[DuongKieu] Huyết Lệ Nam Kỳ

[DuongKieu] Huyết Lệ Nam Kỳ

Đêm mưa định mệnh

Cá Bống 🐬
Cá Bống 🐬
Xin chào! Lại là Bống đây ạa
Cá Bống 🐬
Cá Bống 🐬
Đây là fic thứ hai của Bống rồi mong mọi người ủng hộ và nếu có gì sai sót thì mọi người góp ý nhẹ nhàng giúp Bống ạa
Cá Bống 🐬
Cá Bống 🐬
Cũng như fic trước Kiều là nữ ai không thích thì next khỏi đọc
________________________________
Trời đổ mưa nặng hạt. Tiếng mưa rơi tí tách trên mái ngói phủ phú hộ Nguyễn như những nhát roi vô hình quất xuống tâm can người ở lại. Gió lạnh len lỏi qua từng khe cửa mang theo mùi đất ẩm mùi cỏ mục và cả mùi của sự chết chóc chực chờ. Dưới ánh đèn loe lét căn nhà lớn vẫn sáng đèn, nhưng ánh sáng ấy chỉ như một điểm sáng yếu ớt giữa màn đêm dày đặc của cơn giông bão chuẩn bị nổi lên.
Ông phú hộ Nguyễn người đàn ông trạc ngoài 40 mươi với mái tóc đã điểm bạc dáng người vững chãi nhưng nét mặt trầm buồn khắc sâu những vết lo toan đang ngồi bên bàn. Tay ông run run cầm chén trà nguội, ánh mắt dõi ra ngoài cửa sổ nhìn mưa rơi như thể muốn níu giữ từng giọt nước mát lạnh ấy trước khi mọi thứ bị cuốn phăng.
Bên cạnh là bà phú hộ dáng người gầy yếu mắt đỏ hoe nhìn đứa trẻ nằm trong chiếc nôi nhỏ chăn gối bông vải thêu chỉ đỏ bên trong là một đứa bé gái đang ngủ say làn da trắng như bún và đôi má phúng phính hơi ửng hồng. Đứa bé là niềm hi vọng duy nhất còn sót lại của phủ phú hộ lúc này.
Tiếng chân bước vang lên ngoài sân. Người đến không ai khác chính là ông Hoàng người anh em thân thiết của ông phú hộ. Cái thân hình gầy gò khuôn mặt khắc khổ nhưng đầy khí phách của ông Hoàng hiện ra trong ánh đèn mờ ảo ướt đẫm mưa.
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Tui tới rồi
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Đêm nay tui gọi chú đến vì chuyện quan trọng không thể trì hoãn
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Đứa bé này từ giờ không thể ở đây nữa. Bọn lính Tây đã lùng sục khắp nơi chú phải đem con bé đi thật xa cưu mang nó nuôi dưỡng nó và nhất định không được để cho nó biết chuyện gì xảy ra đêm nay
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Làm ơn giúp tui lần cuối...
Tiếng mưa rơi rào rạt bên ngoài như tiếng khóc u uất của số phận xung quanh phủ bao trùm không khí nặng nề chết chóc đang đến gần. Ông Hoàng cúi đầu nhìn đứa bé trong nôi ánh mắt ngấn lệ nhưng kiên định:
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Anh cứ yên tâm tui sẽ bảo vệ con bé thật tốt cho dù có phải đánh đổi tất cả
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Người bày mưu…
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Là kẻ mà tui tin tưởng nhất nhưng nó đã phản bội. Tối nay mọi chuyện sẽ không thể cứu vãn nữa
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Tui hiểu
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Chú cầm lấy ây là số tiền tui đã chuẩn bị sẵn đủ để chú sống yên ổn một thời gian
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Hãy nhớ đừng cho nó biết cha má nó là ai đừng để ai tìm ra. Đợi khi nào thời thế yên ổn thì... hãy để con bé sống cuộc đời nó chọn
Tiếng mưa rơi càng lúc càng nặng hạt hơn như muốn xé toạc màn đêm đen tăm tối đang bao trùm phủ phú hộ Nguyễn. Không khí căng như dây đàn từng tiếng gió hú như tiếng khóc than của số phận. Bà phú hộ khẽ bế đứa bé trên tay đôi mắt bà ánh lên sự quyết tâm pha lẫn nỗi buồn vô tận:
Bà phú hộ
Bà phú hộ
Kiều… con phải sống dù cho cha má có không còn trên đời
Trước khi ông Hoàng ôm đứa bé rời đi ông phú hộ nói một lời cuối như muốn nhấn mạnh:
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Con bé vừa tròn một tháng hôm qua tên con bé là Nguyễn Pháp Kiều
