trôi qua yên lành
84
Về lại Trần gia
85
Con hãy hòa ly với Diệp Lâm Phong đi
86
Mùng ba Tết hương khói nhớ người xưa
87
Chả hay muội đã nghe tin này chưa?
88
Hai chúng ta cùng phang kịch bản
89
Bữa cơm mừng trở về
90
Ngươi giả bộ thâm tình gì chứ?
91
Thẩm Nhược Lan cũng không thoát
92
Đẹp như vậy mà không phải là nữ nhân sao?
93
Nhìn thế nào cũng giống là có xích mích
94
Lừa các ngươi một chút thôi mà
95
Người đến xem đông đủ
96
Lời các người nói là bằng chứng
97
Người làm lộ thân phận của Tử Hạ là
98
Mọi chuyện phanh phui
99
Phụ thân, người làm vậy là ẩu rồi!
100
Từ nay có thêm một phụ thân
101
Tin tức thất thiệt lan truyền
102
Thôn Hoa Hạ cũng không kém cạnh
103
Các ngươi theo dõi hắn cho ta
104
Thông báo nhỏ
105
A Lịch đạo sĩ
106
Vụ án người không đầu
107
Chuyện tối hôm đó
108
Cái đầu của người vô danh
109
Truy tìm tung tích nạn nhân
110
Đầu một nơi, còn thân nơi nào?
111
Có thêm manh mối
112
Thịt người đó! Ăn đi
113
Phát hiện mới!
114
Ta nhận ra tên này!
115
Chuyện này, thật ra thì...
116
Điều tra Trần Liên
117
Có thật sự Tô Thông hại Trần Liên
118
Hạ Sơn này, ta thấy cũng đáng nghi
119
Đến nhà Hạ Sơn
120
Đưa A Lịch đạo sĩ về phủ
121
Kẻ thù tới tìm Chu Lịch
122
Tài bói toán của Chu Lịch
123
Ngài lợi hại vậy sao?
124
Ta đến rồi! Chủ nhân các ngươi đâu?
125
Cùng đối chất trên công đường
126
Ta bị oan mà
127
Hung thủ đến công đường hóng chuyện
128
Người tình nghi lúc này
129
Ta ghét sự bất công của người
130
Ta chỉ chớp lấy thời cơ mà thôi!
131
Xử lý thi thể Tô Thông
132
Ta sẽ cho phụ thân các ngươi biến mất
133
Vết máu dưới nền đất
134
Phần thi thể còn lại trong chum
135
Sao còn cố chối tội nữa
136
Chó cùng dứt dậu
137
Ngươi tưởng bọn ta không có phòng bị sao?
138
Nam nữ chính đoàn tụ
139
Tiệc đón gió tẩy trần
140
Giờ đến việc của ta rồi!
141
Chờ người về hành sự
142
Ta sẽ trục tàn hồn đó ra cho con lão
143
Quả là một tàn hồn mang năng lượng thuần khiết
144
Trấn hồn trong búp bê vải
145
Sao ngươi hồ đồ vậy
146
Gặp lại mẫu thân
147
Nguy hiểm cận kề
148
Tỉnh lại rồi
149
Khi sự lương thiện biến mất
150
Trả được thù
151
Quả báo nhãn tiền ta và các người đều không thoát
152
Huynh đệ tương tàn
153
Trong ba ngày chuẩn bị
154
Kẻ nội gián mà ta cài vào
155
Lập tức hành động
156
Lạc trong trận pháp
157
Thiên xà tẩm thực
158
Dây tơ mảnh
159
Rắn bò lên bậc tam cấp
160
Cái gì không giải được thì phá!
161
Tam canh hàn xuất hiện sau cửa

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play