Em trốn không được tôi

_____________________
Buổi sáng tại lớp học Mỹ thuật.
Cap ngồi vùi đầu vào bài vẽ, đôi mắt mệt mỏi vì đêm qua mất ngủ.
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
"Không được... không thể để ảnh hưởng đến việc học... phải tập trung..."
Minh Thư ghé sát bên cạnh.
Minh Thư
Minh Thư
Ê, Cap!
Minh Thư
Minh Thư
Mấy hôm nay cậu lạ lắm nha!
Minh Thư
Minh Thư
Mệt mỏi, mắt thâm quầng, còn hay thẫn thờ... không phải yêu đương gì thiệt chứ?!
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//giật mình// Không có... tớ chỉ... mất ngủ thôi...
Minh Thư
Minh Thư
Hừm... tui sẽ theo dõi cậu đó!
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
"Mình... phải giấu chuyện này thật kỹ... không thể để ai biết được..."
------
Buổi chiều.
Vừa tan học, Cap nhận được tin nhắn quen thuộc.
Xe đang chờ em trước cổng trường, nếu không thấy em... tôi sẽ vào tận lớp tìm — Người gửi Trần Đăng Dương.
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//mặt cắt không còn giọt máu//
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
Trời ơi... cái tên này... thật sự muốn bám mình tới chết sao...
------
Trước cổng trường.
Một chiếc xe sang trọng đỗ chờ. Trợ lý bước xuống, cung kính mở cửa xe.
Trợ lý Dương
Trợ lý Dương
Cậu Cap, mời lên xe
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//nhìn quanh, thấp giọng//
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
Anh... không thể để xe nổi bật thế này ở cổng trường được sao?
Trợ lý Dương
Trợ lý Dương
Tổng giám đốc dặn, không được để cậu đi bộ
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
Trời ơi...
------
Trên xe.
Dương nghiêng người nhìn Cap, ánh mắt sâu thẳm.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em tính trốn tôi?
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//né tránh ánh mắt// Em... không có...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không có?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao cả ngày không trả lời tin nhắn tôi?
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
Em... bận học...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//nhếch môi// Vậy giờ không bận nữa, theo tôi
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
"Hắn... đúng là không có khái niệm cho người ta yên ổn..."
------
Phòng VIP số 3.
Dương kéo Cap ngồi xuống ghế sofa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hôm nay... em mặc đẹp
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//ngượng đỏ mặt// Đừng... nói mấy lời như vậy nữa được không...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tại sao không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi nói thật lòng
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
Em... chỉ là sinh viên bình thường... không phải loại người anh nên dây vào...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//ánh mắt sắc lạnh// Em càng nói vậy... tôi càng muốn giữ em
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//run nhẹ// Anh... thật cố chấp...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//kề sát tai, giọng khàn// Với em... tôi có thể cố chấp hơn nữa
Bên ngoài phòng VIP.
Trợ lý Dương
Trợ lý Dương
Tổng giám đốc càng ngày càng bám cậu ấy... thật chưa từng thấy ngài ấy như vậy
Quản lý Dương
Quản lý Dương
Chuyện của người trên... cậu lo làm tốt việc của mình đi
Bên trong phòng.
Dương vuốt nhẹ má Cap, ánh mắt dịu dàng mà bá đạo.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi tôi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi nói rồi... em trốn không được tôi
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
Nhưng... em không thể...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không thể gì?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em sợ tôi?
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
Em... không biết nữa...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi sẽ để em biết... không có gì phải sợ tôi, em chỉ cần quen dần... với việc có tôi bên cạnh
------
Dưới ánh đèn mờ.
Nụ hôn sâu bất ngờ ập tới.
Dương ôm chặt Cap, cắn nhẹ bờ môi cậu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em càng ngày càng khiến tôi nghiện...
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//thở dốc// Anh... đừng... ở đây có người...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không ai dám vào, ngoài tôi ra... không ai được chạm vào em
Đêm buông.
Những âm thanh mờ ám tiếp tục vang vọng trong căn phòng xa hoa.
Cap mệt mỏi cuộn mình trong vòng tay Dương.
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
"Trốn không được... càng gần, càng không tránh được..."
------
Sáng hôm sau.
Trên xe đưa Cap về ký túc.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nhớ rõ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tối mai... tôi muốn gặp em
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//ngượng ngùng, thấp giọng//Anh... không thể bớt bá đạo chút sao...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Với em... tôi không thể bớt bá đạo
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
"Trời ơi... mình... càng lúc càng không thoát nổi rồi..."
------
Điện thoại rung.
Tin nhắn từ người gửi Trần Đăng Dương: Hôm nay nghỉ ngơi sớm, ngày mai tôi muốn em khỏe.
Hoàng Đức Duy (Cap)
Hoàng Đức Duy (Cap)
//ôm mặt, đỏ bừng// Hắn... thật là...
Một vòng dây dưa, ngày càng chặt hơn.
Cap càng muốn trốn... Dương càng không cho cậu rời xa.
Một cảm xúc lạ dần lớn lên trong lòng Cap...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play