[FreenBecky] Chậm Một Bước Để Thương Một Đời
Từ từ thôi, để em kịp đến gần chị
Freen trở về nhà lúc 7 giờ như thường lệ.
Cửa mở ra, ánh đèn vàng rọi lên đôi mắt đã hơi mỏi. Freen tháo đồng hồ, định lên phòng thì nghe tiếng gọi
Becky
Chị có thể ra sân sau một tí không?
Sân sau. Trời bắt đầu nổi gió.
Becky ngồi xuống ghế, Freen ngồi cách một khoảng vừa đủ.
Becky khẽ đặt chiếc kẹp lên lòng bàn tay, nghiêng đầu
Becky
Hồi đó, em không nghĩ chị sẽ giữ nó lâu như vậy
Freen nhìn kẹp tóc, mặt dịu đi
Freen
Chị không giữ vì nó quý. Chị giữ vì… nó là lần đầu có ai đó đưa tay ra với chị
Becky
Em từng nghĩ người chị đó là ai đó xa lắm… Không ngờ lại gần đến thế.
Freen
Chị cũng không nghĩ em sẽ còn nhớ
Freen
Nếu em nhớ sớm hơn...thì có lẽ mọi chuyện đã khác
Becky
Em từng yêu một người. Rất sâu. Rất thật. Nhưng người đó rời đi… không một lý do.
Becky
Em không chắc em còn tình cảm với họ không...nhưng hiện tại em muốn buông bỏ
Freen
*ngạc nhiên* Em chắc là mình làm được chứ
Becky
Chị dịu dàng hơn em nghĩ
Freen nhìn cô, không cười, nhưng ánh mắt mềm lại
Freen
Chị không muốn ép em. Cũng không mong em quên người cũ. Nhưng nếu một ngày nào đó em thấy cần một người… thì chị vẫn ở đây
Becky nhìn chị. Lặng vài giây rồi nói, rất khẽ
Becky
Em không muốn chị ở đó mãi. Em muốn… đi về phía chị.
Becky
Em sẽ từ từ bước vào cuộc sống của chị. Dù em chưa biết mình sẽ yêu lại ra sao… nhưng em sẽ không bỏ lỡ chị thêm một lần nào nữa
Freen nhìn Becky. Ánh đèn vàng rọi xuống tóc cô, mắt cô. Từng câu nói như gõ nhẹ vào tim
Freen thở nhẹ.
Chị nói, khẽ đến mức gió phải ngừng lại để nghe
Freen
Vậy từ từ thôi, đừng vội, đừng bỏ cuộc..
Becky
Vậy chị đừng đi trước quá xa
Becky
Chị hay đợi người ta lắm hả?
Freen
Chị chỉ đợi một người
Sáng hôm sau.
Becky vào bếp từ sớm. Cô lóng ngóng xào rau, rồi lại cắt trái cây sai cách. Dì Mala cười
Mala
Phu phân để tôi làm cho...
Becky
Không sao, con muốn làm. Hôm nay… con muốn Freen thử
Mala
Phu nhân làm vậy chắc cô chủ sẽ vui lắm
Mala
Nhưng khi nhắc đến phu nhân, cô ấy ít khi cau mày
Bữa sáng.
Freen ngồi xuống, thấy món trứng hơi cháy nhẹ, nước cam vắt hơi lạc vị. Nhưng có một tờ giấy nhỏ để sẵn trên bàn
"Em đang học cách sống cùng chị, xin hãy cho em cơ hội mỗi ngày"
Freen ăn một miếng, rồi ngước lên nhìn Becky — đang ngồi đối diện, ánh mắt chờ đợi
Becky
Đây là...lần đầu em vào bếp
Freen
*mỉm cười* Chị thấy rất ngon
Freen cầm ly cam lên, uống một ngụm.
Becky
Chị không khó tính như vẻ bề ngoài nhỉ?
Chị im, rồi khẽ cười – rất nhẹ.
Freen ăn xong và bắt đầu đi làm
Sau khi Freen rời khỏi, cô cũng ngồi ăn lại thức ăn do bản thân mình nấu, thì...
Becky
Trứng thì mặn, cam thì nhạt nhẽo
Mắt cô rưng rưng chút xíu, nhưng không nói gì.
Tối hôm đó, trong phòng.
Freen đang đọc tài liệu. Becky ngồi cách vài bước, lấy hết can đảm
Becky
Nếu một ngày em đủ can đảm để yêu lại… em có thể bắt đầu từ chị không?
Freen
*ngạc nhiên, bỏ tài liệu xuống*
Freen
Chị chưa từng từ chối em
Becky biết — trái tim Freen từ đầu đã không đóng cửa.
Chỉ đang chờ cô gõ
Comments