( DuongHung ) Em Thương Cậu Chủ.

( DuongHung ) Em Thương Cậu Chủ.

1.

Tg đói bụng
Tg đói bụng
Hí lu,sau khi end 1 bộ thì tui đã ra 1 bộ mới nữaaa🥰
Tg đói bụng
Tg đói bụng
Đọc tên,lời giới thiệu cũng biết rùi ha.Ngược 😈
Tg đói bụng
Tg đói bụng
Nhưng yên tâm fic nào tui viết cũng sẽ là HE.🥰
Tg đói bụng
Tg đói bụng
Tui có tâm lém,kh để mấy bà bùn đauu.😘
Tg đói bụng
Tg đói bụng
Vô vô.
...
Tiếng xúc xắc lăn trên mặt bàn gỗ vang lên chát chúa. Mùi khói thuốc, rượu và mồ hôi trộn vào nhau trong một căn phòng chật hẹp, ẩm mốc đến nghẹt thở. Bố của Hùng – người đàn ông trung niên với ánh mắt mờ đục, tay run lên từng hồi – đặt hết toàn bộ niềm tin cuối cùng vào quân cờ trên tay. Nhưng ông ta quên mất một điều.
Trước mặt ông, là Dương - kẻ được mệnh danh là "quỷ cờ" trong giới ngầm, máu lạnh và không bao giờ thua. Ván cuối kết thúc trong sự im lặng đến rợn người. Dương đặt nhẹ quân cờ xuống bàn. Không cần nói gì thêm. Người bên cạnh hắn lập tức lên tiếng.
???
???
Một trăm tỷ.Ông thua trắng.
Bố Hùng mặt cắt không còn giọt máu. Ông ta không biết rằng ván cờ hôm nay sẽ là dấu chấm hết cho cuộc đời ông và cả con trai mình. Tối hôm đó, Hùng đang đứng dưới bếp nấu ăn. Mùi canh rau còn chưa kịp dậy thơm thì cánh cửa chính bị đạp tung. Tiếng la hét, tiếng đồ vật vỡ, tiếng rên đau đớn vang lên hỗn loạn.
Cậu chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã thấy cha mình bị quật ngã xuống nền nhà bởi mấy tên côn đồ. Bàn tay ông bị đạp mạnh, máu chảy đầy sàn. Một bóng người cao lớn bước vào. Ánh mắt sắc lạnh dưới mái tóc đen được vuốt gọn. Dương. Hắn bước qua vũng máu, giẫm lên nó như bước qua vũng nước bình thường. Giọng hắn trầm, rắn và lạnh lẽo.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tiền đâu?Mày nợ hơn một tuần rồi.Không trả,chém một ngón tay.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nếu càng nợ nhiều hơn,chém hết bộ phận trên cơ thể.
Bố Hùng
Bố Hùng
//Lết lại chỗ hắn// Tôi... tôi không có tiền... ông trùm cho tôi thêm một tháng nữa được không..?
Dương nhìn ông ta như nhìn một con rác. Không chút cảm xúc.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không. Không trả được bằng tiền thì trả bằng thứ khác.
Bố Hùng
Bố Hùng
Tôi trả..thằng con trai tôi..//Chỉ tay về phía em//
Bố Hùng
Bố Hùng
Coi như là hết nợ.
Dương khựng lại. Hắn quay đầu liếc nhìn cậu thiếu niên gầy gò, mặc chiếc áo cũ đã ngả màu. Im lặng vài giây, hắn gật đầu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Được.Lôi nó đi.
Bọn đàn em bước tới, kéo Hùng đi. Cậu không phản kháng, cũng không rơi nước mắt. Chỉ nhẹ nhàng đặt chiếc vá xuống kệ bếp, rửa tay bằng chút nước còn trong nồi, rồi ngoan ngoãn đi theo họ. Bởi vì Hùng biết... Đến lúc này rồi, cậu không còn quyền lựa chọn nữa.
___________________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play