Chap 2: Buông tay

Lại vài ngày sau nữa, gần như em mất liên lạc với hắn. Em vẫn như con chó nhỏ ngoan ngoãn ở nhà chờ hắn về trong vô vọng. Sau đó, em gặp lại hắn vào một buổi chiều lặng gió. Không phải gặp mà đúng hơn là bắt gặp, hắn cùng một cậu trai đi vào trong một khách sạn sang trọng. Em như kẻ mất hồn nhìn hai người bọn họ vui vẻ ôm nhau vào trong.
Ghen sao? Tức giận sao? Vậy thì thế nào? Ngay cả quyền lợi đi chất vấn em còn không có, vì hắn đã nói rồi, em không được tham gia vào quan hệ ngoài luồng của hắn, em mãi là tình nhân trong bóng tối của hắn, chỉ là công cụ để hắn phát tiết, là chỗ dừng chân tạm thời của hắn. Hắn không yêu em. Hoàn toàn không yêu em.
Không biết làm thế nào mà em về được tới nhà. Em đau lòng nằm trên giường, khóc không ra nước mắt.
Kế đến em bị lên cơn hen, khó thở vô cùng, lồng ngực đau như muốn nứt ra. Nhất thời em theo phản xạ tìm người mình tin tưởng nhất, em nhấn số gọi cho hắn. Em lên cơn bệnh, chuyện này đã đủ lý do quan trọng để tìm hắn chưa? Nhưng mà sau những tiếng tút dài cũng chẳng có ai bắt máy.
Em gọi thêm vài cuộc gọi, sau cùng đành bỏ cuộc. Đức Duy ho từng cơn khó nhọc, cố gắng vuốt ngực để dễ thở hơn. Nước mắt nước mũi chảy ra, không biết vì đau do bệnh hay do đau lòng.
Có lẽ ông trời còn tội nghiệp cho em, lên cơn suyễn nặng mà không chết. Sáng hôm sau người mệt rã rời, em không đứng dậy nổi nên nằm trên giường nguyên cả một ngày.
Người hàng xóm bên cạnh không thấy em đi đổ rác như bình thường, mới chạy qua xem em, vậy mới biết em bị bệnh nặng, nhờ có người hàng xóm giúp đỡ, Duy cảm thấy khỏe hơn.
Đức Duy biết em không được bạc đãi bản thân, em không được ai yêu thì phải tự yêu chính bản thân mình. 
Đức Duy đi đến bệnh viện, lấy thuốc uống, mua thêm mấy bình thuốc xịt hen phòng ngừa lên cơn nặng như tối hôm trước. Sau đó, khi thấy khỏe hơn nhiều, em bắt đầu đi xin việc.
Đức Duy đi tìm việc đúng một tuần, nhưng không tìm được. Thời buổi kinh tế khó khăn, kiếm được công việc ổn định không phải chuyện dễ.
Hơn nữa xã hội bây giờ chuộng bằng cấp và đi cửa sau, em không có người quen biết nên dễ dàng bị gạt ra ngay. Nhưng cũng một tuần sau đó, em nhận được cú điện thoại lâu lắm rồi mới xuất hiện trên màn hình điện thoại.
Đức Duy nhìn chăm chăm màn hình, nghĩ ngợi không biết có nên bắt máy không. Mặc dù hắn chưa nói chia tay chính thức nhưng biểu hiện thì có phải đã xem giữa hai người không còn quan hệ gì hay không? Nếu là lúc trước, chắc chắn Duy rất đỗi vui vẻ mà nghe máy nhưng hiện tại, tâm trạng em chỉ cảm thấy nặng nề.
