[Seong-je X Sieun] Tương Mộ Bất Tương Tri
Chap 1
Bồ nhí Sieun
lại là con T/g đấy =))
Bồ nhí Sieun
mong mn ủng hộ tui nhiềunnheeiu nhaa
Từ ngày Baekjin chết, hắn – Geum Seong-je – như hóa điên. Hắn không rời mắt khỏi em dù chỉ một khắc. Mỗi lần em xuất hiện ở hành lang trường, quay đầu ở góc phố, hay ngồi ăn cơm ở căn tin, hắn luôn xuất hiện như thể đã có sẵn radar theo dõi em.
Geum Seong-je
Đi đứng gì mà như mộng du thế hả?
Hắn càu nhàu, dúi một hộp sữa vào tay em.
Geum Seong-je
Uống đi. Mặt cậu trắng bệch như ma ấy.
Yeon Si-eun
...Tôi không cần.
Geum Seong-je
Cậu cần. Tôi nhìn là biết.
Ngày nào cũng vậy. Hắn cứ lẽo đẽo theo sau em, nói lải nhải như ông già. Lúc đầu em còn gắt:
Yeon Si-eun
Đừng có đi theo tôi nữa, tôi phiền.
Geum Seong-je
Cậu phiền, thì tôi chịu thôi.
Geum Seong-je
Nhưng tôi không bỏ được.
/nhún vai, cợt nhả/
Hắn lặp đi lặp lại như thế, ngày qua ngày. Có hôm em mệt, chẳng buồn đáp. Hắn vẫn bám theo, ngồi xổm dưới chân cầu thang chờ em học thêm, rồi càm ràm:
Geum Seong-je
Bài kiểu này cậu học làm gì cho căng óc thế?
Geum Seong-je
Cậu học giỏi thật đấy
Geum Seong-je
Ngủ đi. Không thì ăn.
Geum Seong-je
Gầy thế kia rồi mà không chịu ăn thì tôi biết làm gì với cậu đây?
Em luôn thấy hắn phiền. Rất phiền.
Nhưng rồi…
Một buổi sáng, em đến trường, đi qua bậc thềm mà không thấy ai gọi với theo.
Không có ai dúi hộp sữa vào tay.
Không có ai đi theo em từng bước.
Không có tiếng càu nhàu.
Ngày thứ nhất, em chỉ nghĩ: “Chắc hắn chán rồi.”
Ngày thứ hai, em chờ ở cầu thang sau giờ học. Hắn không tới.
Ngày thứ ba, vẫn không có tin nhắn, không cuộc gọi.
Ngày thứ tư, bạn bè bắt đầu rủ em đi chơi, nhưng em cứ lắc đầu:
Yeon Si-eun
Không thích. Mấy người cứ đi đi.
-Lúc trước mày còn đi ăn với tụi tôi cơ mà?
Yeon Si-eun
Không có tâm trạng.
Em chẳng hiểu nổi bản thân. Em mở điện thoại, lướt qua hàng danh bạ mà không hề lưu số hắn. Lúc trước em không muốn giữ liên lạc với hắn, nhưng giờ… chỉ muốn nghe cái giọng càu nhàu ấy một lần thôi.
Yeon Si-eun
Cậu đang ở đâu vậy, đồ điên…
Em lẩm bẩm trong vô thức, ngồi thu mình trên giường, gối ôm chặt trong tay.
Căn phòng yên lặng đến mức em có thể nghe rõ tiếng tim mình đập.
Hôm đó, em mơ thấy hắn.
Trong giấc mơ, hắn chỉ đứng từ xa, cười một cách lặng lẽ và buồn bã. Không càu nhàu, không nói gì. Hắn quay lưng bước đi.
Em bật dậy trong đêm, mắt ươn ướt, ngực nặng nề.
Và lúc đó em mới nhận ra – cái cảm giác thiếu thiếu trong lồng ngực, cái khoảng trống im lặng trong tai – là do em đã quen với sự hiện diện của hắn.
Quen với cái giọng lèm bèm, quen với ánh mắt luôn hướng về phía em, quen với một người cứ đứng sau em, dù em có lạnh lùng đẩy ra bao nhiêu lần.
Phải chăng… em đã quen với hắn đến mức… em nhớ hắn rồi?
Tiếng mưa rơi lộp bộp lên mặt ô. Em đi ngang con hẻm quen thuộc – cái hẻm nhỏ tối tăm nằm giữa hai tòa nhà cũ kỹ, nơi tường bong tróc và gió thường rít qua như tiếng thở dài.
Tay em cầm ô, bước chậm lại. Nơi đây… em từng gục xuống vì kiệt sức, vì tuyệt vọng, vì không chịu nổi nữa. Và chính lúc đó… hắn xuất hiện. Như thể được triệu hồi bởi sự yếu đuối của em.
Hắn đã đứng đó, lưng tựa vào tường, tay cầm điếu thuốc, đôi mắt nửa chán đời nửa lạnh lùng nhìn em như thể biết trước em sẽ ngã ở đây.
Geum Seong-je
Đúng là đồ ngốc.
Geum Seong-je
Cậu bị điên à? Không biết tự lo cho bản thân sao?
Geum Seong-je
Đi đứng như ma thế này rồi để người ta dọn xác hả?
Em từng ghét cái cách hắn chửi thẳng, chẳng thương hoa tiếc ngọc gì. Nhưng bây giờ, khi đứng lại nơi này, nhìn vào đúng góc tường hắn từng tựa lưng, em thấy trong lòng nhói lên kỳ lạ.
Lạnh. Không phải vì mưa.
Mà vì thiếu mất cái bóng dáng quen thuộc.
Em khẽ thở dài, định quay bước rời đi. Nhưng đúng lúc ấy—
Một lực đập mạnh vào vai trái làm em giật mình, nghiêng hẳn cả ô.
Em xoay người, tay siết chặt cán ô, miệng định buông ra một câu bực tức:
Nhưng câu nói nghẹn lại nơi cổ họng khi em thấy người đó.
Geum Seong-je đứng đó. Ướt nhẹp. Áo khoác thẫm màu bết mưa, mái tóc rối bời, đôi mắt sáng dưới hàng mi ướt đẫm nước.
Geum Seong-je
Lâu rồi không thấy, nhớ tôi không?~
Bồ nhí Sieun
cắt ngang hẹ hẹ
Bồ nhí Sieun
sợ flop như bộ kia😭
Comments
Anie☄️
e cứ việc viết tiếp , chuyện hoa hồng cứ để tôi lo =)}
2025-06-17
1
🌷ღ Dừa ch𝕦 ch𝕖
bám dai dữ vậy anh😞
2025-06-17
3
ớt siu cay
minhd dịu dàng chút đc k ạ😭
2025-06-17
1