Tiếng bước chân gấp gá bà phú hộ chạy đến bên ông Hoàng mặt tái nhợt tay ôm chặt lấy đứa bé. Bà nhìn ông phú hộ nước mắt rơi không ngớt.
Bà phú hộ
Bà phú hộ
Mình ơi... cho em ôm con lần cuối...
Bầu không khí chợt nặng như có ai rút hết hơi trong gian nhà mưa vẫn đổ không ngớt. Bà phú hộ cúi xuống hôn lên trán đứa bé nước mắt rơi lấm tấm lên đôi mi mỏng manh.
Bà phú hộ
Bà phú hộ
Con phải sống. Con phải sống nghe chưa Kiều... dù mai này không ai còn nhớ phủ phú hộ Nguyễn là ai con vẫn phải sống
Đứa bé bỗng o e bàn tay nhỏ xíu quờ quạng trong không trung. Ông Hoàng tiến lại đưa tay đón lấy đứa bé đôi mắt ông rực lên ánh quyết đoán.
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Tui hứa tui sẽ nuôi nó nên người. Dù sống kiếp nghèo hay giàu sang cũng không để nó rơi vào tay tụi ác nhân
Ngoài kia tiếng bước chân mỗi lúc một gần. Bóng đuốc loang loáng hắt qua song cửa.
Ông phú hộ
Ông phú hộ
//gằn giọng//
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Chạy đi
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Ngay bây giờ
Ông phú hộ
Ông phú hộ
Đừng quay đầu lại
Cánh cửa phủ hé mở tiếng chân lính Tây vang vọng xa xa. Trời mưa đêm nay không chỉ lạnh mà còn lạnh giá của sự phản bội và tàn sát. Ông Hoàng không dám chần chừ vội vã rời phủ bước chân trong màn mưa trắng xóa.
Giây phút chia ly ấy đến nhanh và lạnh lùng. Ông Hoàng ẵm đứa trẻ tiếng bước chân nhanh dần giữa mưa tầm tã căn phủ chìm trong màn đêm ẩm ướt. Đằng sau ánh sáng trong phủ dần tắt lịm chỉ còn lại tiếng mưa và gió quất vào mái ngói cũ kỹ.
Chưa đầy một canh giờ sau dưới ánh chớp loé sáng tiếng la hét và tiếng súng vang lên đinh tai nhức óc. Lính Tây đã tràn vào phủ cướp đi tất cả sinh mạng quý giá. Những tiếng khóc xé lòng những bóng người cuối cùng khuất vào màn đêm mịt mùng.
Cả nhà phú hộ Nguyễn từ gia nhân đến chủ tử bị sats hại một cách man rợ. Maus loang đỏ sân gạch hòa cùng nước mưa mà chảy tràn ra ngõ.
Từ đêm đó người ta không còn nhắc đến phủ phú hộ Nguyễn nữa. Những ai còn sống trong làng đều im bặt khi nghe ai hỏi về gia đình ấy. Ngôi nhà bị bỏ hoang không ai dám bén mảng chỉ còn mấy con quạ đen thỉnh thoảng đáp xuống nóc nhà gãy đổ kêu lên từng tiếng như khóc than.
Đứa bé ấy một số phận nghiệt ngã được ông Hoàng ẵm đi bỏ lại phía sau những giọt maus và nước mắt.
Đứa bé đó sẽ lớn lên ở đâu?
Trong yêu thương hay câm lặng?
Trong chân lý hay trong dối trá?
Liệu đứa trẻ không biết mình là ai không biết chuyện gì đã xảy ra vào cái đêm mưa định mệnh kia rồi sẽ sống ra sao?
Liệu... quá khứ có để yên cho con bé?
Hay rồi một ngày mọi bí mật chôn vùi sẽ trồi lên như xacs người bị giấu dưới sình lầy chờ gió lật mặt đất?
Mưa vẫn rơi lạnh buốt thấm vào từng thớ thịt da từng nhịp thở gấp gáp của một người đàn ông người đang cưu mang vận mệnh của một dòng họ đã mất. Trong đêm tăm tối ấy ai có thể đoán được tương lai của đứa bé vô tội sẽ ra sao?
Cuộc đời Pháp Kiều một thiên thần giữa lòng địa ngục trần gian sẽ là một chuỗi ngày sống sót đấu tranh hay một bi kịch không hồi kết?
Mưa đêm tiếng khóc của số phận và lời hứa ngầm ẩn trong lòng người đàn ông tất cả hòa quyện tạo nên một bức tranh bi thương mở đầu cho câu chuyện chưa từng được kể.
Từ đêm ấy danh tiếng của gia đình phú hộ Nguyễn gia tộc lừng lẫy một vùng biến mất như chưa từng tồn tại.
Mưa vẫn rơi
Gió vẫn thổi
Đêm vẫn đen
Con người chẳng ai thoát khỏi được bánh răng của số phận...
Hot

Comments

tg thick đu otp💖

tg thick đu otp💖

mãi mới có thời gian ủng hộ truyện của bống💖😭

2025-06-30

1

cộng lông chim của rhycap 🦦🐑

cộng lông chim của rhycap 🦦🐑

em thấy sốp đăng lên tiktok bộ truyện này nek

2025-06-28

0

puwii🐑⚡

puwii🐑⚡

mới nhận đc tin bốngg ta truyệnn

2025-06-28

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play