[ Đản Xác ] Nói Không Được, Nhưng Rên Thì Giỏi~
Dọn vào lòng chị nuôi
Trời hôm ấy đổ mưa rả rích, lạnh đến thấm vào tận xương.
Một chiếc xe đen bóng loáng dừng trước Cô Nhi Viện – nơi ai cũng biết là Trại trẻ mồ côi. Người con gái vừa Đẹp trai vừa soái, vừa nguy hiểm, vừa chẳng tin vào thứ gọi là "tình thân".
Trần Kha_cô
/cầm ô bước ra/
Từng bước đi uy lực bước vào Cô Nhi Viện
Trung Mạc
Trần Kha con lại đến à? /nhìn cô/
Trần Kha_cô
Mẹ tôi kêu tôi đến nhận một bé gái, mau đem ra đây❄️
Trung Mạc
Tên gì mới được?
Trần Kha_cô
Trịnh Đan Ny❄️
Trung Mạc
À à.. được được.../đi vào trong/
Trần Kha_cô
"haiz.. Thật là phiền phức..."
Hôm nay, cô nhận em gái nuôi về sống cùng
Là con bé câm, nghe bảo được đưa từ trung tâm về theo nguyện vọng của mẹ cô trước khi bà mất.
Nàng bước ra, dáng người nhỏ nhắn, gầy gò, ôm chặt balô cũ kỹ trước ngực. Mái tóc dài bết mưa, môi mím chặt, ánh mắt trốn tránh… nhưng không ngu ngơ.
Trần Kha_cô
/nhìn từ trên xuống dưới/
Trần Kha_cô
"chắc cũng 16-17 chắc nhỏ hơn mình 1-2 tuổi"
Người ta nói nàng câm từ nhỏ, nhưng cô chỉ cần nhìn một lần… là biết"Con bé này không hề đơn giản".
Trần Kha_cô
Tên gì?❄️ /nhìn chằm chằm nàng/
Nàng ngước mắt, rút giấy bút trong túi, run tay viết
"Trịnh Đan Ny, em bị câm"
Trịnh Đan Ny_nàng
"Nếu mình giả câm, thì chắc chị ấy không đánh mình đâu ha"
Trần Kha_cô
/ngạc nhiên nhìn nàng/
Trần Kha_cô
"con bé này đâu có mở miệng đâu?"
Trần Kha_cô
Em mới nói gì à?❄️
Trịnh Đan Ny_nàng
/Lắc đầu/ "Giả câm, mà nó mệt gì đâu á trời"
Trần Kha_cô
"Ê nha... Đừng nói là..."
Trần Kha_cô
"Giả câm à..?"
Trần Kha_cô
"Được... Xem tôi chơi với em như thế nào này"
Cô tiến tới, đứng trước mặt cô em gái “nuôi” mới, ánh mắt hờ hững nhưng sắc bén như lưỡi dao.
Trần Kha_cô
Câm sao?. Ngoan ngoãn, biết điều, biết nghe lời...❄️
Tốt. Nhưng cô đã nhận ra nàng giả câm. Bởi vì khi cô nâng cằm nàng lên bằng hai ngón tay lạnh buốt, đôi môi ấy khẽ run và thân thể cũng hơi giật nhẹ, và tất nhiên cũng vì tiếng lòng của nàng.
Trần Kha_cô
"cô bé này thật đặc biệt~ mình phải chăm sóc chu đáo mới được~"
Trần Kha_cô
Tôi không thích giả vờ~❄️/giọng chậm rãi/
Trần Kha_cô
Và tôi càng ghét giả vờ. Em hiểu chứ?❄️
Nàng không gật, cũng chẳng lắc. Chỉ đứng đó – như một con mèo nhỏ bị bỏ rơi.
Thứ ngoan ngoãn im lặng thường là thứ khiến người ta muốn phá vỡ nhất.
Cô rướn người ghé sát tai nàng
Trần Kha_cô
'Nếu em thật sự câm… tôi sẽ không ép~❄️'
Trần Kha_cô
'Nhưng nếu em đang giấu... tôi hứa, tôi sẽ khiến em phải rên lên từng đêm mà không cần một câu nói nào.❄️'
Trịnh Đan Ny_nàng
/rùng mình/"C-cái.. Gì vậy... Chứ😟"
Trần Kha_cô
/nhếch mép+đi ra xe/ Đi❄️
Nàng – từ em gái nuôi ngoan hiền – sẽ thành gì dưới bàn tay của một người lạnh lùng nhưng nghiện chiếm hữu?
Tg (Pét)
Mé, tự nhiên thèm thể loại này vãi 😣
Comments
Súp gà bơ lạc
Sao ra được một chap vậy tác giả
2025-06-26
2
🖤💢
ê sao t nhắn M mà ko đc z
2025-06-27
3
🥀 nổi buồn đắng😞
ê nha
2025-08-13
2