4- Khung giờ "22.22"

Duy có một thói quen kỳ lạ: cứ đúng 22:22, cậu sẽ gửi cho Q.Anh một tin nhắn. Không cần biết hôm đó vui hay buồn, bận hay rảnh, ở đâu hay làm gì – đúng khung giờ đó, luôn là một dòng chữ bay đến.
Lúc thì là:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
> “Ê, ông còn thức không?”
Có khi lại là:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Tôi đang nhớ bánh cá nướng ở phố cũ ghê.”
Thậm chí, có đêm chỉ đơn giản:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“:)”
Q.Anh ban đầu thấy phiền. 22:22 là lúc anh thường làm việc muộn, hoặc chợp mắt nghỉ ngắn. Nhưng dần dần, anh bắt đầu để ý thời gian. Mỗi khi đồng hồ nhấp sang con số trùng nhau ấy, anh lại nhìn điện thoại – và... tin nhắn luôn ở đó.
Cho đến một tối, 22:21, điện thoại Q.Anh vẫn im lìm. 22:22... vẫn không có gì. 22:23. Trống rỗng.
Q.Anh ngồi dậy khỏi giường, thấy lòng nhoi nhói kỳ lạ. Chỉ là một tin nhắn vô nghĩa mỗi đêm, vậy mà vắng đi lại thấy hụt.
Đúng lúc anh định nhắn hỏi, thì màn hình sáng lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
> “Xin lỗi, nay bận chút. Nhưng nè... ông có biết vì sao tôi chọn 22:22 không?”
Q.Anh nhắn lại:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
> “Không.”
Một chấm ba chấm nhảy lên, rồi dòng chữ hiện ra:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
> “Vì đó là thời điểm trong ngày mọi thứ đều đối xứng – giờ và phút, giống như tôi và ông... ngược nhau, mà vẫn hợp.”
Q.Anh nhìn tin nhắn ấy rất lâu.
Rồi anh soạn một dòng chữ. Lần đầu tiên, chủ động:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
> “Ngày mai, 22:22, gặp nhau dưới tháp đồng hồ cũ nhé?”
Không emoji. Không dấu chấm hỏi. Chỉ là một lời mời. Nhưng Duy đọc tin ấy mà cười tít mắt, giữa căn phòng tối chỉ có đèn ngủ màu cam nhạt.
Và từ hôm đó, khung giờ 22:22 không còn là những tin nhắn.
Mà là một lời hẹn. Một sự chờ đợi. Và một thói quen được thay bằng ánh mắt thật.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play