Điện thoại hết reo rồi. Đây là lần đầu tiên em treo máy với hắn.
Bỏ đi, chuyện đã qua rồi, không hợp thì buông tay thôi. Em đã giữ hắn bao nhiêu năm rồi, nên buông tay để hắn đi thôi.
Không ngờ em chưa kịp cất điện thoại vào túi thì tin nhắn đến. Đức Duy thấy số hắn hiện lên màn hình, không nhịn được tò mò mở tin nhắn ra xem.
Quang Anh
Quang Anh
📲Vì sao không nghe máy? Hôm trước em gọi có chuyện gì vậy?
Duy cười khổ. Em không nghe máy, hắn hỏi em vì sao? Vậy mà số lần em gọi hắn không nghe gấp cả trăm lần, hắn có bao giờ cho em một lời giải thích đâu?
Nói thì nói thế, nhưng em vẫn nhắn lại cho hắn.
Đức Duy
Đức Duy
📲Không có gì, em gọi lộn số thôi. Dạo này em bận lắm, nếu không có gì quan trọng, đừng gọi cho em
Đức Duy dùng chính lý do của hắn để trả lời cho hắn.
Không phải Đức Duy xấu xa muốn trả thù đâu, chỉ đơn giản em nói lên sự thật, em bận thật mà. Em bận cho công việc, bận để yêu thương bản thân cũng bận để suy nghĩ về cuộc sống này.
Không ngoài dự đoán, hắn không gọi hay nhắn tin lại nữa.
Em biết ngay mà. Em không hề có vị trí nào trong cuộc sống của hắn.
Đức Duy nhét điện thoại vào túi áo, tiếp tục chạy xe đạp đi tìm việc. Trước mắt, em muốn có công việc trước, sau đó dành dụm ít tiền, đi thuê phòng trọ khác. Căn nhà kia… có lẽ hôm nào em sẽ nhắn tin nới với hắn, nói hắn tìm người bán đi, tiền chia đôi ra cho phòng phẳng, sau đó, em và hắn sẽ không còn bất kì dính líu gì, từ nay về sau, có gặp nhau trên đường, nếu vui vẻ thì gật đầu chào nhau một cái rồi đi, còn không thì cứ xem nhau như người xa lạ.
Một tháng sau, vẫn chẳng có một công ty nào gọi điện về, Đức Duy đành phải tìm một công việc khác, từ bỏ ý định làm công nhân viên chức.
Trong một lần đi mua ít đồ dùng trong nhà, Đức Duy thấy ở đối diện tạp hóa có một thư quán, tuy nhỏ thôi nhưng thấy người ra vào tấp nập, cái quan trọng hơn là đang đề bảng tuyển người. Đức Duy lần mò đi vào hỏi thử, người ta nói chỉ cần sử dụng rành máy tính, biết in ấn thì có thể nhận việc. 
Đức Duy làm nhân viên văn phòng bao nhiêu năm, tất nhiên mấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ. Duy nghĩ việc giấy tờ trong thư quán cũng nhàn, so với với công nhân viên chức thì không cần tối ngày cạnh tranh nhau từng tí, mức lương tuy không cao nhưng em cũng chẳng ăn xài gì nhiều, lại chỉ có một mình nên vẫn có thể dựa vào nó mà sống dư dả.
Hot

Comments

kth

kth

còn bộ kia k dám đọc thật, sợ ơi sợ nên thấy fic mới vui dữ lắm heheee

2025-06-26

0

kth

kth

quá tr chăm luônnn iu quá hẹ hẹ

2025-06-26

0

Panpan_zzin

Panpan_zzin

Thương em🥺🫂

2025-06-27

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Yêu mù quáng
2 Chap 2: Buông tay
3 Chap 3: Tìm được việc
4 Chap 4: Đột nhiên quan tâm
5 Chap 5: Chuyển nhà
6 Chap 6: Nội tâm Quang Anh
7 Chap 7: Chỗ ở mới
8 Chap 8: Hẹn gặp
9 Chap 9: Hiểu lầm
10 Chap 10: Triệt công ty cũ đã sa thải em
11 Chap 11: Nhập viện
12 Chap 12: Tư cách gì để ghen tuông?
13 Chap 13: Gây hấn
14 Chap 14: Bị đuổi việc
15 Chap 15: Ra mặt thị uy
16 Chap 16: Dạy dỗ
17 Chap 17: Lôi em lên xe để ép bức
18 Chap 18: Ức hiếp trên xe
19 Chap 19: Lần đầu đến nhà riêng của Quang Anh
20 Chap 20: Rời đi
21 Chap 21: Tra nam quay đầu
22 Chap 22: Không ăn bắt đổ vỏ?
23 Chap 23: Từng người từng người gây chuyện với hắn
24 Chap 24: Quý nhân giúp đỡ
25 Chap 25: Nội tình
26 Chap 26: Chuyện tình bên lề của Huỳnh Mẫn
27 Chap 27: giải oan
28 Chap 28: Hung tin
29 Chap 29: Tìm thấy em
30 Chap 30: Em đừng mong chạy khỏi anh
31 Chap 31: Sinh hoạt tại nhà anh Lâm
32 Chap 32: Quan tâm bù đắp
33 Chap 33: Đưa người trở về
34 Chap 34: Có người phá công ty
35 Chap 35: Quang Anh đã biết đau lòng là gì
36 Chap 36:Hiểu lòng nhau
37 Chap 37: Giải quyết nội gián
38 Chap 38: Cho anh thêm cơ hội
39 Chap 39: Hương vị ái muội
40 Chap 40: Cầu hôn
41 Chap 41: Đụng mặt tình địch
42 Chap 42: Xuất viện
43 Chap 43: Đến công ty anh làm
44 Chap 44: Một tấm chân tình
45 Chap 45: Nghe vợ phú quý giàu sang
46 Chap 46: Vượt qua chướng ngại tâm lý để thân mật với anh
47 Chap cuối: Đắm chìm trong cảm xúc mà anh mang lại
Chapter

Updated 47 Episodes

1
Chap 1: Yêu mù quáng
2
Chap 2: Buông tay
3
Chap 3: Tìm được việc
4
Chap 4: Đột nhiên quan tâm
5
Chap 5: Chuyển nhà
6
Chap 6: Nội tâm Quang Anh
7
Chap 7: Chỗ ở mới
8
Chap 8: Hẹn gặp
9
Chap 9: Hiểu lầm
10
Chap 10: Triệt công ty cũ đã sa thải em
11
Chap 11: Nhập viện
12
Chap 12: Tư cách gì để ghen tuông?
13
Chap 13: Gây hấn
14
Chap 14: Bị đuổi việc
15
Chap 15: Ra mặt thị uy
16
Chap 16: Dạy dỗ
17
Chap 17: Lôi em lên xe để ép bức
18
Chap 18: Ức hiếp trên xe
19
Chap 19: Lần đầu đến nhà riêng của Quang Anh
20
Chap 20: Rời đi
21
Chap 21: Tra nam quay đầu
22
Chap 22: Không ăn bắt đổ vỏ?
23
Chap 23: Từng người từng người gây chuyện với hắn
24
Chap 24: Quý nhân giúp đỡ
25
Chap 25: Nội tình
26
Chap 26: Chuyện tình bên lề của Huỳnh Mẫn
27
Chap 27: giải oan
28
Chap 28: Hung tin
29
Chap 29: Tìm thấy em
30
Chap 30: Em đừng mong chạy khỏi anh
31
Chap 31: Sinh hoạt tại nhà anh Lâm
32
Chap 32: Quan tâm bù đắp
33
Chap 33: Đưa người trở về
34
Chap 34: Có người phá công ty
35
Chap 35: Quang Anh đã biết đau lòng là gì
36
Chap 36:Hiểu lòng nhau
37
Chap 37: Giải quyết nội gián
38
Chap 38: Cho anh thêm cơ hội
39
Chap 39: Hương vị ái muội
40
Chap 40: Cầu hôn
41
Chap 41: Đụng mặt tình địch
42
Chap 42: Xuất viện
43
Chap 43: Đến công ty anh làm
44
Chap 44: Một tấm chân tình
45
Chap 45: Nghe vợ phú quý giàu sang
46
Chap 46: Vượt qua chướng ngại tâm lý để thân mật với anh
47
Chap cuối: Đắm chìm trong cảm xúc mà anh mang lại

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play